Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1567 - Chương 1567. Đáng Thương Quá

Chương 1567. Đáng thương quá
Chương 1567. Đáng thương quá

Tập đoàn Kim Môn dưới sự quản lý của Quách Quang Diệu rất có phong cách Cẩm Tú hóa, cũng có hai bộ phận. Chuyện hành chính sẽ giao cho những người có chuyên môn đảm nhận.

Nhưng có thể đi theo Lý Tử Thành làm việc có ai mà không phải hạng người mạnh mẽ. Tuy nhiên, tất cả đều bị những thiếu niên hèn mọn nhưng hiểu chuyện này thay đổi, nhất là Liễu Tương Triết.

Nam nhân đã từng vì Hàn Trí Tú mà nói hăng say, lúc này hốc mắt đỏ lên, không ngừng lẩm bẩm đáng thương quá.

Bữa tối diễn ra tại một nhà hàng đồ nướng ở Quang Châu.

Trong sự im lặng của mấy hán tử, mấy thiếu niên ăn uống rất vui vẻ, nhưng thỉnh thoảng vẫn sợ sệt nói cho Lý Tử Thành biết độ khó của chuyện hắn định làm.

“Ngươi thật sự sẽ giúp chúng ta?”

Bởi vì còn chút thính lực, Kim Nghiên Đấu đại diện cho mọi người để giao tiếp. Sau khi ăn no, nữ hài thận trọng hỏi.

“Ừm.”

Lý Tử Thành miệng ngậm điếu thuốc nghiêm túc gật đầu: “Ta đã có được chứng cứ, những người kia tuyệt đối không chạy thoát được đâu.”

“Thầy Khương chết rồi, chết rất đáng thương.”

Kim Nghiên Đấu vừa nói vừa xua tay: “Đám người xấu kia rất lợi hại, rất đáng sợ. Ngươi nhất định phải suy nghĩ kỹ càng.”

“Yên tâm đi.”

Lý Tử Thành nhe răng cười: “Ta không phải thầy Khương, không dễ dàng bị ăn hiếp đâu.”

Nói chuyện với những đứa nhỏ hiểu chuyện ở nhà hàng thật lâu, Lý Tử Thành vẫn chưa thỏa mãn: “Đi thôi, ta đưa các ngươi về nhà.”

Mặc dù những đứa nhỏ không muốn lắm nhưng vẫn gật đầu.

Đây là bữa cơm ngon nhất, vui vẻ nhất trong mấy năm qua của bọn hắn. Bọn hắn đã sinh lòng tin tưởng Lý Tử Thành. Cho nên bọn hắn không muốn phản bác bất kỳ ý kiến nào của hắn.

Đèn xe sáng chiếu tới.

Lý Tử Thành đột nhiên ngẩng đầu lên. Hắn nheo mắt dưới ánh sáng mạnh. Lúc này, hắn mới phát hiện không biết từ lúc nào đã có bảy tám chiếc xe màu đen bao vây hai chiếc xe của bọn hắn lại.

Biểu hiện của nam nhân trở nên ngưng trọng.

“Này.”

Giọng nói của Đinh Thanh truyền đến: “Từ lúc nào mà ngươi đã bắt đầu tự ý quyết định thế?”

Giọng nói quen thuộc khiến cho đám người Lý Tử Thành thả lỏng cảnh giác. Nam nhân hoàn toàn không chú ý đến khi hắn sờ vào bên hông của mình, Kim Nghiên Đấu cũng đã nhìn thấy khẩu súng lục một cách rõ ràng.

Con ngươi nữ hài thu nhỏ lại thành hình lỗ kim, nhưng nàng rất thông minh, không biểu hiện ra ngoài.

Đinh Thanh giống như cười mà không phải cười nhìn đám người Lý Tử Thành.

Phương thức ra sân của tên gia hỏa này rất phong cách.

Trời mưa, còn là ban đêm.

Hắn đeo kính râm, lại còn mặc một bộ vest màu đỏ, tóc tai chỉnh tề chải ngược ra sau, cực kỳ giống tạo hình của mấy đổ thần lưu hành cách đây vài năm.

Tuy nhiên, bởi vì tóc của Đinh Thanh hơi xoăn tự nhiên, nếu không bôi một lượng keo thật nhiều, nó tuyệt đối không được như bây giờ. Có thể nói, nếu mặt Đinh Thanh không có vết sẹo kinh khủng kia, tên gia hỏa này cũng rất đẹp trai.

Tập đoàn Kim Môn kiếm được nhiều tiền.

Không, phải là rất nhiều tiền. Mặc dù Cẩm Tú khống chế cổ phần nhưng mọi người đều biết độ hào phóng của Tô Bình Nam, cho nên mọi người không ai thiếu tiền.

Điều này có thể thấy từ căn biệt thự ở khu Giang Nam mà hắn có được. Nhưng hắn vẫn thích mua hàng giả, thậm chí còn là hàng kém chất lượng, khiến Quách Quang Diệu phải bó tay không biết nói gì.

Nhưng Đinh Thanh lại làm không biết mệt. Về sau, Tô Bình Nam nhìn không nổi nữa, mới bảo Quách Quang Diệu đưa cho hắn một cái thẻ, khi đó Đinh Thanh mới sửa được tật xấu của mình. Đó là một tấm thẻ VIP của Versace.

Hàng năm, các mẫu mới và phổ biến đương nhiên sẽ được thông báo cho các khách hàng VIP càng sớm càng tốt. Tô Bình Nam đã hào phóng gửi cho Đinh Thanh khoản thanh toán trước ba trăm ngàn.

Người ta nói người đẹp vì lụa. Sau khi Đinh Thanh mặc những sản phẩm chính hãng đắt tiền, hắn đã một đường phi nước đại.

“Mẹ kiếp.”

Lý Tử Thành xoa huyệt Thái Dương hơi đau của mình, nhìn tiểu đệ bày đặt tạo hình đại ca trước mặt, không nhịn được phàn nàn: “Muộn như vậy rồi mà ngươi còn chạy đến nơi này để hù ta à?”

“Ngươi nói ta nhàm chán đến như vậy sao?”

Đinh Thanh bước đến trước mặt Lý Tử Thành, ôm chặt vai của đối phương, thân thiết trả lời, đồng thời ánh mắt của hắn không chút dấu vết lướt sang Kim Nghiên Đấu đang run rẩy bên cạnh.

Câu nói này khiến Lý Tử Thành lập tức căng thẳng.

Hắn rất quen thuộc với Đinh Thanh.

Một người lúc nào cũng cười toe toét nhưng nội tâm lại rất cay độc. Đúng vậy, tại sao hắn lại chạy mấy tiếng đồng hồ đến đây dọa mình chứ?

“Trương Triết, các ngươi đưa bọn hắn trở về. Ta có việc đi với giám đốc Đinh một chút.”

Lý Tử Thành hiểu được sự lo lắng trong mắt Đinh Thanh, nhanh chóng dặn dò cấp dưới của mình.

Hai người đều không nói câu nào. Lý Tử Thành giúp Đinh Thanh che dù đi rất xa. Mãi cho đến khi Đinh Thanh xác định câu chuyện của hai người không bị bất cứ kẻ nào nghe thấy thì mới dừng chân.

“Tô tiên sinh bảo ta đến đây.”

Sắc mặt Đinh Thanh có chút nghiêm túc, nào còn biểu hiện cười đùa như vừa rồi. “Ngươi ở lại Quang Châu là vì cái gì? Ta muốn ngươi nói thật.”

“Khiến ngươi lo lắng rồi.”

Lý Tử Thành cung kính khom người, thành thật trả lời nguyên nhân và mục đích của hắn. Nghe được ba chữ Tô tiên sinh, hắn tuyệt đối không dám giấu diếm.

“Tiếp theo ngươi định làm gì?”

Đinh Thanh lấy điếu thuốc, nhóm lửa rồi đưa cho Lý Tử Thành.

“Ta đã có chứng cứ sắt thép, cho nên lần này ta nhất định sẽ thắng.”

Lý Tử Thành trả lời rất nhanh, hiển nhiên trong đầu hắn đã có kế hoạch sẵn.

“Để đảm bảo không có bất kỳ sai sót, ta sẽ đi thông báo cho ban ngành thanh tra có liên quan, hơn nữa còn thuê luật sư tốt nhất. Những đứa trẻ kia sẽ đón một cuộc sống mới. Bọn hắn…”

Bốp.

Một cái tát khiến Lý Tử Thành nuốt lại những lời muốn nói. Hắn lui lại một bước, ngạc nhiên nhìn Đinh Thanh, ánh mắt có chút không dám tin.

Hai người có thể nói là một đường từ tầng dưới chót, giúp đỡ lẫn nhau đi đến ngày hôm nay. Khi địa vị của hai bên ngày càng cao, bọn hắn lại càng tôn trọng lẫn nhau.

Cho nên, hắn không ngờ Đinh Thanh lại hành động như thế.

Hết chương 1567.
Bình Luận (0)
Comment