Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1568 - Chương 1568. Công Đạo Nằm Ở Lòng Người

Chương 1568. Công đạo nằm ở lòng người
Chương 1568. Công đạo nằm ở lòng người

“Ngươi đang tìm chết sao?”

Đinh Thanh thất vọng nói: “Ngươi đừng quên ngươi đang là quản lý của tập đoàn Kim Môn, tiếp theo ngươi mới là Lý Tử Thành. Cho nên, bất kể ngươi làm như thế nào, trong mắt người khác, ngươi đại diện cho tập đoàn Kim Môn.”

Lý Tử Thành im lặng.

“Tiền quan lễ ngộ, ngươi có biết bốn chữ này đại diện cho cái gì không?”

Đinh Thanh rất biết động não. Hắn giải thích: “Điều này đại diện cho lợi ích sống còn của các đại gia đã nghỉ hưu hoặc sắp nghỉ hưu trong cả nước chúng ta!”

“Nếu chuyện này thất bại, ảnh hưởng sẽ rất lớn.”

Đinh Thanh chậm rãi nói: “Ngươi có thể tưởng tượng những đại gia sắp về hưu kia sẽ nghĩ như thế nào không? Cho dù thắng kiện, ngươi cũng sẽ cắt đường sống thoải mái của bọn hắn.”

Lý Tử Thành cẩn thận suy nghĩ, không khỏi rùng mình.

Đúng vậy.

Tình huống của xứ sở kim chi rất đặc biệt. Những nhân vật quyền lực trong ngành luật pháp và tư pháp sau khi nghỉ hưu thường bước vào lĩnh vực pháp lý, sự biếu xén của các cựu quan chức là bằng chứng sống yên phận của bọn hắn. Cho nên, một khi bị đổ vỡ, chắc chắn sẽ gây ra phản ứng rất lớn.

Không chỉ những lão già đã về hưu này, những người đang còn tại chức cũng sẽ bất mãn, dù sao không ai có thể ngồi ở vị trí đó cả đời.

“Ngươi nghĩ thông suốt rồi chứ?”

Nhìn biểu hiện của Lý Tử Thành, Đinh Thanh tiện tay dập đầu thuốc lá, giọng điệu lạnh lùng.

“Bây giờ, Tô tiên sinh đang hạ một ván cờ lớn, làm sao hắn cho phép ngươi khiêu chiến lợi ích của tập đoàn trong thời điểm then chốt như thế này.”

Đinh Thanh lắc đầu: “Sẽ chết người đấy.”

Mưa to như trút nước.

Cho dù đã có dù che mưa nhưng Lý Tử Thành thất thần thậm chí không để ý mưa đã xối ướt nửa người của mình.

“Tô tiên sinh muốn ngươi đối phó ta?”

Giọng điệu của hắn trở nên đắng chát.

“Tô tiên sinh không có ý đối phó ngươi. Bằng không, hắn sẽ không để ta đến đây.”

Đinh Thanh hoàn toàn hiểu được vì sao Tô Bình Nam lại muốn hắn đi chuyến này, hơn nữa còn bảo người đưa tài liệu vụ án cho hắn.

Nam nhân sắc mặt vĩnh viễn không bao giờ thay đổi luôn kiểm soát được mọi thứ vừa đúng lúc.

Tô tiên sinh thật đáng sợ.

“Vốn dĩ Tô tiên sinh muốn ta đến giúp ngươi.”

Giọng điệu của Đinh Thanh trở nên cổ quái: “Hắn có nói một câu, công đạo nằm ở lòng người.”

Lẩm bẩm vài câu, Đinh Thanh ngẩng đầu nhìn Lý Tử Thành: “Ta hiểu rồi. Chúng ta là tập đoàn Kim Môn, tại sao lại phải chơi mấy trò lừa bịp bên ngoài chứ.”

Nam nhân vỗ vai Lý Tử Thành: “Nếu ngươi đang cảm thấy bất an, ngươi cứ để ta giải quyết chuyện này.”

“Làm thế nào?”

Sự phập phồng trong cảm xúc khiến Lý Tử Thành không theo kịp mạch suy nghĩ của Đinh Thanh.

“Đơn giản thôi.”

Đinh Thanh nhe răng cười: “Dựa theo quy củ của chúng ta, làm việc thì làm tuyệt, công đạo nằm ở lòng người. Vậy tại sao chúng ta lại phải dùng chính danh của mình?”

Hiển nhiên Tô Bình Nam khinh thường hành vi của những người đó.

Hắn luôn cho rằng đàn ông thì phải đầu đội trời chân đạp đất. Chỉ có vung đao với kẻ mạnh mới có cảm giác sung sướng. Còn cái loại chỉ biết ức hiếp những người tàn tật yếu ớt…

Ha ha…

Nam nhân khinh thường.

Điều này cũng là lý do hắn không gọi Lý Tử Thành về mà lại để Đinh Thanh đến đó.

Bởi vì Tô Bình Nam hoàn toàn khác Lý Tử Thành đã được hưởng nền giáo dục chính thống. Lý Tử Thành cho rằng phải cho tụi nhỏ một công bằng, cho xã hội một lời giải thích.

Đối với Tô Bình Nam mà nói, chính mình cảm thấy thoải mái là được rồi, cần gì phải quan tâm đến những lời nói vô ích của người ngoài cuộc. Nam nhân luôn khinh thường ý kiến của người khác.

Nói toạc ra, chỉ là một vài giáo viên trong trường học dành cho người khuyết tật. Bất luận tập đoàn Kim Môn hay những đại nhân vật, tất cả đều thờ ơ với sống chết của bọn hắn.

Chỉ cần không vi phạm quy tắc cùng lối chơi, sẽ không ai nói gì. Đó cũng là lý do Tô Bình Nam lại nói một câu công đạo nằm ở lòng người.

Chỉ là hắn không biết, bởi vì Đinh Thanh và Lý Tử Thành quá sợ hắn, sự việc sẽ đi theo một chiều hướng khác khiến Tô Bình Nam cảm thấy bất ngờ.

Kim Nghiên Đấu về lại căn nhà mà nàng cực kỳ chán ghét.

Nhìn thấy con gái đẩy cửa bước vào, bà mẹ ngồi ở phòng khách không hề hỏi thăm tại sao nàng về nhà muộn như vậy, chỉ vào nhà bếp với đứa con gái toàn thân ướt sũng nước mưa, toàn bộ quá trình không hề nói một câu nào.

Bà mẹ cảm thấy đứa con gái chính là nghiệt chủng mà tên khốn kiếp kia vứt bỏ để tra tấn nàng. Nhất là sau khi nàng phản cung, nàng càng sợ nhìn thấy gương mặt âm trầm không chút sinh khí của con gái mình.

Nữ hài im lặng bước vào nhà bếp, nhanh chóng quét gọn. Nàng hiểu ý của bà mẹ, bên trong bếp vẫn còn chút cơm thừa, đồng thời muốn nàng dọn dẹp luôn cả nhà bếp bừa bộn.

Cho đến lúc này, mỗi ngày nàng phải làm rất nhiều việc nhà. Trước kia nàng làm không hề biết mệt là gì.

Nàng cho rằng, đây là phương pháp tốt nhất để nói với mẹ mình rằng nàng rất hữu dụng. Nhưng bây giờ, nàng cảm thấy buồn nôn với bất kỳ đóng góp gì cho cái nhà này.

Hôm nay nàng ăn rất no, rất vui vẻ. Cho nên nàng không thèm đụng đến thức ăn nguội lạnh, chỉ đứng thất thần.

Nàng biết Tử Thành thúc thúc không phải người tốt. Bởi vì khi thúc thúc mặt sẹo đến tìm hắn, nàng nhìn thấy đồ vật bên hông Lý Tử Thành.

Một khẩu súng ngắn.

Kim Nghiên Đấu cảm thấy lạ lẫm với thứ đồ này.

Bởi vì súng tư nhân cực kỳ hiếm ở đất nước này, ít nhất là đối với Kim Nghiên Đấu. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy súng ngoài đời thật. Nàng còn nhìn thấy hình xăm trên cổ một thúc thúc khác.

Đối với nữ hài chịu hết tra tấn nên trưởng thành từ rất sớm mà nói, thân phận của những người này vô cùng sống động.

Tổ chức bạo lực sao?

Kim Nghiên Đấu suy đoán.

Hết chương 1568.
Bình Luận (0)
Comment