Cách làm của Tô Bình Nam không phù hợp với thanh danh cay độc của hắn.
Theo quan điểm của nam nhân, chỉ cần người đó không phạm sai lầm, cùng đồng hành cùng Cẩm Tú, luôn có một nơi không có sức mạnh cạnh tranh phù hợp với người đó.
Nhiều người cũ đánh giá Tô Bình Nam là rất trung thực, lạnh lùng và già nua.
Khi Tô Bình Nam dần dần bàn giao nhiều vấn đề kinh doanh nổi trội cho Tô Định Bắc, nắm đấm sắt mà nữ hài thể hiện càng trở nên tàn nhẫn hơn.
Tô Định Bắc là một sinh viên đại học, cực kỳ thông minh, đã thể hiện tài năng của mình trên cả lý thuyết và thực hành, nhưng quan điểm rõ ràng của nàng là Cẩm Tú không ủng hộ những kẻ làm biếng.
Cho ngươi cơ hội học hỏi phương thức quản trị doanh nghiệp hiện đại hơn. Không thích ứng?
Xin lỗi, ngươi đã bị loại.
Trong từ điển của Tô Định Bắc, không ai có thể ngủ quên trong danh sách khen thưởng.
Điều nàng muốn là nhanh chóng biến tập đoàn Cẩm Tú khổng lồ thành một tập đoàn tài phiệt hiện đại và trở thành một doanh nghiệp có khả năng cạnh tranh quốc tế.
Rốt cuộc thời đại nhất định sẽ tiến bộ, thời gian nhất định sẽ thay đổi tất cả.
Tô Định Bắc phòng ngừa rất chu đáo.
…
Tô Bình Nam không ngờ bởi vì quá e ngại hắn, Lý Tử Thành đã dẫn đám thiếu niên tàn tật đến trước mặt hắn.
Vị trí được chọn là phòng tổng thống được dành riêng cho một mình Tô Bình Nam ở khách sạn. Trong căn phòng bài trí xa hoa, nhìn đám thiếu niên vô cùng sợ hãi, nam nhân không hiểu hỏi.
“Có ý gì đây?”
Tô Bình Nam nhìn Đinh Thanh. Hắn cảm thấy mấy chuyện nhỏ này hẳn không cần làm phiền đến hắn. Cho nên hắn cần một lý do.
“Trung thành.”
Đinh Thanh bước đến trước mặt Tô Bình Nam, nhỏ giọng nói: “Đám thiếu niên này không còn đường để đi. Ngươi có thể có được lòng trung thành không gì sánh được của bọn hắn.”
Đinh Thanh rất hài lòng với quyết định của mình. Trước khi hắn hỏa tốc chạy về Seoul đón Hàn Thi Hiền, hắn không để Lý Tử Thành tự do làm việc cũng là vì hắn nghĩ đến điểm này.
Hắn có thể cảm nhận được Tô tiên sinh quản lý tập đoàn Kim Môn từ trên xuống dưới. Hơn nữa, sự e ngại và kính nể Tô Bình Nam khiến cho hắn không dám có hai lòng. Nhưng thông qua một loạt cách làm của Quách Quang Diệu, hắn phát hiện Tô tiên sinh có một đặc điểm, hoặc có thể nói là bệnh chung của kiêu hùng.
Bọn hắn rất khó tin tưởng một người hoàn toàn.
Đinh Thanh tỏ vẻ mình đã hiểu. Hơn nữa, nơi này không phải quốc gia của Tô tiên sinh, đối phương tất nhiên sẽ cẩn thận hơn, cho nên mấy đứa trẻ bị hiện thực tàn khốc áp chế đến mức tuyệt vọng này đều có giá trị để Tô tiên sinh bồi dưỡng.
Từ thủ pháp khống chế hệ thống giám sát của Tô tiên sinh là có thể nhìn ra.
Vì thế mới có cảnh tượng hiện tại.
Tô Bình Nam nhìn thoáng qua Đinh Thanh rồi chuyển sang đám thiếu niên sắc mặt trắng bệch, thật lâu sau vẫn không nói gì.
…
Thì ra thế giới lại phức tạp đến như vậy.
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, Kim Nghiên Đấu đã nhận cú sốc trước nay chưa từng có, nhất thời nàng hoàn toàn không biết rốt cuộc mình nên lựa chọn như thế nào.
Lý Tử Thành thúc thúc là thành viên của một tổ chức bạo lực. Đây là cách nhìn chung của tất cả mọi người.
Lý Tử Thành và Đinh Thanh đều không nghĩ đến, sau khi đám thiếu niên quay về nhà đã lén lút quay lại.
Có lẽ hai chữ lén lút cũng không chính xác. Hiện tại không khí trong gia đình bọn hắn rất kỳ lạ. Hành động của bọn hắn gần như không ai để ý hoặc quan tâm.
Bởi vì các thiếu niên đều cùng trải qua một bi kịch giống nhau, bọn hắn hiển nhiên là một nhóm nhỏ rất đoàn kết. Hơn nữa bọn hắn bị xã hội ruồng bỏ mà liên hệ với nhau, phương thức liên lạc rất bí mật. Cho nên, trong một đêm mưa gió tối tăm, một số thiếu niên đã tụ tập ở điểm tập kết khác, một vòm cầu đổ nát.
“Ta cảm thấy khả năng lần này đám ác ma kia sẽ bị trừng phạt.”
Ngôn ngữ bằng tay của Toàn Dân Tú nhanh hơn so với ngày thường: “Bởi vì những thúc thúc kia nhìn rất có tiền, hơn nữa còn rất hung ác.”
Các thiếu niên đã hiểu được sự đáng sợ của tiền bạc.
Nữ hài có lá gan nhỏ nhất cũng là người nhỏ tuổi nhất Trần Lưu Ly rụt rè nói: “Nhưng bọn hắn không giống thầy Khương, hẳn là người xấu. Ta nhìn thấy hình xăm và súng ngắn.”
Nữ hài vừa khoa tay vừa không nhịn được run rẩy, cực kỳ sợ hãi.
Kim Nghiên Đấu tức giận nhìn Trần Lưu Ly: “Cho dù bọn hắn là ma quỷ, chỉ cần có thể mang lại công bằng cho chúng ta, ta đồng ý sa đọa Địa Ngục.”
Gương mặt của nữ hài có chút dữ tợn: “Thượng Đế không giúp chúng ta, pháp luật không giúp chúng ta, chúng ta cầu ma quỷ giúp chúng ta thì sao?”
Đùng đùng.
Theo tiếng sấm, một tia chớp chiếu sáng vòm cầu tối đen như ban ngày, bốn thiếu niên đồng thanh gật đầu.
Đúng, bọn hắn đã bị Chúa bỏ rơi, vì vậy hãy tin vào ma quỷ.
…
Trái ngược với dự đoán của các thiếu niên, sáng hôm sau, Lý Tử Thành thúc thúc đột nhiên nói với bọn hắn: “Ta thông cảm cho những gì đã xảy ra với các ngươi, nhưng bây giờ có một cách để các ngươi đạt được điều mình muốn, các ngươi có sẵn sàng đồng ý thử một lần hay không?”
Tất cả thiếu niên đều nhẹ gật đầu.
“Cùng ta đến Seoul gặp một người.”
Biểu hiện của Lý Tử Thành có chút do dự. Bởi vì suy nghĩ của Đinh Thanh không hợp với hắn, nhưng trực giác và sự tin tưởng Đinh Thanh khiến cho hắn quyết định làm theo lời đối phương
Nam nhân nhìn bọn nhỏ, gằn từng chữ: “Chỉ cần các ngươi khiến hắn hài lòng, hết thảy đều không thành vấn đề.”