Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1634 - Chương 1634. Chu Công Tử

Chương 1634. Chu công tử
Chương 1634. Chu công tử

“Để ta tự giới thiệu một chút, ta tên Nhậm Gia Trung.”

Nam nhân không thèm để ý đến đám bảo an xung quanh đang hung dữ nhìn mình, đưa tay với Ngưu Quảng Phát: “Mọi người nể tình đều gọi ta một tiếng Gia Đại ca.”

Ngưu Quảng Phát nheo mắt, khách sáo bắt tay với đối phương: “Ta có nghe qua danh tiếng của Nghĩa Bạc Vân Thiên Gia Đại ca, nhưng có chuyện gì không?”

Ông chủ Ngưu nghi hoặc nói: “Hộp đêm này có cổ phần của ông chủ Nhậm?”

“Không có, nhưng ông chủ Đàm là bạn của ta.”

Gia Đại mỉm cười: “Chúng ta đến cổ vũ, nhưng ngươi lại mang theo nhiều người, còn không chút kiêng kỵ làm loạn một trận. Sau đó, các ngươi nghênh ngang rời đi dưới ánh mắt của chúng ta. Về tình về lý ta không thể trơ mắt nhìn được.”

Ngưu Quảng Phát nhếch miệng, sự hung ác chợt lóe lên trong mắt: “Ngươi nói ý của ngươi cho ta nghe đi?”

Gia Đại tùy ý chỉ về một nữ hài đứng run rẩy không dám nói bên cạnh: “Ngươi qua đây.”

Nữ hài kinh ngạc nhưng vẫn run run bước đến.

Trong một đám hung thần ác sát, nữ hài lại càng gầy yếu. Dù sao, ông chủ Ngưu chưa từng nhìn thấy nữ hài nào gầy yếu đến như vậy.

Mặc dù nữ hài đang mặc một bộ trang phục phục vụ màu đỏ và đen, nhưng vẫn có đoii mắt nam tính hiếm thấy trên khuôn mặt của những nữ hài khác.

Đúng vậy, là nam tính.

Dù sao, trong mắt của ông chủ Ngưu đã quen đọc tiểu thuyết võ hiệp, nữ hài này không có sự ân cần của một bồi bàn, chỉ có cảm giác của một người quân tử được miêu tả trong sách.

Có thể khiến cho ông chủ Ngưu, một người viết sai ít nhất năm chữ trong một trăm chữ có cảm giác văn chương, có thể thấy được tướng mạo của nữ nhân viên phục vụ này như thế nào.

“Ngươi biết hát không?”

Gia Đại mỉm cười hỏi nữ hài. Hắn không chờ nữ hài trả lời đã thay nàng đưa ra quyết định: “Lên sân khấu đi.”

Rất nhiều năm sau, khi sự việc này được nhắc lại, nó đã hoàn toàn khác.

Không ai có mặt lúc đó có thể tưởng tượng được, nữ nhân đang run rẩy đứng giữa đám nam nhân lại trở thành nữ diễn viên đầu tiên đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong ba liên hoan phim lớn của Hạ quốc sau này.

Nàng trở thành người nổi tiếng nhất, hơn nữa câu chuyện này cũng một lần nữa xuất hiện trong miệng nàng, rồi truyền vào tai đại chúng. Chỉ là lúc đó có rất nhiều lưu manh nông thôn quật khởi, cho nên nó đã sớm theo gió bay đi.

Ông chủ Đàm vào tù.

Đại đầu gấu Gia Đại không ai bì nổi cũng chết trong một đêm mưa, bị đâm mười một nhát dao, nhát nào cũng trí mạng. Khi người ta phát hiện ra hắn dựa lưng vào cây phong độc nhất ở Thịnh Kinh, hắn đã không còn hơi thở.

Dù đã chết, người này đầu tóc vẫn gọn gàng, miệng còn ngậm điếu thuốc, nhưng tay phải đã yếu ớt buông thõng xuống, chiếc bật lửa ngà voi trên tay rơi xuống một bên.

Quy mô tang lễ của hắn chấn động cả Thịnh Kinh, thậm chí toàn bộ cộng đồng người Hoa. Cảnh tượng chín mươi chín chiếc Rolls-Royce chạy trên đường được nhiều người bàn tán.

Lam Môn, Cửu Bá, thậm chí những lão đại từ nơi khác đều tập trung lại. Đương nhiên, điều khiến người ta chú ý nhất vẫn là một vòng hoa màu vàng chỉ có một chữ Tô.

Bên trên vòng hoa không có những câu phúng điếu hay lời viếng nào, chỉ có một chữ.

Cứng.

Tất cả mọi người đều biết ai là người đưa tới vòng hoa này, nhất thời thổn thức không thôi. Dù sao, có thể khiến cho Tiểu Hồng Bào kiêu ngạo gửi đến vòng hoa kèm theo một chữ, đủ để chứng minh Gia Đại cũng là một nhân vật.

Cùng lúc đó, ông chủ Ngưu mặc trang phục màu xanh đen, tay cầm chiếc cúp Champions League cười sảng khoái, say khướt trong rượu sâm panh.

Cảnh còn người mất, không có gì hơn thế này.

Khi nữ hài kể về cậu chuyện đó, nàng đã không còn là nữ hài nữa. Rất nhiều người gọi nàng là Chu lão sư, nhưng nữ hài vẫn thích mọi người gọi mình là Chu công tử, cho dù vết tích đã để lại trên gương mặt của nàng.

Mọi thứ đã thay đổi.

Nói ra điều này cũng thật tình cờ, lúc đó Chu công tử tham gia một chương trình thực tế ở đô thị, Nữ thần đến.

Chương trình này đi theo con đường hoài niệm của người hâm mộ.

Một số nữ hài thanh xuân nửa đêm dựng lều, bưng ly rượu ngồi quanh đống lửa, lắng nghe vài tiền bối từng lăn lộn trong làng giải trí kể về quá khứ khổ cực năm đó. Một hoa khôi trong lúc vô tình đã hỏi Chu công tử một vấn đề.

“Chu lão sư, tại sao ngươi lại bước vào con đường này? Nhất là bộ phim năm đó, nhất định rất khó có được vai diễn.”

Có lẽ Chu công tử đã uống nhiều rượu, cũng có thể là do đêm khuya đầy sao đả động suy nghĩ, nữ nhân lên tiếng: “Ta xuất đạo bước chân vào giới giải trí vì một bài hát, một bài hát mà không ai trong số các ngươi có thể tưởng tượng được mình đã hát trong hoàn cảnh nào.”

Câu nói này gợi lên sự hứng thú của tất cả mọi người.

Sắc mặt Chu công tử đỏ lên vì rượu, khàn giọng lên tiếng.

“Lúc đó, thế mạnh của ta là ca hát, nhưng ta đã làm cho rất nhiều hộp đêm cũng không có cơ hội trở thành ca sĩ. Cũng không còn cách nào, vì cuộc sống, ta đã trở thành một nhân viên phục vụ.”

Nữ nhân nhìn gương mặt xinh đẹp của lớp đàn em, cảm khái nói: “Lúc đó khổ lắm, không có nhiều cơ hội như các ngươi bây giờ, nhưng cũng không có cách nào. Theo đuổi giấc mơ thì cũng phải sống sót trước đã.”

Những ngôi sao điểm xuyết, đống lửa đang cháy và tiếng gỗ kêu răng rắc vang lên. Chu công tử uống rượu tâm sự rằng ham muốn của nàng rất mạnh mẽ.

“Khi đó, ta làm phục vụ cho một hộp đêm rất lớn. Ta cũng thích công việc buổi tối này. Bởi vì ta có thể kiếm được thêm năm mươi tệ nhiều hơn ban ngày.”

Nữ nhân nói tiếp: “Khi đó người ta mới làm giàu, còn chưa gột rửa được sự tàn bạo, lòng thù địch đầy mình. Có một ngày có hai đám người phát sinh mâu thuẫn với nhau. Khi ta đang run lẩy bẩy, bỗng nhiên có một người chỉ vào ta. Lúc đó, cả người ta chỉ toàn là choáng váng.”

Ở trong làng giải trí nhiều năm như vậy, nữ nhân cũng đã đủ trưởng thành, hiểu rõ cái gì có thể nói cái gì không thể nói, cho nên nàng không đề cập đến tên tuổi.

Hết chương 1634.
Bình Luận (0)
Comment