“Cho nên, chúng ta không thể đánh mất những hợp đồng quảng cáo cuối cùng này được.”
Xa Diên Khánh bị gương mặt thờ ơ của Hàn Trí Tú làm cho tức giận đến xanh cả mặt: “Nếu không, sự nghiệp của ngươi trong ngành giải trí coi như tiêu đời. Không lộ mặt, mấy năm qua đi còn ai nhớ đến ngươi.”
“Tiêu đời thì tiêu đời.”
Hàn Trí Tú quật cường nói: “Công ty không ủng hộ ta, bác bỏ tin đồn cũng vô ích, ta biết làm sao đây? Chẳng lẽ ngươi muốn ta đi tiếp rượu rồi ngủ với đám nhân vật kia sao?”
Nữ hài biết rất rõ mặt trái trong ngành giải trí.
Cái kiểu sống hào nhoáng bề ngoài thật ra như địa ngục ấy khiến nàng rùng mình.
Một người chị ra mắt cùng thời điểm với nữ hài đã bị những người đó hành hạ đến mức tự tử. Nàng cho rằng vận may của mình không tệ, nhờ một vai diễn vô tình trở nên nổi tiếng nên nàng đã bỏ qua rất nhiều quy tắc bất thành văn không cần thiết.
“Cho nên, ta đã dùng hết mọi quan hệ giúp ngươi có được một cơ hội.”
Xa Diên Khánh biết tính tình của nữ hài, đồng thời cũng đánh giá cao tính gan dạ của nữ hài. Chán ghét đám minh tinh dối trá cũng là nguyên nhân Xa Diên Khánh quyết định ủng hộ nữ hài như thế.
“Người thừa kế của LG, Quang Mô tiên sinh là người hâm mộ của ngươi.”
Xa Diên Khánh nói tiếp: “Trùng hợp là những lãnh đạo cấp cao của Seoul sẽ tổ chức một buổi tiệc chiêu đãi quy mô lớn, hắn cũng có mặt. Nếu ngươi nhân cơ hội này nhờ đối phương giúp đỡ, ngươi có thể sẽ giành được sự vị trí người phát ngôn cho sản phẩm mới nhất của bọn hắn.”
Nữ nhân phân tích rất thấu triệt: “Ngươi ở trong giới lâu như vậy, ngươi có bao giờ nghe tiếng xấu về tập đoàn LG chưa? Cho nên, đây chính là cơ hội của chúng ta.”
Ánh mắt Hàn Trí Tú sáng lên.
Đúng vậy, tài phiệt LG thuộc dòng nước trong ở xứ sở kim chi. Việc một số ngôi sao tự sát càng khiến cho danh tiếng của các nhà tài phiệt bị bêu xấu trên đường phố, vô số câu chuyện bị đào bới.
Nhưng LG lại không hề có bất cứ vấn đề nào. Ngay cả những tay săn ảnh truyền thông khó tính nhất cũng phải công nhận tập đoàn này là tập đoàn đáng tin cậy nhất xứ sở kim chi.
…
Thật ra, Hàn Trí Tú và cả Xa Diên Khánh đều không biết rằng lần này các nàng chú định sẽ tốn công vô ích.
Địa vị khác biệt, tầm mắt khác biệt.
Hai nữ nhân tràn đầy phấn khởi hoàn toàn không biết bản chất của bữa tiệc, đây không phải là một hội chợ phù phiếm nơi mọi người mở rộng mạng lưới và tiệc tùng.
Có thể nói, bữa tiệc này giống như một chiến trường giữa các thế lực lâu đời và những người mới nổi sau cuộc khủng hoảng tài chính. Sự ra đời của bữa tiệc có liên quan mật thiết đến tình hình gần đây ở xứ sở kim chi.
Vincent, người đứng đầu IMF, đang gây áp lực mạnh mẽ lên xứ sở kim chi. Những người nắm quyền đã từ bỏ sự phản kháng. Có thể nói rằng giới tài chính và thị trường ngoại hối đã mở cửa đất nước, để một đám chen chúc nhau mà vào. Quỹ Sequoia, Citigroup, Goldman Sachs và những kẻ háu ăn khác ở Phố Wall đã sớm thèm nhỏ dãi Samsung. Đám tài phiệt còn lại không cam lòng lạc hậu lần lượt lộ ra răng nanh khát máu của mình.
Tập đoàn Kim Môn đã bố cục từ trước đang điên cuồng nuốt chửng cổ phiếu của một số tài phiệt khác trên thị trường thứ cấp với lợi nhuận khổng lồ thu được trong giai đoạn đầu. Đồng minh Triệu Trấn Vũ cũng nhân dịp tình huống đang loạn mà cố gắng phát huy sức mạnh của mình.
Có thể nói, những cấp cao của đất nước, những người bề ngoài giống như đoàn kết trong việc chống lại cuộc khủng hoảng đã trở thành một mớ hỗn độn bên trong.
Vô số nhân vật cảm thấy có khả năng xuất hiện trên sân khấu lần lượt xuất hiện, thậm chí hệ thống giám sát cũng bắt đầu đặt cược.
Nói chung, đây là một trận cận chiến giữa các cường quốc lâu đời đang cố gắng bảo vệ vị thế của mình, và những kẻ mới nổi đầy tham vọng.
Bữa tiệc này chỉ là tổ chức đúng dịp mà thôi.
…
Không ai có thể kiểm soát mọi thứ một cách hoàn hảo. Suy cho cùng, trên đời này sẽ luôn có những tai nạn, không ai có thể ngờ rằng bữa tiệc này lại thực sự mở đầu cho việc tập đoàn Kim Môn quyết liệt mở màn với các thế lực địa phương ở Seoul.
Tình hình kinh tế đã phát triển như hiện nay, sự sụp đổ của nhiều tài phiệt đã trở thành điều hiển nhiên.
Đương nhiên, nhiều người coi bữa tiệc do Lotte và LG đồng tổ chức này là cơ hội để chia bánh. Vì điều này, chỉ ba giờ trước khi bữa tiệc bắt đầu, con trai lớn của Kim Chung Đại là Kim Hoằng Nghị đã tìm Phác Thái Nhật.
Tiếng cười của Kim Hoằng Nghiệp rất đặc trưng. Hắn dường như đã quên mất sự chân thành là gì vì đã theo nghiệp chính trị gia của cha mình trong nhiều năm. Cho dù đối mặt với Phác Thái Nhật cần phải lôi kéo, tiếng cười của hắn vẫn chói tai và dối trá như cũ.
“Trưởng thanh tra Phác, mấy ngày qua không thể ăn cơm với ngươi, có chút không được phải phép cho lắm. Bây giờ kết quả bầu cử đã được giải quyết xong xuôi, chỉ còn chưa đầy một tuần nữa.” Lợi thế tuyệt đối trong các cuộc bình bầu khiến nam nhân đặt cược hết vào ba của mình trông rạng rỡ hẳn lên.
Giọng điệu khiêm tốn và chân thành của Kim Hoằng Nghiệp khiến Phác Thái Nhật lập tức cảnh giác, tuy nhiên hắn vẫn nịnh nọt: “Quốc gia bị phá sản, ba của ngươi là anh hùng duy nhất có thể xoay chuyển tình thế trong lòng dân chúng, vì vậy ngươi chắc chắn rất bận rộn. Cho nên ngươi không cần tranh thủ thời gian dành cho ta.”
Dù thân phận bề ngoài của đối phương chỉ là một tuyên truyền viên bình thường trong đội vận động tranh cử của Kim Chung Đại, nhưng thân phận con trai trưởng nhà họ Kim vẫn khiến cho Phác Thái Nhật phải duy trì thái độ khiêm tốn.
Có rất ít người đáng để hắn phải có thái độ này.
Là nhóm lực lượng chính trị đầu tiên của Kim Chung Đại, địa vị của Phác Thái Nhật trong hệ thống giám sát cũng tăng lên khi đối phương sắp chuyển vào Nhà Xanh.
Ngoại trừ kinh nghiệm có chút nông, hắn có khả năng rất cao trở thành cục trưởng hệ thống giám sát thế hệ tiếp theo.