Nam nhân nhìn Lục Viễn và Đỗ Cữu, giọng điệu bình tĩnh: “Phác Thái Nhật đang gặp phiền phức.”
Hắn nhả ra một ngụm khói, nở một nụ cười tà ác: “Lão hồ ly Kim Chung Đại này đã công nhiên vi phạm lệ cũ, tiếp nhận Hàn Cường Thực, hiển nhiên hắn muốn cân bằng chính trị.”
Văn phòng lặng ngắt như tờ.
Đám người Lục Viễn, Đỗ Cửu và Đinh Thanh đi theo Tô Bình Nam lâu như vậy, làm sao mà không biết lão đại đã thật sự nổi giận. Người nào cũng khom người, không ai dám lên tiếng.
“Không giải quyết được vấn đề thì giải quyết người tạo ra vấn đề.”
Giọng điệu của nam nhân trở nên âm trầm.
Kim Chung Đại thượng vị đã là điều không thể tránh né. Việc Phác Thái Nhật có thể đảm nhận vị trí đó hay không còn liên quan đến nền tảng tương lai của tập đoàn Cẩm Tú ở xứ sở kim chi. Như vậy, bất luận Hàn Cường Thực có bối cảnh thâm hậu đến cỡ nào, chướng ngại vật này nhất định phải ngã xuống.
Vì thế, Tô Bình Nam không tiếc lộ ra răng nanh khát máu của mình.
Tất cả mọi người đều hiểu ý đồ của lão đại, nhưng tập đoàn Cẩm Tú hung tàn thành tính, cho dù biết vị trí của Hàn Cường Thực đặc biệt, đồng thời có thể nói đây là một quyết định rất to gan, nhưng tất cả mọi người đều không thay đổi sắc mặt.
Điều này khiến cho ánh mắt của Tô Bình Nam hiện lên sự hài lòng.
“Lát nữa sẽ có một bữa tiệc. Sau bữa tiệc khoảng hai tiếng, ta cần Hàn Cường Thực gặp phải một sự cố ngoài ý muốn. Quan trọng nhất, ta muốn Hàn Cường Thực chết trong tay Kim đại công tử.”
Tô Bình Nam nhếch miệng cười: “Mặt mũi là do mình tìm. Kim Chung Đại muốn chơi trò cân bằng chẳng qua là hắn cho rằng có thể dùng Hàn Cường Thực ngăn được chúng ta.”
“Vậy thì mọi người cùng nhau chơi một trò chơi lớn thôi.”
Muốn thành chuyện lớn thì tuyệt đối không thể tiếc thân. Khi cần đánh cược một lần, Tô Bình Nam chưa bao giờ thiếu dũng khí.
…
Bữa tiệc đúng giờ bắt đầu.
Hàn Trí Tú mặc trang phục dạ hội màu đen, để lộ đường cong hoàn mỹ. Sau khi bữa tiệc bắt đầu, nàng mới phát hiện ra rằng mình đã đến nhầm địa điểm.
Bữa tiệc hôm nay quá kỳ lạ.
Mặc dù nàng không đi tiếp rượu, nhưng nàng đã từng tham gia các bữa tiệc. Nhưng nàng chưa bao giờ thấy nhiều đại nhân vật như vậy xuất hiện cùng một chỗ. Huống chi những người này không giao lưu với nhau, dường như có sự phân biệt rõ ràng.
Bộ trưởng tài chính, tài phiệt giàu có, thanh tra, những kẻ săn mồi tài chính...
Đội hình và bối cảnh đã khiến ngôi sao nhỏ đang tìm kiếm hợp đồng quảng cáo phải chóng mặt.
Nàng ngay cả cơ hội chen vào nói cũng không có. Không chỉ nàng, những minh tinh khác cũng không có việc gì để làm.
Mỗi một đại nhân vật đều có tâm sự nặng nề. Rất nhiều ánh mắt đều tập trung vào vài người nói chuyện trong góc, ít người trong số đó là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của ngôi sao nhỏ. Người thừa kế tập đoàn LG Cố Quang Mô cũng có mặt bên trong.
Thông qua một vài người, nữ hài nghe được thân phận của đối phương, có thể nói hiển hách hù chết người.
Người có gương mặt âm trầm, cầm ly rượu chính là chủ nhân hiện tại của tập đoàn Lotte. Người có mái tóc hoa râm không ngừng nói chuyện, cảm xúc lộ vẻ kích động chính là Kim Vũ của tập đoàn Daewoo. Một trong số đại nhân vật đang trò chuyện với bọn hắn là chủ tịch của tập đoàn Kim Môn, Chủ tịch Thôi. Nghe nói tập đoàn Kim Môn là tài phiệt mới nổi gần đây. Người còn lại là người phụ trách giới tài chính.
Dù khoảng cách rất xa nhưng áp lực quyền thế vẫn khiến cho Hàn Trí Tú không có nổi dũng khí. Nàng chép miệng, kéo Xa Diên Khánh vào một góc: “Chúng ta đi thôi.”
Xa Diên Khánh nhìn át chủ bài duy nhất dưới tay mình giống như nhìn một tên ngốc.
“Cơ hội tốt biết bao nhiêu.”
Xa Diên Khánh thấp giọng nói: “Hôm nay có rất nhiều đại nhân vật ở đây, không ai dám làm loạn. Lát nữa ngươi tìm cơ hội tìm Cố tiên sinh cầu xin hắn giúp một chút, khi đó chúng ta sẽ được cứu.”
“Ngươi không hiểu đâu, trường hợp hôm nay rất không bình thường.”
Biểu hiện nghiêm túc của Hàn Trí Tú dọa sợ Xa Diên Khánh. Nữ hài ghé sát vào tai người đại diện của mình: “Những người đứng ở góc kia đều là những con sư tử. Bọn hắn đang thảo luận kết cục của những con mồi. Kẻ chờ bên ngoài là sói hoang và chó sói. Bọn hắn đang có ý định nuốt chửng số trái cây còn lại.”
Nữ hài giang hai tay: “Chúng ta ngay cả chuột cũng không phải. Ảnh hưởng đến bữa tiệc của sư tử, ngươi cho rằng ta sẽ ngu đến vậy sao?”
Ánh mắt của Xa Diên Khánh trở nên mờ mịt. Nàng nhìn chung quanh một vòng, sau đó ngửi được mùi khác thường.
Nữ nhân nghiến răng: “Khó trách Kim tỷ kia lại đưa thiếp mời cho ta, ta còn tưởng rằng nàng nảy sinh lòng tốt. Có vẻ nàng chỉ muốn mượn cơ hội tránh đầu sóng ngọn gió mà thôi.”
Tâm trạng của các đại nhân vật xứ sở kim chi không tốt, bọn hắn tiện tay tìm đối tượng phát tiết cũng là chuyện bình thường. Bữa tiệc đang cuồn cuộn sóng ngầm, Xa Diên Khánh nảy sinh suy nghĩ muốn rời đi.
Bên cạnh đột nhiên có tiếng vỗ tay cắt ngang hai nữ nhân đang trò chuyện. Hàn Trí Tú đưa mắt nhìn lên, lập tức hiểu được vì sao lại có nhiều người làm bộ làm tịch đến như vậy.
Hàn Cường Thực.
Khắc tinh của tội ác, một trong số những đại nhân vật hàng đầu.
Chiến lược gia, người phát ngôn của hệ thống giám sát được một nhóm người vây quanh, bước đi rất nhanh, giơ tay nhấc chân đều thể hiện sự cường thế.
Người khởi xướng bữa tiệc, cũng là một trong những người chủ trì Cố Quang Mô lập tức nghênh đón.
“Tại sao hôm nay ngài Hàn lại có thời gian đến đây thế? Nào, mời mời.”
Chữ mời liên tiếp cùng với cái cúi người thể hiện đầy đủ thái độ của chủ nhà.