Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1681 - Chương 1681. Bẻ Gãy Cổ Ngươi

Chương 1681. Bẻ gãy cổ ngươi
Chương 1681. Bẻ gãy cổ ngươi

"Trương Đông Sơ tiếng tăm lừng lẫy, nghe nói tên này đánh đấm rất giỏi."

Vẻ mặt Lý Tử Thành nghiêm túc: "Nghe đồn tên này một mình đập nát bảy công ty chỉ trong một đêm, là cục xương khó gặm."

Dưới đèn đường mờ tối, vết sẹo như con rết trên mặt Đinh Thanh như muốn nhăm nhe cắn người. Nam nhân liễm răng, lộ vẻ mặt hung ác đã lâu không thấy: "Không có ai bất tử cả, dao đâm trúng chỗ hiểm thì hắn cũng chết thôi."

Đinh Thanh nhìn Lý Tử Thành, nét mặt dịu lại: "Tập đoàn phát triển đến bây giờ, ngươi cũng thấy rõ tình hình rồi đấy. Chống đỡ qua lần này là chúng ta có thể trở thành tài phiệt!"

"Giám sát, cảnh sát, thậm chí Nhà Xanh, Tô tiên sinh từng bước cài cắm người vào. Giờ đã đến lúc thu hoạch. Con đường này của chúng ta không phải là đường không lối về, ngược lại là con đường xán lạn."

Câu nói này khiến Lý Tử Thành kích động ra mặt, thở ra mấy hơi: "Ta hiểu."

"Tô tiên sinh đã đồng ý sẽ giúp bài vị của ba ta tiến vào Trung Võ Đường. Ta tin lời hắn. Sắp đến lúc thực hiện rồi!"

Đinh Thanh phóng mắt nhìn hàng xe dài chậm rãi đến gần trong màn đêm.

"Ta biết ngươi cho rằng chúng ta nên lặng lẽ khử tên Trương Đông Sơ này. Nhưng làm vậy thì kiểu gì ở Seoul cũng có kẻ sẽ không phục chúng ta. Giải quyết dứt điểm mới có thể tối đa hóa lợi ích.

"Nhưng như vậy thì có lẽ tối nay sẽ có rất nhiều người chết."

Lý Tử Thành nói.

"Kẻ trộm gà trộm chó thì đáng chém, kẻ cướp đoạt quyền lực thì làm vương làm hầu."

Đinh Thanh khoác vai Lý Tử Thành, nhếch miệng cười to: "Ta nghĩ tới một câu nói của Tô tiên sinh. Dưới chân kẻ thống trị không có hài cốt thì làm sao có thể ngồi vững."

Trương Đông Sơ giỏi đánh đấm, nhưng không có nghĩa là hắn không có đầu óc. Mặc dù bị thái độ coi thường của Đinh Thanh khiêu khích đến độ sắc mặt xanh mét, hắn vẫn chuẩn bị đầy đủ.

Busan Vương Đinh Thanh.

Trong mấy năm nay, cái tên này cực kỳ vang dội, đủ loại tin đồn khiến tai hắn sắp mọc kén. Nghe nói người này là tên côn đồ thuộc tầng chót ở đào Quy Vĩ, từng bước làm tới vị trí quản lý đứng thứ hai trong tập đoàn Kim Môn.

Rất khó!

Quy củ giang hồ ở xứ sở kim chi nghiêm ngặt đến đáng sợ. Loại người này có thể leo lên vị trí ấy trong thời gian ngắn như vậy chắc chắn không phải kẻ dễ đối phó.

Đoàn xe dừng lại, Trương Đông Sơ là người đầu tiên xuống xe.

Nam nhân bưu hãn này mặc bộ vest màu bạc, cơ bắp cuồn cuộn gồ lên, cực kỳ bắt mắt trong đám đông. Đầu tiên, hắn ngẩng đầu nhìn công xưởng của mình. Sau khi hắn thấy công xưởng không bị phá hoại, sắc mặt tốt hơn nhiều.

"Này, tiểu tử!"

Trương Đông Sơ ngoẹo đầu nhìn Đinh Thanh cách đó không xa: "Lũ quê mùa các ngươi chán sống rồi. Các ngươi không có người nhà phải nuôi sao?"

Đinh Thanh ngước mắt nhìn đối phương, không nói gì, song ánh mắt có hơi khinh thường.

Trương Đông Sơ không nổi giận, ngược lại còn nhếch miệng nở nụ cười dữ tợn: "Tiểu tử mất lịch sự, lát nữa ta bẻ gãy cổ ngươi cũng không thấy áy náy."

Hai bên không nói chuyện nữa, bắt đầu công tác chuẩn bị. Bầu không khí trở nên lạnh lẽo.

Gió đêm rất lạnh.

Đoàn xe phía sau Trương Đông Sơ bắt đầu mở cửa xe, từng hán tử bưu hãn bắt đầu xuống xe. Có điều so với tập đoàn Kim Môn toàn bộ cầm đao sắc bén, vũ khí của đám người này đa dạng hơn nhiều.

Gậy sắt, gậy đánh golf, ống tuýp, dao găm... vũ khí gì cũng có.

Rõ ràng Trương Đông Sơ coi trận đánh lần này là trận chiến vũ khí bình thường. Từ lực sát thương của vũ khí được trang bị có thể thấy đàn em của hắn không đặt việc giết chết đối thủ lên đầu, mà muốn làm cho đối phương mất sức chiến đấu với tốc độ nhanh nhất.

"Đánh thôi!"

Đinh Thanh gật đầu với Lý Tử Thành, phun điếu xì gà trong miệng ra: "Giết chết tên gấu chó này là chúng ta thắng."

Lý Tử Thành lập tức xông tới không chút do dự. Dưới đèn đường mờ tối, theo tiếng gào thét như quỷ dữ, mấy trăm hán tử lập tức lao vào đánh nhau.

Không có bất kỳ một bộ phim nào có thể diễn tả cảnh tượng chém giết đầu đường chân thực nhất này.

Hỗn loạn, dung hợp.

Sân của công xưởng chế tạo máy Lão Hổ nháy mắt đã biến thành bãi đấu thú dã man nhất! Người của hai bên đều là kẻ hung hãn, tất nhiên vừa chạm mặt liền ra đòn hiểm!

Tiếng "phập" khi dao găm đâm vào cơ thể và tiếng "bộp" khi gậy bóng chày nện vào da thịt cực kỳ chói tai nơi hoang vu yên tĩnh.

Tiếng la hét thảm thiết, tiếng quát giận dữ, máu văng tung tóe. Từng gương mặt dữ tợn khiến những người này hệt như quỷ dữ!

Trương Đông Sơ xông lên đầu tiên. Tên này ngồi ở vị trí cao nhiều năm như vậy nhưng không mất đi sự bưu hãn ngày xưa.

Hắn đeo tay gấu, lực sát thương kinh người, vừa đụng độ đã có hai đả tử của tập đoàn Kim Môn bị hai bàn tay vừa nhanh vừa mạnh của hắn vặn gãy cổ.

Thậm chí một người trong đó còn bị hắn đánh cho bay lên không rồi mới ngã lăn ra rất, cơ thể co giật, không ngừng hộc máu, cuối cùng mất mạng.

Tuy nhiên, cảnh tượng này không làm cho người của Kim Môn đã hoàn toàn điên cuồng có chút do dự nào, những người còn lại vẫn liều chết xông lên. Điều này khiến ánh mắt Trương Đông Sơ lóe lên vẻ kinh ngạc.

Thế lực ngầm ở xứ sở kim chi rất đặc biệt.

Bao nhiêu năm nay, quốc gia chưa từng xuất hiện các tổ chức như Yakuza hay là Sơn Vương thống nhất giang hồ như đất nước hoa anh đào bên cạnh, phần lớn là đánh lẻ.

Vì vậy, nơi đây có rất nhiều cuộc xung đột nhưng quy mô không lớn. Trương Đông Sơ dựa vào lối đánh hung hãn tột độ trong các cuộc xung đột quy mô nhỏ, lấy được danh hiệu tiếng tăm lừng lẫy.

Nhưng hiển nhiên quy mô của tập đoàn Kim Môn quật khởi nơi thôn quê đã lớn đến mức hắn không tài nào hiểu được. Ngoài ra, những người này có sức chiến đấu mà hắn chưa từng thấy.

Hết chương 1681.
Bình Luận (0)
Comment