Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1718 - Chương 1718. Cơ Hội Tuyệt Vời

Chương 1718. Cơ hội tuyệt vời
Chương 1718. Cơ hội tuyệt vời

"Già rồi, không còn sức."

Nỗi đau đớn khiến sắc mặt bà cụ tái nhợt. Nhưng nàng không rên một tiếng, cố nhịn đau giải thích với Phi Cơ: "Chỉ như vậy mới có thể đảm bảo đâm thủng cánh tay, không trái quy định chứ?"

Bà cụ đã đâm sai vị trí. Song trong tình huống này, mọi người đều sốc, không ai có ý phản đối. Thậm chí Phi Cơ chậm rãi lắc đầu, ánh mắt tràn đầy kính nể.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Mọi người đều là hán tử liếm máu trên lưỡi đao, sao lại không biết đâm chậm còn đau hơn đâm nhanh gấp nhiều lần.

Vì cháu trai, bà cụ tóc bạc đã bất chấp tất cả!

"Ta đồng ý, ngươi thắp hương đi."

Nhìn Lưu a bà lảo đảo chực ngã nhưng vẫn cắn răng chịu đựng, một hán tử lạnh lùng như Phi Cơ cũng phải mềm lòng.

Cứ thế, Lưu a bà cả đời trải qua cuộc sống bình thường lần đầu tiên đi tới trước mặt Phi Cơ trong ánh mắt chấn động của mấy chục người. Hai tay đều trong tư thế ngón cái duỗi, ngón trỏ cong, ba ngón còn lại duỗi thẳng.

Sau khi làm động tác thắp ba nén hương rưỡi này, Lưu a bà áp hai tay vào ngực. Bởi vì hành động quá mạnh nên máu tươi nhỏ tong tong xuống đất, thật sự khiến lòng người chấn động.

Phi Cơ cũng làm động tác tương tự, đồng thời nói: "Trên Lương Sơn Trại thật oai phong, thiên quân vạn mã trổ anh hùng. Ba tám hai mốt đều là người một nhà, ngươi thắp hương vì điều gì?"

"Cháu trai của ta."

Lưu a bà lảo đảo chực ngã: "Cũng là con trai của A Quỷ. Ta muốn ngươi cứu hắn!"

Lưu a bà đã được đưa tới chỗ bác sĩ mà băng đảng thường lui tới, nhưng nỗi chấn động vẫn vương trong lòng rất nhiều người.

Sắc mặt Phi Cơ tối sầm.

Lời nói thật là tàn khốc nhất. Thời đại này còn mấy ai thật sự tuân theo quy của Hồng Môn?

Hòa Ký, Hào Mã Bang, Tân Ký, thậm chí Thập Tứ Thủy căn hồng miêu chính (*) nhất, trong mấy trăm ngàn người có mấy người hoàn toàn tuân theo quy của Hồng Môn?

(*) Căn hồng miêu chính: Căn hồng chỉ gia đình có xuất thân tốt, như công nhân, bần nông và trung nông, con em liệt sĩ, quân nhân; cho rằng con em xuất thân trong gia đình như vậy nhất định sẽ tốt, nhất định theo cách mạng. Miêu chính chỉ người sinh dưới thời Trung Quốc đổi mới, sinh dưới lá cờ đỏ, không bị ảnh hưởng của tư tưởng cũ.

Đáp án là chẳng có lấy một người!

Dù sao từ lâu giang hồ đã không còn là nơi nghĩa khí lớn hơn trời kia. Ở một thời không khác, có một vị đại ca băng đảng cảm thán trước truyền thông: "Ngươi hỏi ta quy củ có ích lợi gì, giới trẻ thời nay chỉ biết tới lợi ích, nào biết quy củ là gì."

Giúp Lưu a bà có lợi ích gì không?

Không có.

Sau khi Phi Cơ tìm hiểu sơ bộ một số chuyện, hắn cho rằng điều duy nhất mình có thể làm là hỗ trợ mời một luật sư giỏi và gánh chịu khoản tiền bồi thường khổng lồ kia.

Dù sao Tế Quỷ đã nhận tội, chứng cứ vô cùng xác thực, thế lực của Hòa Ký không thể lật trời. Phi Cơ làm được như vậy đã là nể mặt Lưu a bà, hết lòng quan tâm giúp đỡ.

Nếu không phải lúc đó có nhiều thúc bá có mặt và đã mời Quan Nhị Gia, hơn nữa hắn là tứ bát cửu của Hòa Ký nên đâm lao phải theo lao, thì nói thật là hắn chẳng thèm liếc mắt tới hạng côn đồ chính hiệu kia.

Đừng quên Hòa Ký có bốn trăm ngàn côn đồ, ai cũng dựa theo quy củ thì hắn không quản nổi.

Địa vị khác nhau, tất nhiên tầm nhìn khác nhau.

Phi Cơ xem trọng địa bàn mà Hòa Ký khống chế và tám nghìn đả tử dưới trướng, còn Tô Bình Nam thì xem trọng sức mạnh của tầng chót.

"Bà cụ này khó lường."

Nam nhân ngồi trên ghế chủ vị. Sau khi nghe Phi Cơ kể xong, Tô Bình Nam kiệt ngạo ngông cuồng thật lòng khen ngợi hành động tìm đến tận nơi của Lưu a bà.

Phi Cơ khom lưng, giọng điệu kính nể: "Đúng vậy. Ta đã điều tra lai lịch của Lưu a bà, quỹ tích cuộc sống rất bình thường. Không ngờ nàng có thể vì cháu trai mà làm đến bước này."

"Nhưng vì sao nàng lại kiên quyết cho rằng cái tên Tế Quỷ kia vô tội?"

Tô Bình Nam gõ ngón tay nhịp nhàng: "Con trai của Lưu a bà đã chết, nàng rất bình tĩnh chấp nhận hiện thực, không làm ầm ĩ. Cháu trai ngồi tù vài năm mà nàng phản ứng mạnh như vậy sao?"

"Lưu a bà nói Tế Quỷ nói rằng hắn bị oan, nhưng chúng ta đã tìm hiểu thông qua luật sư, Hà Tế Khuê đã ký tên nhận tội. Chắc là già rồi, cảm thấy không thể mất cháu trai nữa."

Phi Cơ giải thích: "Dù sao Tế Quỷ cũng phải ngồi tù mười năm, e là Lưu a bà không gặp hắn được mấy lần nữa. Nàng làm vậy cũng có thể hiểu được."

"Ồ."

Tô Bình Nam lật xem tài liệu Phi Cơ đưa cho. Không lâu sau, nam nhân dừng động tác: "Sau khi Hà Tế Khuê xảy ra chuyện, ban ngành liên quan vẫn luôn từ chối cho người thân thăm hỏi. Chỉ là vụ án dân sự mà thôi, chuyện này không bình thường."

Trực giác như dã thú khiến nam nhân đánh hơi thấy mùi bất thường. Tô Bình Nam dời mắt khỏi tài liệu nhìn sang Phi Cơ.

"Ngươi ở trong băng đảng, nhưng tài liệu ngươi đưa cho ta đều là tin tức từ đường chính quy. Ngươi làm việc gò bó từ khi nào thế?"

Giọng điệu của nam nhân thản nhiên: "Dùng cách của chúng ta điều tra thử xem. Nếu sự việc thật sự có vấn đề thì đây là một cơ hội tuyệt vời."

Nhìn ánh mắt ngơ ngác của Phi Cơ, Tô Bình Nam bật cười: "Hòa Ký không thể chỉ là găng tay trắng. Vì sao chúng ta không thể lên sân khấu chứ?"

Nam nhân hút xì gà, khói xanh lượn lờ.

Tô Bình Nam hờ hững cất lời: "Lưu a bà chừng tuổi này rồi mà vẫn có thể thắp ba nén hương rưỡi. Ta cho nàng một cơ hội thì sao nào."

Hết chương 1718.
Bình Luận (0)
Comment