Kiếp sống giang hồ tàn khốc khiến trên người Phi Cơ có thêm mấy phần khí thế thiết huyết rắn rỏi. Ưu điểm là việc luyện quyền giúp hắn giữ gìn vóc dáng vô cùng tốt.
Phi Cơ xuất hiện ở sàn đấu giá, có bộ vest thủ công đắt đỏ được đặt may riêng làm nền, hắn như hạc giữa bầy gà. Dù sao trong những đại gia có thể đến đây, rất ít người có khí chất thiết huyết được tạo thành từ các cuộc chém giết kia.
"Ngươi lại bắt chước boss. Ngươi có mặc cũng không có khí thế như boss." Rebecca đi cùng Phi Cơ, hiển nhiên cái nhìn của nàng hoàn toàn không giống những người khác.
Phi Cơ muốn bước vào đoàn thể kiến trúc thượng tầng này, chỉ dựa vào trí thông minh của hắn thì rất nhiều chuyện lực bất tòng tâm. Vì vậy, Rebecca cũng lộ diện.
Lần này nàng xuất hiện với tư cách là bạn gái của Phi Cơ. Thấy bộ vest trên người đối phương gần như giống hệt trang phục của boss Tô Bình Nam, nữ nhân không nhịn được lườm nguýt.
"Ta cho rằng trang phục của lão đại là thích hợp nhất."
Phi Cơ cười ngượng ngùng: "Đám người kia dày vò ta rất lâu, đáng tiếc ta chỉ ưng bộ này."
Phi Cơ được rất nhiều người vây quanh đi vào hội trường, thu hút rất nhiều sự chú ý.
Vì buổi biểu diễn này, Hòa Ký đã bỏ rất nhiều công sức.
Ông chủ giấu mặt Tô Bình Nam không có ý định để cho Hòa Ký che giấu dòng máu bạo lực của mình. Nam nhân biết rõ có nhiều khi tài phú và tài chính cần đến bạo lực. Hắn muốn Hòa Ký xuất hiện với hình tượng chuyển hình để nhắn nhủ đến đám người Cảng thành một điều.
Hòa Ký có thể leo lên nơi thanh nhã.
Chúng ta là kẻ có thể đeo kính gọng vàng, vừa nghe ca kịch vừa bàn chuyện làm ăn với ngươi!
Cho nên, Hòa Ký xuất hiện ở buổi đấu giá Sotheby's rất rầm rộ, các hán tử có vẻ ngoài thiết huyết chiếm một phần ba vị trí ở đây.
Chúng ta có tiền, có sức mạnh.
Vậy thì vì sao chúng ta không thể vào bàn làm người đánh cờ?
…
Buổi đấu giá lớn rất coi trọng phần khai mạc.
Khởi đầu tốt đẹp mà, không khó lý giải.
Đương nhiên đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao trong buổi bán đấu giá của nhà đấu giá Sotheby's tại Cảng thành lần này lại xuất hiện hai đầu thú.
Bên ngoài đã ầm ĩ vì hai vật phẩm này. Nguyên nhân không có gì khác ngoài hai điểm.
Một, vấn đề lịch sử. Hai, nỗi sỉ nhục dân tộc.
Bất kể hai món đồ này qua tay bao nhiêu người, bị khoác lên lớp áo gì, ngươi cũng không thể phủ nhận hai món đồ này thực chất là thành quả cướp đoạt của kẻ xâm lược ngày xưa.
Hiện tại ngươi công khai bán đấu giá đồ vật năm xưa bị cướp đoạt? Chưa hết, điều mấu chốt là tổ chức ngay trên lãnh thổ của chúng ta!
Vì vậy, tập đoàn Poly đã đánh tiếng, hoan nghênh hai vật phẩm này trở về quê hương. Nhưng có không ít các đại gia yêu nước đưa ra ý kiến phản đối.
Bọn hắn thiên về biện pháp bought in (*) hai đầu thú này. Đương nhiên lý do đưa ra rất thuyết phục.
(*) Bought in: vật phẩm đấu giá thất bại do giá khởi điểm quá cao.
Đó là tuyệt đối cho phép đối phương lợi dụng cảm giác vinh dự của chúng ta để kiếm tiền của chúng ta trên lãnh thổ của chúng ta. Rõ ràng là rất nhiều tin tức đều do nhà đấu giá cố ý nâng độ hot, sau đó lợi dụng lòng yêu nước của chúng ta để kiếm tiền.
Mục đích của nhà đấu giá rõ rành rành ra đó, mọi người không phải kẻ ngu.
…
Nhạc Vi là đấu giá viên của buổi đấu giá lần này.
Ngưỡng cửa của nghề đấu giá viên không cao lắm, nhưng để trở thành một đấu giá viên cao cấp thì không thể thiếu thiên phú và nỗ lực.
Nhạc Vi đã làm nghề này sáu năm. Dựa vào khả năng kiểm soát tình huống hoàn mỹ và khả năng ghi nhớ biến thái, nàng đã trở thành một trong những đấu giá viên cao cấp ít ỏi. Lần này là buổi đấu giá của Sotheby's, nữ nhân còn một năm nữa là bước sang tuổi ba mươi vẫn cẩn thận như mọi khi.
Vì buổi đấu giá này, đoàn đội của nàng đã chuẩn bị suốt hai tháng.
Tránh rủi ro là chuyện cực kỳ quan trọng.
Lần này mọi thứ nhà đấu giá Sotheby's bán ra đều là vật báu quý hiếm có giá trị không nhỏ, dao động ở mức giá mấy trăm nghìn, hơn một triệu. Một khi không kiểm soát tốt tiết tấu dẫn đến nhà đấu giá nhận định người mua không đưa ra giá cả dự tính, vậy thì uy tín nàng vất vả tạo dựng nhiều năm sẽ lập tức tiêu tan.
Vì vậy, đoàn đội và công ty phía sau nàng còn cất công tìm hiểu đầy đủ thông tin của từng khách hàng.
Đã là ly cà phê thứ năm.
Đây là bí quyết giữ tỉnh táo của Nhạc Vi. Dù sao quá trình bán đấu giá cũng quá tiêu hao tinh lực, mà nàng không thể để xảy ra bất kỳ sai sót nào.
Nữ nhân dã tâm bừng bừng muốn lấy được găng tay trắng của buổi đấu giá này. Có thể giành được găng tay trắng trong khai mạc buổi đấu giá Sotheby's là sự trợ giúp to lớn cho sự phát triển của nàng và đoàn đội trong tương lai.
"Kia là ai?"
Nữ nhân nhíu mày nhìn vị khách cầm bảng số 14, ghé vào tai trợ lý nói nhỏ: "Buổi đấu giá lần này chỉ phát ra ba mươi chín tấm bảng, ta nhớ số 14 hẳn là Trình tiên sinh, chủ tịch hội đồng quản trị công ty may Hoàng Đô."
Thấy cấp dưới ù ù cạc cạc, giọng điệu của nữ nhân rất lạnh lùng: "Nhưng bất kể là Trình tiên sinh hay là người của hắn, trên ảnh đều không có người này. Ngươi giải thích cho ta."
"Ta lập tức điều tra."
Sau khi so sánh với ảnh chụp trong tài liệu, trợ lý vóc dáng cao gầy sợ đến nỗi mặt mày tái mét.
Hiểu rõ khách hàng cũng quan trọng như hiểu rõ vật phẩm, mà nàng vẫn luôn phụ trách thu thập tài liệu. Bây giờ xuất hiện một gương mặt xa lạ, như vậy là nàng tắc trách.
"Còn mười phút nữa là bắt đầu. Điều tra thân phận, lai lịch, tài lực, sở thích của hắn."
Lúc này, trong đôi mắt quyến rũ của Nhạc Vi tràn đầy nghiêm khắc: "Thiếu một yếu tố thì ngươi cũng phải chịu trách nhiệm."