Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 1759 - Chương 1759. Cài Nội Gián

Chương 1759. Cài nội gián
Chương 1759. Cài nội gián

Mục đích của Bạo Long không phải giết người, hắn nổ súng đồng thời vọt tới cửa sổ, sau đó nhảy ra ngoài khoang tàu.

Trốn thôi, nếu không nhất định sẽ chết!

Đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu Bạo Long lúc này.

Hắn không phải nội ứng, thân phận thật sự của hắn là người nằm vùng! Bản lĩnh của nam nhân từng giành giải ba cuộc thi vật lộn trong trường cảnh sát vô cùng mạnh.

Để tiếp cận Hoa Thiên, hắn đã đi con đường này hai năm, không ngờ tai mắt của Hòa Ký lại rộng khắp như vậy!

"Hòa Ký!"

Bạo Long khuỵu chân giảm xóc, sau đó nhảy vọt lên. Nhưng đột nhiên bóng dao lóe lên khiến hắn dừng động tác.

Máu từ cổ chảy ra khiến hắn trông rất dọa người!

Sức lực trong cơ thể trôi dần, đến lúc này Bạo Long mới trông thấy một nữ nhân mặc đồ đỏ lạnh lùng nhìn mình.

Thậm chí tay trái của nữ nhân còn kẹp một điếu thuốc More màu xanh lục. Khói xanh lượn lờ quanh điếu thuốc lá là hình ảnh cuối cùng hắn nhìn thấy trên nhân thế.

"Các ngươi giúp đỡ như vậy là muốn làm gì?"

Hoa Thiên đuổi đến trước cửa sổ, chứng kiến toàn bộ quá trình. Hắn vô cùng tự tin với bản lĩnh của mình, nhưng hắn dám thề với trời là nếu Bạo Long đổi thành mình thì kết quả vẫn vậy.

Dao của nữ nhân kia quá nhanh.

"Chúng ta giúp ngươi tìm một vụ làm ăn tốt hơn. Mọi chuyện vừa xảy ra đã đủ bày tỏ thành ý của chúng ta."

Trần Đông cười tủm tỉm cầm khẩu súng trên bàn, thản nhiên bóp cò.

Pằng!

Phi tóc dài trúng đạn giữa trán. Đến lúc chết, ánh mắt hắn tràn đầy khó tin. Dường như hắn không hiểu nổi tại sao đối phương có thể giết mình một cách lưu loát như vậy.

"Phi tóc dài là nội ứng của Lý Thương Đông cục chống Xã hội đen và Tội phạm có tổ chức."

Trần Đông lấy khăn tay ra, cẩn thận lau sạch dấu vân tay, sau đó ném súng cho Thái Bình vẫn còn ngơ ngác sau một loạt biến cố. Lúc này nam nhân mới nói tiếp: "Thiên ca, rất nhiều người đặt cược online, xe chở tiền của hội đua ngựa có thể kiếm được bao nhiêu?"

Hoa Thiên không nói gì.

"Ta có tin tức ngày kia Harbour City dưới trướng Wharf trực thuộc tập đoàn Tăng thị sẽ bắt đầu phiên giao dịch kỳ hai. Đến lúc đó, ước chừng tiền mặt lên đến tám mươi triệu."

Giọng điệu của Trần Đông có tính tẩy não: "Tuyến đường, hậu cần các thứ, ngươi cứ yên tâm. Thiên ca có hứng thú không?"

"Động đến sản nghiệp của Tăng Quốc Sơn?"

Ánh mắt Hoa Thiên sắc bén: "Ngươi muốn chia bao nhiêu?"

"Không lấy một xu."

Trần Đông trả lời.

"Hòa Ký có lòng tốt từ bao giờ thế? Vẫn nên nói rõ ra thì hơn."

Hoa Thiên nói với vẻ nghi ngờ. Lúc này hắn vẫn còn chấn động bởi cảnh tượng Mộ Dung Thanh Thanh giết người, bất tri bất giác giọng điệu trở nên cực kỳ khách sáo.

"Nói thật nhé, chúng ta muốn mượn tay Hoa Thiên ca giết vài người."

Trần Đông cười như hồ ly: "Đương nhiên giết người thì phải có thù lao. Vì vậy chúng ta không lấy một xu."

"Hoa Thiên ca là mãnh long vùng khác, quen đánh lẻ rồi."

Thấy Hoa Thiên vẫn do dự, Trần Đông nở nụ cười: "Nói về cướp của thì các ngươi chuyên nghiệp, nhưng giải quyết hậu quả thì các ngươi cần một địa đầu xà có thực lực mạnh mẽ.

Dường như để nghiệm chứng câu nói của nam nhân, mấy hán tử vẻ mặt vô cảm đi đến xách thi thể của Phi tóc dài ra ngoài. Chẳng mấy chốc, một thuyền đánh cá đã biến mất trên biển rộng mênh mông vô bờ.

"Ở vùng biển quốc tế, bất kể Bạo Long hay là Phi tóc dài..."

Nam nhân vỗ tay, sau đó giang hai tay: "Qua một thời gian nữa bọn hắn chẳng khác gì không khí trong tay ta, không có ai nhớ bọn hắn từng tồn tại trên thế giới này."

"Hi vọng ngươi không lừa ta."

Hoa Thiên suy nghĩ rất lâu, cuối cùng chủ động chìa tay: "Ta cần cần thời gian. Hiện tại đã chết hai người, ít nhất cũng phải tìm thêm một tay súng giỏi mà một lái xe tốt."

Thái Bình cuối cùng cũng hoàn hồn, lập tức ngắt lời: "Thiên ca, ta biết một tên xã hội đen tên là Thạch Dũng. Kỹ thuật bắn súng của hắn rất tốt, hơn nữa trên tay dính mạng người, cho nên tuyệt đối đáng tin..."

Trần Đông để lại số điện thoại, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Ba phút sau, đoàn người Hoa Thiên ra khỏi khoang tàu, nhanh chóng biến mất giữa biển người mênh mông.

"Hòa Ký có hành động lớn gì không?"

Để theo dõi Hòa Ký sát sao, Lý Văn Bân đã gọi tất cả các cảnh sát đang nghỉ phép trở về, sắp xếp nhân viên ở Du Tiêm Vượng và chín địa bàn khác của Hòa Ký.

Điều này làm cho rất nhiều dân giang hồ cảm nhận được hơi lạnh khi mưa gió nổi lên.

"Báo cáo sếp, không có."

Lý Thương Đông ngậm điếu thuốc nói: "Bọn hắn không có bất kỳ động tĩnh gì khác thường, thậm chí còn đóng cửa mấy hộp đêm gần đây bị kiểm tra."

"Tuyến tình báo của ngươi có tin tức gì không?"

Lý Văn Bân điều động Lý Thương Đông đến đây, nguyên nhân quan trọng nhất là vì năng lực phát triển nội gián của hắn đứng đầu hệ thống.

Hệ thống tình báo của cục chống Xã hội đen và Tội phạm có tổ chức vốn không tồi, nhưng sau khi Hòa Ký một nhà độc đại, sự việc trở nên quỷ dị.

Có lẽ sự cay độc của Phi Cơ đã dọa rất nhiều người rút lui, cũng có thể là do Hòa Ký xí nghiệp hóa thành công. Bất kể nói thế nào đi chăng nữa, phía chính phủ gặp nhiều khó khăn trong vấn đề tình báo.

"Ta đã phê duyệt kinh phí cho mạng lưới tình báo của ngươi, hơn nữa đã nhận được sự ủng hộ của cấp trên. Nghĩ cách cài mấy nội gián vào đi."

Trong đầu Lý Văn Bân hiện ra bóng dáng của Phi Cơ, sắc mặt nam nhân sa sầm: "Ta cứ có cảm giác Hòa Ký không đơn giản như bề ngoài."

"Ta biết phải làm thế nào."

Lý Thương Đông ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Trước đây hắn cho một nội gián tên là Phi tóc dài theo dõi một con cá lớn, nhưng đột nhiên mất liên lạc. Hôm nay hắn định điều động mấy huynh đệ đi điều tra, nhưng hiển nhiên bây giờ Lý Văn Bân đặt hết trọng tâm lên mấy tổ chức của Hòa Ký. Lý Thương Đông không biết rằng hắn nhất thời sơ suất sẽ tạo thành tổn hại lớn vào mấy ngày sau.

Hết chương 1759.
Bình Luận (0)
Comment