Chiếc máy bay chở khách cất cánh, biến mất vào bầu trời xanh thẳm.
Trụ cột của Hòa Ký đột nhiên rời cảng vào thời điểm này, khiến rất nhiều người quan tâm cực kỳ kinh ngạc. Trong mắt Lý Thương Đông, những sự việc vốn đã rõ ràng giờ lại trở nên có chút khó hiểu.
Tương tự, Lý Văn Bân đang ở trong phòng làm việc cũng rất ngạc nhiên khi nhận được tin tức: “Phi Cơ đến đại lục vào thời điểm này?”
“Đúng vậy, đi cùng với hắn còn có luật sư Tô và hai nhân viên công ty tài chính, không có tên xã hội đen nào đi theo hắn.”
Rõ ràng thuộc hạ đã điều tra rất chi tiết: “Nghe nói Hòa Ký kinh doanh rất nhiều ở đại lục, lần này được mời đến đầu tư. Sếp, ngươi cũng biết đấy, bây giờ muốn phát tài thì phải qua bên đó làm ăn, tên Phi Cơ này thực sự là có đầu óc.”
“Không phải là có đầu óc, mà là cực kỳ thông minh.”
Biểu cảm của Lý Văn Bân có chút kỳ lạ: “Ta không hiểu tên này.”
...
Phi Cơ đã rời đi, nhưng sự tình vẫn đang tiếp tục.
Địa điểm Rebecca hẹn gặp Kỷ Thiểu Quần là một nhà hàng phương Tây cực kỳ cao cấp.
Belon.
Đây là nhà hàng chú trọng đến không gian lãng mạn của các cặp tình nhân, từ cách trang trí cho đến tên món ăn đều rất lãng mạn, rất được yêu thích.
Kỷ Thiểu Quần còn chưa bước vào nhà hàng, sắc mặt đã trở nên tối sầm. Đối phương hẹn hắn đến nơi này chính là có dã tâm giết hắn! Bởi vì hắn biết rất rõ Chung tiểu thư đó hẹn đến nơi này không phải để vui vẻ, mà là muốn nói với hắn một việc.
Ta biết tất cả mọi thứ về ngươi!
Nhà hàng này là nhà hàng yêu thích nhất của vợ hắn - Elen. Trước khi hắn phá sản, hắn là khách quen ở đây. Hầu hết tất cả những kỷ niệm của hai người đều trải qua tại đây. Nơi đây có những hồi ức đẹp nhất của hắn!
“Muốn thị uy với ta sao?”
Kỷ Thiểu Quần cười lạnh. Nam nhân đưa chiếc túi mà hắn lấy được từ chỗ Quý Lợi Cao cho hai đồng nghiệp đi theo hắn, nói: “A Hỏa, bệnh của ba ngươi cần điều trị gấp, ngươi hãy lấy năm mươi vạn ở trong này.”
“Được.”
A Hỏa gật đầu, hắn và A Thủy từ ngày bước chân vào tổ trọng án đã luôn đi theo Kỷ Thiểu Quần, trải qua vài lần sinh tử, trong lòng sớm đã giao phó tính mạng của mình cho Kỷ Thiểu Quần, dĩ nhiên sẽ không vì tiền mà khách khí.
“Số tiền còn lại giúp ta đưa cho người môi giới chứng khoán của ta, nói với hắn ta tin hắn lần cuối.”
Kỷ Thiểu Quần vỗ vai hai người, sải bước lớn tiến vào nhà hàng.
...
“Không uống rượu nữa, tất cả mọi người nghe ta nói.”
Trong căn phòng thuê của tòa nhà mãnh thú, Hoa Thiên cầm cốc bia trong tay Lạp Liệm đặt xuống, sau đó tiện tay hất đủ loại rác trên bàn xuống đất.
Dưới con mắt kinh ngạc của ba người còn lại, Hoa Thiên trải ra một tấm bản đồ đường Di Đôn Cảng thành, trên đó có nhiều hình tròn được đánh dấu bằng bút bi đỏ, có thể thấy nam nhân vẫn luôn không cam tâm.
“Ta quyết định rồi, chúng ta làm một chuyến cuối sau đó rời khỏi Cảng thành.”
Hoa Thiên nheo mắt, tay chỉ vào tiệm vàng Chu Đại Sinh và Chu Sinh Sinh trên đường Di Đôn, nói: “Mục tiêu là hai tiệm vàng này. Ước tính mỗi người lấy được ít nhất hai trăm vạn.”
Câu nói này làm cho ánh mắt của ba người sáng lên.
“A Đệ đã lấy được vũ khí rồi, ta hẹn gặp nàng ở gần tòa nhà Vĩnh Lợi. Tình hình hiện tại rất căng, vì vậy chúng ta phải đánh nhanh thắng nhanh.”
Hoa Thiên nói kế hoạch đã nghĩ sẵn trong đầu ra: “Lạp Liệm, trong vòng nửa tiếng đồng hồ, ngươi phải kiếm được một chiếc ô tô, sau khi chúng ta và A Đệ tụ họp sẽ lập tức hành động. Về việc xuất hàng thì không cần lo lắng, Điên Lưu của Hào Mã Bang đã đồng ý thu mua hàng lần này với giá 50%.”
“Không thành vấn đề.”
Lạp Liệm vẻ mặt hưng phấn: “Ở phía trước bãi đậu xe có một chiếc Toyota màu trắng, mấy ngày nay không động đậy.”
“Hai tiệm vàng bị cướp cùng lúc. Bên trong tiệm Chu Sinh Sinh có 4 bảo an, chỉ một người có súng. Người này thường có mặt ở vị trí chín giờ, tiến vào thì lập tức hạ hắn”.
Ba người gật đầu đồng ý, bọn hắn luôn tin tưởng vào năng lực của Hoa Thiên, đương nhiên không có ý kiến gì khác.
“Bên trong tiệm Chu Sinh Sinh có hai người có súng, bọn hắn giao cho ta. Phải nhớ rằng những thứ có giá trị nhất ở trong tiệm Chu Sinh Sinh mà chúng ta cướp nằm ở gian hàng số bốn và số chín, thời gian gấp gáp, vì vậy nhất định phải lấy đồ từ hai chỗ này đầu tiên."
“Ok.”
“Đồn cảnh sát gần đường Di Đôn, Tiêm Sa Chủy nhất, nó nằm ở phía Tây, vì vậy chúng ta phải đi từ phía Đông. Toàn bộ quá trình không được quá năm phút, sau đó chúng ta sẽ đi qua đường hầm dưới biển đến vịnh Đồng La, thay quần áo thay xe tại trung tâm mua sắm Hải Phú, hiểu không?”
Vừa nói, ánh mắt nam nhân vừa nhìn chằm chằm vào Lạp Liệm: “Hãy nhớ kỹ điều này, thất bại thì chúng ta cùng chết, thành công thì chúng ta sẽ giàu có.”
“Yên tâm, chúng ta sẽ thành công.”
Lạp Liệm bị đôi mắt sắc bén, hung dữ của Hoa Thiên làm cho đổ mồ hôi trán, hắn lập tức vỗ vào ngực trái của mình ra chiều bảo đảm.
“Vậy được, nhớ kỹ lần này chúng ta không được phép thất bại.”
Hoa Thiên tiện tay đốt tấm bản đồ, ném vào thùng rác bên cạnh, sau đó đốt ba nén hương đặt trên ban công rồi nghiêm túc cúi đầu lạy, biểu cảm cực kỳ thành kính.
“Xin Thần Phật phù hộ.”
Hoa Thiên lẩm nhẩm khấn vài câu, sau đó quay người bước ra ngoài.
...
“Chung tiểu thư?”
Kỷ Thiểu Quần đẩy cánh cửa của căn phòng lãng mạn đã hẹn trước. Thấy Rebecca đang ngồi đợi một mình, nam nhân cười lớn, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng: “Xem ra các ngươi thực sự đã mất rất nhiều công phu, đến căn phòng ta yêu thích nhất cũng đã điều tra ra rõ ràng.”
“Đôi khi, công sức bỏ ra càng nhiều lại càng có thành ý.”
Rebecca mặc một bộ váy màu đen, ngẩng đầu nhìn đối phương có vẻ lạnh lùng, giọng điệu cũng không kém phần sắc bén: “Hiện tại ngươi đang nợ ngân hàng, cộng thêm nợ công ty chúng ta hai nghìn tám trăm vạn, mà vẫn đáng để ta vì ngươi vất vả như vậy, ngươi nên cảm thấy tự hào.”