Sáng sớm, Dương Viễn Hàng tỉnh rượu.
Ở phòng ngủ trong căn nhà nhỏ bé của mình, Dương Viễn Hàng nhìn thứ được gói bằng vải trơn trên bàn, lắc lắc cái đầu còn hơi choáng váng rồi tò mò mở nó ra.
Một cây súng ngắn đen ngòm thình lình xuất hiện ở trước mặt hắn, phát ra ánh sáng yếu ớt. Giao dịch kỳ quái tối qua như chiếu lại trong đầu hắn, mặt trong của mảnh vải trơn gói súng đó là hình ảnh Mông Thiên Dưỡng hôn Thẩm Nguyệt trên báo.
Dương Viễn Hàng run rẩy cầm súng ngắn còn vương mùi vải trơn lên, nhìn chằm chằm bức ảnh Mông Thiên Dưỡng trên báo.
Dọc đường, Trần Lượng để từng bức thư mình viết vào trong hòm thư, cuối cùng dừng lại cách hội sở Lam Kình Ngư không xa. Hắn ngồi trong chiếc Santana biển số Tứ Hải, cẩn thận nhìn gương mặt đã hoàn toàn biến dạng của mình qua kính chiếu hậu, sau đó mỉm cười, huýt sáo một tiếng với gương mặt xa lạ của mình trong gương: "Tạm biệt."
Bùm! Hắn thả phanh tay, chiếc xe như mũi tên đâm thẳng vào cửa lớn hội sở Lam Kình Ngư.
Sòng bạc Lisboa, Las Vegas, châu Á.
Trương Đồng hâm mộ nhìn đại lão của mình. Lão đại quá uy vũ, bài cũng không nhìn, trực tiếp đặt cược nhưng đều thắng.
Phim "Người trong giang hồ" mới chiếu xong, Tô Bình Nam dẫn Trương Đồng còn đang liều mạng dụ dỗ đoàn làm phim đến Cảng thành tham dự tiệc rượu. Ngay lúc Trương Đồng lưu luyến không rời, Tô Bình Nam trước không đánh bạc nhưng không biết tại sao lại dẫn hắn tới Las Vegas.
Tô Bình Nam cũng không đi bàn VP, tùy tiện tìm một chỗ chia bài mà hắn thấy hợp mắt ở đại sảnh lầu một rồi ngồi xuống.
Nữ chia bài trẻ tuổi rất xinh đẹp, lông mày cong cong, ánh mắt sáng như mặt trăng, khiến cho người ta rất là thích.
Tô Bình Nam đánh cược cực lớn. Sau khi thắng lần đầu, hắn không lấy lại thẻ đánh bạc mà tiếp tục đẩy ra toàn bộ.
Sau khi liên tục thắng bảy lần, trán nữ chia bài bắt đầu lấm tấm mồ hôi, đôi mắt đẹp ai oán nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt. Thủ đoạn như thế này không phải là nên đi P ư? Sao lại đến làm khó một người chia bài nhỏ bé như nàng?
Từ đầu đến cuối Tô Bình Nam đều mặt không cảm xúc, không ai có thể nhìn ra hắn đang suy nghĩ gì, chỉ không ngừng đặt cược.
"Ồ!"
Đám người vây xem thở phào một hơi, Tô Bình Nam lại thắng ván thứ tám.
Phần lớn khách trong lầu một là khách đánh bạc. Thấy Tô Bình Nam đánh cược như thế, bọn hắn không thèm chơi nữa, đứng cạnh quan sát.
Trong đám người vây xem, Quan Chi Lâm đã đứng đó thật lâu. Gần đây nàng không có phim sắp quay, rảnh rỗi lại thêm tránh papparazi quấy rầy, cho nên dứt khoát hẹn mấy người bạn đến Las Vegas chơi.
Nàng vào đại sảnh, tùy tiện chơi vài ván, sau đó bị ván cược của một người trẻ tuổi khí thế cực mạnh hấp dẫn.
Hôm nay là ngày ra tay với hội sở Lam Kình Ngư. Sau khi bóp nghẹt ống dẫn máu của Mông Thiên Dưỡng, Tô Bình Nam sẽ đánh vào bảy tấc của đối phương!
Mông Thiên Dưỡng là một nhân vật ẩn giấu rất sâu, dù là hắn hay người đứng phía sau hắn đều không cho phép hội sở bí ẩn này của mình bại lộ.
Bởi vì dưới chân thiên tử, ngươi thật sự cho rằng không có vương pháp hay sao?
Tô Bình Nam không động thủ thì thôi, vừa động thủ sẽ khiến cho tất cả mọi người đều biết. Cho dù Mông Thiên Dưỡng hoặc là ai khác muốn dằn chuyện này xuống cũng không có cửa đâu!
Ván thứ chín, Tô Bình Nam ngay cả át chủ bài cũng không nhìn, lại đẩy tất cả thẻ đánh bạc ra. Đám đông lại hô lên.
Cô nàng chia bài xinh đẹp chân như nhũn ra, lén lút nhấn một cái bên cạnh chiếu bạc, ra hiệu cho cấp trên biết bàn này cần thay người.
Sắc mặt Tô Bình Nam có chút khó coi. Hắn đứng lên, nhìn Trương Đồng rồi chỉ bên ngoài, ra hiệu cho Trương Đồng ra ngoài.
Quan Chi Lâm có thể nhìn ra tâm trạng của người trẻ tuổi kỳ quái này rất tệ, lòng hơi tò mò. Đến Las Vegas lại có người thắng được tiền mà vẫn không vui.
Ánh mắt cô nàng chia bài nhìn Tô Bình Nam như đang nhìn quái vật, chơi như thế này mà còn liên tục thắng tiền, nhưng lại không vui, có còn thiên lý hay không?
Tô Bình Nam không vui, đuổi Trương Đồng đi, lý do rất đơn giản: hắn đến để thua tiền.
Hắn rất ít đánh bạc, có thể nói là xưa nay không chơi. Tô Bình Nam mê tín cho rằng sòng bạc đắc ý thì những chỗ khác sẽ thất ý.
Cho nên hắn nguyện thua chút tiền, mượn chút vận may.
Ván thứ mươi, bài rất đẹp, Tô Bình Nam vẫn không nhìn lá bài tẩy của mình, nhưng đột nhiên hắn cảm thấy lần này nhất định sẽ thua.
Thịnh Kinh động thủ, Tô Bình Nam có thể cảm nhận được. Đột nhiên hắn không vội nữa, chậm rãi đốt một điếu thuốc lá, nhìn người xem xung quanh mỗi người một vẻ trong khói mù lượn lờ. Một gương mặt tuyệt mĩ quen thuộc ở kiếp trước khiến hắn sửng sốt.
Quan đại mỹ nữ.
Tô Bình Nam bỗng mỉm cười lên đứng lên, lịch sự hơi khom người với Quan Chi Lâm.
"Mỹ nữ, có thể giúp ta một chuyện không?"
Quan Chi Lâm nhìn xung quanh, chỉ vào chiếc mũi thon của mình, mờ mịt hỏi: "Ta sao?"
Tô Bình Nam gật đầu, chỉ thẻ đánh bạc xếp thành núi trước mặt: "Giúp ta đặt hết."
"Được."
Quan Chi Lâm mỉm cười, nhưng trong lòng thì cuồng loạn. Đống thẻ đánh bạc này đủ để mua một tòa nhà xa hoa diện tích một ngàn thước ở Cảng thành!
Quan Chi Lâm hít sâu một hơi. Soạt! Bàn tay ngọc ngà đẩy hết thẻ đánh bạc ra ngoài!