Cảm giác nhục nhã bao vây toàn bộ thể xác và tinh thần của Tần Lan. Nàng biết, muốn leo cao thì phải trả một cái giá thật đắt. Mặc dù nàng biết mình chỉ là một món hàng, nhưng nàng vẫn không thể chấp nhận được.
“Nói cách khác, ta ký hợp đồng này có nghĩa ta sẽ nằm dưới sự kiểm soát của Tô tổng?”
Nữ hài lạnh lùng hỏi: “Làm sao các ngươi xác định có thể giúp ta nổi tiếng?”
“Chúng ta nhất định sẽ giúp ngươi nổi tiếng, hơn nữa Tô tổng cũng chẳng có ý gì với ngươi. Đây chỉ là một vụ giao dịch công khai mà thôi.”
Trương Đồng nghiêm túc trả lời: “Trước khi Cẩm Tú cần ngươi hỗ trợ, ngươi không phải là đồ chơi của bất kỳ người nào. Ta cũng hy vọng chúng ta sẽ không dùng đến ngươi.”
Trương Đồng giang tay: “Bây giờ là lúc ngươi lựa chọn, hoặc ký tên hoặc rời đi.”
Im lặng.
Trong đầu Tần Lan nhớ lại cảnh tượng mình bị tát liên tiếp. Cuối cùng, nữ hài đã cầm bút ký tên.
Đặt bút rồi sẽ không hối hận.
…
Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Tần Lan vẫn có chút lo lắng. Tô Bình Nam sẽ không bao giờ sử dụng nàng như một vũ khí cho đến khi hắn biến nàng thành một bông hồng đủ rực rỡ.
Đối với đại nhân vật mà nói, loại nữ nhân nào mà không có?
Xinh đẹp, dịu dàng hay gợi cảm?
Bọn hắn đã miễn dịch với những thứ này. Tô Bình Nam biết rất rõ kiểu nữ nhân nào mới đủ khiến cho những người kia cảm thấy hứng thú, để bọn hắn cam tâm tình nguyện rơi vào.
Đó là khao khát chinh phục mãnh liệt.
Một nữ minh tinh cao ngạo trong mắt những người bình thường, một nữ nhân lạnh lùng và quyến rũ không để ý đến bất cứ ai đủ hấp dẫn những người này.
Nam nhân không chắc liệu mình có lợi dụng nữ hài này hay không, nhưng sự thận trọng khiến hắn không ngại có thêm một quân bài trong tay.
…
Trước khi cuộc họp dài và nhàm chán bắt đầu, Tô Bình Nam gọi một cuộc điện thoại, nội dung rất đơn giản.
“Bảo Otomo ra tay, biến cục diện trở nên phức tạp hơn một chút.”
Nhà máy rượu của Lục Viễn đã tạo được tên tuổi, đồng thời đạt được hiệu quả như mong đợi. Nhưng chuyện người chết nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Nhậm Thiết Quân tinh vi và xảo quyệt, tuyệt đối không thể để hắn tập trung toàn bộ lực chú ý vào người Cẩm Tú. Như vậy, Tô Bình Nam không ngại biến cục diện Thiên Đô lớn hơn một chút.
Nam nhân cúp điện thoại. Dương Tiểu Dương đang chăm chú ghi chép nội dung của cuộc họp. Nàng không bao giờ ngờ cuộc điện thoại vừa rồi của nam nhân sẽ trả giá bằng năm mạng người.
…
Đại Bằng sau sự việc ở quán bar ZT có thể nói là thành danh sau một trận chiến.
Đã bao nhiêu năm rồi, Thiên Đô không có ai dám trêu chọc Tiểu Hồng Bào. Chỉ có hung thần Đại Bằng, chẳng những đạp bảng hiệu của quán bar ZT, thậm chí còn đánh chết một tên gia hỏa cổ áo thêu rồng.
Tập đoàn Cẩm Tú không báo án, chuyện này vì thế mà bị ép xuống. Người trong giang hồ biết rất rõ chuyện này đại diện cho điều gì.
Chuyện giang hồ để giang hồ giải quyết, nợ máu phải trả bằng máu.
Lục Viễn điên cuồng càn quét địa bàn của Lý Phong Điền. Năng lượng mà hắn thể hiện khiến nhiều người sợ hãi, đồng thời cũng cảm thấy hiếu kỳ với đám sói Tây Bắc Đại Bằng.
Là thành viên của sói Tây Bắc, Đại Bằng cực kỳ giảo hoạt.
Trước khi làm, hắn biết rất rõ sau khi sự việc xảy ra, Tiểu Hồng Bào nhất định sẽ điên cuồng trả thù, cho nên hắn đã thông qua một mối quan hệ tìm được một căn phòng trong một chung cư cũ nát.
Năm người đã chuẩn bị thức ăn và các vật dụng sinh hoạt khác. Bọn hắn quyết định khi sự việc còn chưa chìm xuống, bọn hắn sẽ không tùy ý xuất hiện bên ngoài.
Đại Bằng rất yên tâm về sự an toàn của nơi ẩn náu. Bởi vì Bính Đầu là người địa phương, chưa bao giờ xuất hiện trước mặt người ngoài. Cho nên, người biết nữ nhân này có quan hệ với Đại Bằng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Vì thế, hắn không tin Tiểu Hồng Bào có thể tìm được hắn.
Đáng tiếc, cuối cùng Đại Bằng vẫn đánh giá thấp mạng lưới quan hệ mà tập đoàn Cẩm Tú đã bỏ ra rất nhiều vốn liếng để xây dựng trong nhiều năm qua.
Mười một giờ mười lăm phút sáng, chuông cửa chống trộm nơi bọn hắn ở vang lên…
…
Hạ quốc nổi tiếng với lãnh thổ rộng lớn.
Điều này cũng dẫn đến sự xuất hiện của nhiều nhân vật xã hội khác nhau, nhưng vào giữa đến cuối những năm 90, hổ Tây Bắc và sói Đông Bắc được nhắc đến nhiều nhất khi nói đến sự hung dữ.
So với hổ Đông Bắc thích cắm rễ ở một nơi nhất định, sói Tây Bắc thích lang bạt một mình. Chính vì điều này mà sói Tây Bắc hung ác và xảo quyệt hơn khi lăn lộn trong giang hồ.
Đám người Đại Bằng chính là sói Tây Bắc chính cống.
Bất cứ người nào trong số bọn hắn đều đã giết người. Sở dĩ bọn hắn vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật một phần là do sự ngông cuồng và lạc hậu của thời đại này, nhưng phần lớn là do sự cẩn trọng và xảo quyệt của bọn hắn.
Bọn hắn thuê căn nhà này, thậm chí còn cho người thuê trước 1.000 tệ mới dọn ra ngoài, bởi vì khu vực này đủ hẻo lánh, đủ yên tĩnh, sẽ không ai nghĩ rằng những người như bọn hắn sẽ chọn nơi này để ẩn núp.
Điểm quan trọng nhất là mắt mèo của căn nhà này có thể nhìn thấy toàn bộ hành lang mà không có bất kỳ góc chết nào.
Đại Bằng có thể xuyên qua mắt mèo quan sát tình huống bên ngoài.
Chỉ là một nhân viên kinh doanh bất động sản, biểu hiện có chút không kiên nhẫn. Dưới nách còn kẹp một thứ gì đó giống quyển sổ.
“Tìm ai?”
Đại Bằng trầm giọng nói: “Chúng ta chỉ mới thuê căn phòng này, ngươi cần gì thì đi tìm chủ nhà.”
“Ta chỉ tìm người thuê nhà. Bây giờ cảnh sát đang yêu cầu tất cả người bên ngoài đăng ký. Bọn hắn nói cái gì là hợp tác với hoạt động an ninh một trăm ngày của Thiên Nam vào tháng 5. Nhanh lên, ta còn phải đến phòng khác nữa.”
Giọng điệu của nhân viên bất động sản thiếu kiên nhẫn nhưng khiến Đại Bằng yên tâm hơn không ít.