“Xuống xe.”
Trong nháy mắt Tô Chấn Đông bước xuống xe, Lý Phong Điền đã dùng báng súng đánh vào phần cổ của hắn.
Lý Phong Điền nhìn Tô Chấn Đông nằm bất động trên mặt đất, ngồi xổm xuống chạm vào vị trí động mạch chủ của đối phương. Sau khi xác định đối phương còn chưa chết, hắn mới đổ rượu đã chuẩn bị lên người Tô Chấn Đông.
Mấy phút sau, một chiếc xe ba bánh màu đỏ cũ kỹ phóng ra khỏi ngõ rồi nhanh chóng biến mất trong đám đông.
…
Tốc độ của tập đoàn Cẩm Tú rất nhanh.
Sau khi Tô Chấn Đông bị mang đi mười sáu phút, Vương Khải dẫn người tìm được chiếc xe việt dã của Tô Chấn Đông.
Nhìn chiếc xe địa hình màu trắng đang đậu, sắc mặt Vương Khải tái xanh nhảy xuống xe. Mặc dù xe của Tô Chấn Đông đã tắt máy nhưng chiếc chìa khóa chưa rút và vị trí đỗ xe đã nói rõ một vấn đề.
Tô Chấn Đông xảy ra chuyện.
Ở Thiên Nam, nhất là Thiên Đô, ai có gan động vào anh trai của Tô tổng chứ? Cộng thêm những chuyện phát sinh mấy ngày qua, đáp án trên cơ bản đã rõ ràng.
Lý Phong Điền.
“Để ta thông báo cho Tô tổng. A Vĩ, ngươi tìm những người chuyên nghiệp đến kiểm tra xem có phát hiện được gì không?”
Phản ứng của Vương Khải cực kỳ chuyên nghiệp, đồng thời còn không quên dặn dò cấp dưới một câu: “Nhớ phải kín miệng. Trước khi Tô tổng còn chưa quyết định, chuyện này không được để cho bất cứ kẻ nào biết.”
Khi Tô Bình Nam nhận được tin tức, hắn đang kiểm tra công trường xây dựng dự án kỹ thuật dân dụng lớn nhất của Thiên Đô trong năm nay.
Nam nhân chỉ nói một câu “ta biết rồi”, sau đó lập tức cúp điện thoại. Tất cả những người bên cạnh hắn không phát hiện điểm nào bất thường trên người hắn, chỉ có Đỗ Cửu mới nhìn thấy sự dữ tợn trong mắt hắn.
Tô Bình Nam tiếp tục tiến lên. Hắn giám sát rất cẩn thận.
Công trình có tên là quảng trường Cẩm Tú.
Tô Bình Nam đã dựa vào hình thức Vạn Đạt trong trí nhớ để xây dựng. Nhìn những tòa nhà cao tầng đã thành hình, nam nhân được một đám cấp dưới chen chúc vây quanh có cảm giác thành tựu mãnh liệt.
Không ai biết rõ hơn hắn lợi nhuận khổng lồ của bất động sản trong mười hai mươi năm tới. Tô Bình Nam nổi loạn đương nhiên chọn mô hình cấp tiến nhất và có lợi nhất.
Hình thức Vạn Đạt.
Tô Bình Nam có lòng tin Cẩm Tú của hắn có tiềm năng và khả năng tái tạo mô hình Vạn Đạt.
Vì sao Vạn Đạt lại có thể thành công?
Nói thẳng ra, điểm quan trọng nhất là ba chữ: lực chấp hành.
Lão Vương đã từng nói rất thẳng thắn: “Người Vạn Đạt chúng ta là một đội quân mặc trang phục chuyên nghiệp. Và ta là bộ não duy nhất của đội quân này.”
Giống như tập đoàn Vạn Đạt ở thời không khác, tập đoàn Cẩm Tú là một tập đoàn tập trung quyền lực cao nhất. Quy củ của tập đoàn Cẩm Tú vô cùng sâm nghiêm. Uy vọng và địa vị nói một không hai của Tô Bình Nam ở Cẩm Tú càng thêm chắc chắn hơn so với lão Vương.
Lý do thứ hai cho sự thành công của Vạn Đạt là gì?
Đó là khả năng nắm chắc yêu cầu của chính quyền của lão Vương chính xác đến mức khiến người ta giận sôi. Có lẽ Tô Bình Nam không bằng lão Vương ở mặt này, nhưng đừng quên nam nhân có kim chỉ nam lớn nhất của hắn là ký ức về hai mươi năm tới.
Tô Bình Nam hoàn toàn thắng lão Vương ở điểm này.
Cho nên, mặc dù nhân viên của hắn đưa ra đầy đủ phân tích cho thấy mô hình của lão đại mang theo nguy hiểm rất lớn, nhưng Tô Bình Nam vẫn kiên quyết đi theo con đường của riêng mình.
….
“Nhất định phải nhanh, nhanh hơn chút nữa. Ta muốn nó được khánh thành vào ngày 10 tháng sau.”
Tô Bình Nam nhìn công trường làm việc không ngừng nghỉ suốt ngày đêm, hắn đưa ra yêu cầu muốn đẩy nhanh tốc độ.
“Tô tổng, công nhân của chúng ta đang bị quá tải.”
Phụ trách công trình là một nam nhân mặt chữ điền. Hắn khom người, cả gương mặt chỉ toàn là sự căng thẳng không thể che giấu: “Tốc độ của chúng ta đã đủ kinh người rồi. Hiện tại, một nửa đội thi công công trình của Thiên Đô gần như làm việc cho chúng ta. Chúng ta không thể đẩy nhanh tiến độ hơn nữa.”
Hắn còn chưa nói hết, ánh mắt hung dữ của Tô Bình Nam đã làm cho những lời hắn muốn nói phải nuốt trở lại.
“Ta quyết định phương hướng, ngươi phụ trách chi tiết. Ta muốn kết quả chứ không phải phàn nàn.”
Quy mô khổng lồ hiện tại của tập đoàn Cẩm Tú khiến Tô Bình Nam khó có thể tự mình làm mọi việc.
Tô Bình Nam nhìn người phụ trách, sau đó nói: “Đất đai, khoản vay ngân hàng và các loại giấy chứng nhận đều có đầy đủ. Điều ngươi cần làm bây giờ là mở rộng máy móc và nhân công. Nếu ngươi không làm được, ngươi hãy nói cho ta biết tác dụng của ngươi là gì?”
Sau lưng người phụ trách đổ mồ hôi lạnh: “Ta nhất định sẽ hoàn thành chỉ thị của Tô tổng.”
“Công trình này không chỉ dùng để kinh doanh.”
Tô Bình Nam nhìn về hướng tòa nhà ủy ban, lẩm bẩm.
Bởi vì ngày 10 tháng 6 là ngày ông chủ Mạnh nghỉ hưu. Tô Bình Nam nhất định phải hoàn thành quảng trường và Plaza Cẩm Tú để tiễn lão nhân đoạn đường cuối cùng.
Cần phải ghi thành tích chính trị đủ đẹp đẽ này lên phái Mạnh trước khi Tô Trung Hòa đến.
Khi trận chiến giữa miếu đường và giang hồ chính thức mở màn, tập đoàn Cẩm Tú sẽ có được một lợi thế đủ sức nặng.
…
Tô Bình Nam vừa bước lên xe, biểu hiện của hắn trở nên hung ác.
“Lý Phong Điền đã bắt Tô Chấn Đông, nhưng Tô lão đại hẳn tạm thời không có nguy hiểm.”
Tô Bình Nam ngửa người ra sau, tay trái gõ nhẹ bắp đùi của mình, bắt đầu phân tích động cơ của Lý Phong Điền: “Tên gia hỏa này đoán chừng muốn gặp ta.”
Nam nhân cười lạnh lùng. Hắn lắc đầu nói đầy thâm ý: “Một năm qua, Tô lão đại vẫn cho rằng hắn có thể làm nên đại nghiệp. Lần này ta muốn nhìn xem hắn rốt cuộc có dòng máu của nhà họ Tô hay không.”