"Ta biết thủ đoạn của ông chủ Nhậm có thể hóa giải tốt nguy cơ lần này, như vậy chúng ta không quấy rầy nữa."
Lúc Lục Viễn rời đi còn mỉm cười với Nhậm Thiết Quân, sau đó mới thong thả rời đi trong im lặng.
Đi lúc nào, dừng ở mức độ nào, Lục Viễn nắm bắt vô cùng chuẩn. Có sự việc của Lý lão thất, chuyện Tô Trường Thịnh trở thành tấm gương tiêu biểu tất nhiên sẽ tan thành mây khói. Bất kể Nhậm Thiết Quân vì bản thân hay là giữ danh dự cho hệ thống cảnh sát, khả năng lớn nhất là hắn xử lý lạnh chuyện này.
Vừa hay đây là kết quả mà Tô Bình Nam muốn thấy.
Có câu trị quốc giống như nấu cá.
Hoàn thành mục đích, đồng thời khống chế sự việc ở một phạm vi cực nhỏ.
Trong chuyện này, Tô Bình Nam đã lợi dụng rất tốt chuyện của Lý lão thất để hoàn thành mục đích, đồng thời hắn không tiếp tục nhúng tay đề phòng chuyện quá ầm ĩ đẫn tới những ngoại lực không cần thiết khác xen vào.
Thế nào là tính cách kiêu hùng? Đó là trong mắt hắn chỉ có mục tiêu thành hay bại, không có đúng sai trong quan điểm của người bình thường.
Kiêu, từ xa xưa kiêu được định nghĩa là một loài chim hung dữ, mà chim thì phải bay...
…
Đúng như dự đoán của Tô Bình Nam, sau lễ truy điệu, chuyện của Tô Trường Thịnh bỗng trở nên im ắng.
Ngày hôm qua còn có rất nhiều báo đài đưa tin, nhưng trong một đêm tất cả đều biến mất, tựa như nam nhân khiến mọi người đau lòng kia không tồn tại.
Còn Lý lão thất?
Một quân cờ chẳng biết gì hết đã không còn tác dụng, chẳng ai quan tâm kết cục của hắn là tốt hay xấu.
Cuộc so đấu vẫn còn tiếp tục.
Nhưng đột nhiên Nhậm Thiết Quân trở nên yên tĩnh, thậm chí tổ cảnh sát bị hắn phái đi điều tra cái chết của Tô Trường Thịnh cũng kết án qua loa rồi thu quân. Nguyên nhân là do một cuộc điện thoại từ Tô Trung Hòa.
"Trước khi ta đến Thiên Nam, dừng mọi hành động nhằm vào tập đoàn Cẩm Tú."
Đây là nội dung Tô Trung Hòa nói trong điện thoại: "Tô Bình Nam tham dự hội nghị ở Bắc Kinh không phải đại diện cho doanh nghiệp dân doanh tham dự cho có. Ta nghe thấy một tin tức, Tô Bình Nam và Chu trưởng lão ăn bữa cơm gia đình tại Vọng Nguyệt Các."
Nguyên nhân tư bản không thích Hạ quốc được biểu đạt sâu sắc trong một câu nói của Tô Trung Hòa.
Bởi vì ở đây quyền lợi luôn lớn hơn tư bản.
Cuộc điện thoại này cũng khiến Nhậm Thiết Quân hiểu ra một chuyện, tập đoàn Cẩm Tú không giống bất cứ một thế lực nào mà hắn từng chạm trán trước đây. Tập đoàn này có tiền bạc tài sản không cách nào tưởng tượng được và mạng lưới quan hệ sâu không lường được, có thể nói là đáng sợ.
Điều này cũng khiến hắn nghĩ tới một câu nói.
"Chúng ta phải trở thành một tập đoàn Cẩm Tú xưa nay chưa từng có trước thế kỷ 21."
Nghe nói đây là lời mở đầu của Tô Bình Nam trong cuộc họp thường niên của Cẩm Tú. Câu nói này đã phô bày sự ngông cuồng kiệt ngạo của Tô Bình Nam. Lúc trước Nhậm Thiết Quân cho rằng đây chỉ là một tin đồn trong vô số tin đồn liên quan đến Tiểu Hồng Bào mà thôi.
Nhưng bây giờ hắn tin rồi.
…
Ông chủ Nhậm dừng hành động, nhưng có người lại không. Ví dụ như Hồng tỷ đã nghiên cứu Nhậm Thiết Quân gần như tẩu hỏa nhập ma.
Toàn bộ tâm tư của nữ nhân đều dồn vào việc báo thù.
Trước kia không có hi vọng, nàng còn có thể nhẫn nại. Nhưng bây giờ lời hứa hẹn của Tô Bình Nam giúp Hồng tỷ nhìn thấy hi vọng báo thù.
Vì vậy nữ nhân bộc phát sức chiến đấu kinh người.
Lý lịch của Nhậm Thiết Quân từ thời đi học đến hiện tại trở thành nhân vật số bảy giới chính trị Thiên Nam, nữ nhân đã lật lát tài liệu, phân tích nhược điểm của nam nhân này.
Nhậm Thiết Quân làm việc quả quyết sát phạt. Hắn rèn luyện trong giới chính trị nhiều năm, dùng từ "thăng tiến khôn ngoan" và "tư duy rõ ràng" để miêu tả người này vô cùng phù hợp.
Con người ai cũng có nhược điểm, Hồng tỷ cho rằng Nhậm Thiết Quân cũng không ngoại lệ.
Có đôi khi con người giống như một quả trứng gà, chỗ tốt nhất để phá vỏ là một khe nứt.
Sở thích của Nhậm Thiết Quân là gì?
Hồng tỷ rất khó tưởng tượng một người múa súng làm đến vị trí này lại có sở thích trồng rau nuôi gà và nghiên cứu lịch sử, thậm chí còn thích ca kịch cách mạng?
"Từng yêu đương oanh liệt một lần, cách tỏ tình là một đời một kiếp chỉ một đôi?"
Hồng tỷ nhìn tài liệu mà tập đoàn Cẩm Tú thu thập cho mình, đột nhiên nở nụ cười, hai mắt sáng kinh người.
Dường như nàng đã tìm thấy gót chân asin của nhân vật tai to mặt lớn này.
Mười nam nhân thì có tới chín người mê gái, cái này không liên quan đến đạo đức và tố chất văn hóa.
Đoàn Ỷ Hồng lăn lộn chốn phong nguyệt nhiều năm, đã gặp không biết bao nhiêu nhân vật lớn, có ai không háo sắc không?
Không có.
Nếu bảo Hồng tỷ phân tích, thì cho tới giờ nàng chỉ không nhìn thấu một nam nhân, bởi vì nàng không nhìn thấu dục vọng trong mắt nam nhân này là cái gì.
Người này là Kỳ Đồng Ủy, kim chủ của Cao Tiểu Cầm.
Một người khác là Tiểu Hồng Bào mới gặp một lần.
Nếu nói Kỳ Đồng Ủy mang lại cho nàng cảm giác hắn là một con hồ ly gian xảo, thì ánh mắt của Tiểu Hồng Bào tạo cho nàng cảm giác giống thần linh cao cao tại thượng.
Trong mắt nam nhân này không có dục vọng tình dục mà nàng quen thuộc, trái lại là sự coi thường chúng sinh. Nhưng chính ánh mắt ấy lại khiến nữ nhân vô cùng tin tưởng phán đoán của mình.
Nam nhân này là người duy nhất có thể đối phó với tên tổ tông kia!
"Tình tiết văn nhân? Cuối cùng lại cưới con gái của cục trưởng trợ giúp cho sự nghiệp?"
Hồng tỷ cười gằn: "Không có được mới là ánh trăng sáng trong lòng. Lão hồ ly, ngươi không trốn thoát được đâu."