“Nam ca, ngươi sợ cái đuôi của kẻ này lớn quá khó cắt đứt?”
Là người trung thành đến chết của Tô Bình Nam, Tô Văn Văn lập tức có sát ý.
“Otomo sẽ không như vậy, tên này thuộc loại rất thông minh nhưng cũng đủ trung thành, đây cũng là lý do tại sao ta thu nhận người này. Ta rất yên tâm về hắn, nhưng nếu như có quá nhiều người Đông Doanh cấp cao trong tổ chức Otomo, ta sợ hắn không thể khiến những người này hoàn toàn phục tùng, khi đó sẽ rất phiền phức.”
Tô Bình Nam nói: “Đây cũng là lý do tại sao ta muốn ngươi chọn Shinjuku làm điểm dừng chân đầu tiên. Ở chỗ này có rất nhiều người Hạ định cư trái phép, là lực lượng mà chúng ta cần.”
Tô Văn Văn gật đầu đồng ý.
“Còn có những kẻ mang hai dòng máu Hạ - Nhật nữa, những kẻ này bị xã hội bài xích, cũng là lực lượng có thể thu nhận.”
Tô Bình Nam tiếp tục nói: “Đất nước này rất sùng bái kẻ mạnh, hơn nữa ta cũng không có hảo cảm gì với đất nước này, cho nên ngươi cứ mạnh tay mà làm.”
“Nhớ chú ý đến động tĩnh bên chính quyền, có rất nhiều cơ hội ở đây. Văn Văn ngươi nhớ kỹ, thứ chúng ta muốn không chỉ là xưng vương xưng bá các lực lượng trong bóng tối, mà chúng ta còn phải có thân phận để đứng trên đài tranh bá.”
Nam nhân dặn dò mọi việc xong, cuối cùng bổ sung thêm một câu: “Đừng vì chút huyết thống mà nương tay, lũ chó hoang lang thang này sớm đã không nhận huyết thống rồi. Nhất định phải tàn ác, tán ác đến khi bọn hắn không còn chút dũng khí chống cự, tán ác đến khi đám người này khuất phục hoàn toàn.”
Những lời này của Tô Bình Nam đã quyết định rõ ràng phong cách làm việc của tập đoàn Cẩm Tú tại Đông Doanh.
Mà điều này cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến Tô Văn Văn sau này được gọi là quỷ vương đời thứ sáu của giới Yakuza tại Đông Doanh, bởi vì nam nhân đầu trọc khuôn mặt hung dữ này khiến tất cả mọi người đều cảm thấy lo sợ!
Giết người Đông Doanh, Tô Văn Văn trước giờ chưa từng mềm lòng.
...
Trước khi động binh cần chuẩn bị tốt lương thảo.
Đi đến một chỗ lạ, mà còn là đến giành địa bàn, làm sao Tô Văn Văn có thể không tìm hiểu trước tình hình.
Sau khi dùng danh nghĩa của công ty mua một địa điểm giải trí đang trên bờ vực phá sản, hắn bắt đầu hành động.
Đầu tiên, Tô Văn Văn cần tìm một tên côn đồ địa phương không có kẻ chống lưng nhưng phải đủ linh hoạt.
Rất nhanh đã có một tên lọt vào tầm ngắm của Tô Văn Văn.
Mục Tử, Lý Tiểu Mục.
Một tên cò mồi gái mại dâm trong các cuộc ăn chơi tiệc tùng.
Gọi hắn là cò mồi thực ra vẫn đề cao thân phận của hắn. Công việc hiện tại của hắn chủ yếu là đi phát tờ rơi của nhiều địa điểm giải trí khác nhau trên đường phố.
Không có bất cứ ai chống lưng, sống ở tầng thấp nhất, đánh đổi mọi thứ để tồn tại. Lý Tiểu Mục tại thời này không phải là người dịu dàng và thành công mà hắn sẽ đóng vai trong chương trình điểm ba người trong tương lai.
Lý Tiểu Mục của hiện tại đang mặc một chiếc áo khoác với điếu thuốc kém chất lượng trên miệng, mái tóc punk và thân hình được rèn luyện nhờ khiêu vũ khiến hắn trông không khác gì một gã chăn bò trên đường phố.
Quả thực không có nhiều sự khác biệt. Lý Tiểu Mục vừa mới ly hôn lần hai, có thể tồn tại là mục tiêu lớn nhất của hắn lúc này, nếu như có kẻ giàu có quyền lực nào đó có hứng thú với hắn, hắn cũng không ngại nói với đối phương không cần dùng bộ mặt giả tạo như vậy.
Sinh tồn mà, đó không phải điều gì đáng xấu hổ khi lăn lộn trong thế giới đen tối này.
Vận may của Lý Tiểu Mục hôm nay không tốt.
Tối nay nhờ tài ăn nói, hắn đã lôi kéo được hầu hết du khách đến một quán rượu tên là Mando. Chính vào lúc hắn đang vui vẻ nhất, vài nam nhân mặc đồ đen với mã tấu xuất hiện sau lưng hắn ...
Lý Tiểu Mục rất cảnh giác, nhìn thấy mấy nam nhân này, phản ứng đầu tiên của hắn là bỏ chạy!
Hắn hiểu hôm nay tài ăn nói của mình đã làm cho một số thế lực cảm thấy không hài lòng. Trong thế giới đen tối này, không hài lòng thì phải làm sao?
Cực kỳ đơn giản, chỉ cần làm tên tiểu tử này biến mất là được.
Bất luận là chặt đứt tay chân hay là triệt để lấy mạng hắn, Lý Tiểu Mục đều không thể chấp nhận được.
Liều mạng bỏ chạy, dù sao với địa hình phức tạp làm cho mọi người phải hoa mắt ở phía Tây Shinjuku, chỉ cần tốc độ của hắn đủ nhanh, Lý Tiểu Mục rất có tự tin sẽ chạy thoát thân được.
“Lũ khốn nạn này! Ngày mai lão tử sẽ tìm người giết chết các ngươi!”
Vừa chạy Lý Tiểu Mục vừa điên cuồng chửi bới đối phương.
Hắn nói ra điều này không hẳn là không có căn cứ! Bởi vì với thành tích xuất sắc của tối ngày hôm nay, Lý Tiểu Mục chắc chắn là băng đảng Đông Bắc đứng sau quán rượu Mandu này sẽ chống lưng cho hắn.
Cổ họng của Lý Tiểu Mục như có lửa đốt, hai chân cũng như bị đeo chì, cuối cùng hắn cũng dừng lại.
Bởi vì trước mặt hắn có bảy tám nam nhân đứng ở trước hẻm, mặt rất quen.
Đặc biệt là cái đầu trọc lóc, đôi mắt hung dữ, bộ dạng nhìn hắn như con sói nhìn thấy con cừu dâng tới miệng.
“Lý Tiểu Mục? Mục Tử?”
Tô Văn Văn cau mày nhìn nam nhân thở hổn hển như một con chó.
“Ê, là ta.”
Ở đất nước hoa anh đào lâu rồi, Lý Tiểu Mục cúi đầu như một phản xạ có điều kiện, sau đó mới nhận ra đối phương đang nói bằng tiếng mẹ đẻ của mình.
“Ta sẽ giúp ngươi đối phó với đám người này, nhưng ngươi cũng phải giúp ta một việc.”
Tô Văn Văn đã nhìn thấy một vài bóng người đi theo Lý Tiểu Mục. Dưới ánh đèn đường, những chiếc mã tấu lập lòe trong tay đám người đó làm người ta phải khiếp sợ.
Lý Tiểu Mục điên cuồng gật đầu.
Sau đó hắn nhìn thấy khoảng hơn chục bóng người phía sau nam nhân đầu trọc rất nhanh xông về phía trước.
Ngay lập tức, hai bên không cần nói với nhau bất cứ câu nào đã bắt đầu một cuộc chiến ngột ngạt mà tàn khốc.