"Tô Bình Nam vội vàng như vậy, lại sắp xảy ra chuyện lớn gì sao?"
An mập luôn quá khích trước phản ứng của Tô Bình Nam.
Cái chết của Lý Phong Điền dọa An mập sợ vỡ mật. Sau đó một loạt sự kiện con trai gặp phải càng khiến hắn biến thành chim sợ cành cong.
"Điều tra xem gần đây có chuyện lớn gì."
An mập bồn chồn bất an cầm điện thoại lên. Chính vì hành động này của hắn dẫn đến rất nhiều người nghi thần nghi quỷ.
Đương nhiên phản ứng của những người này cũng đến tai Tô Trung Hòa. Bình thường ông chủ luôn hòa nhã, đây là lần đầu tiên Lý Kỳ Xương thấy sắc mặt ông chủ mình lạnh lùng đến vậy.
"Bản chất cũng chỉ là một thương nhân mà thôi."
Tô Trung Hòa nói ra bốn chữ nhỏ đến độ không thể nghe thấy.
"Chu Xử (*) Thiên Nam!"
(*) Chu Xử là một vị tướng Trung Quốc thời Tây Tấn. Thời trẻ ông là một tên lưu manh hung ác, bị dân làng xếp vào "ba tai họa" cùng với hổ và rồng. Sau này ông biết hổi cải, thay đổi bản thân, làm nên sự nghiệp.
Chu Xử...
Bốn chữ này vừa được thốt ra, Lý Kỳ Xương lập tức cúi đầu, giả vờ không nghe thấy gì, song trong lòng hắn đã nổi sóng to gió lớn.
Bốn chữ này đã cho thấy thái độ của Tô Trung Hòa đối với Tô Bình Nam.
Có lẽ người khác nghe thấy cái tên Chu Xử sẽ không hiểu ẩn ý của Tô Trung Hòa. Nhưng Lý Kỳ Xương tài hoa hơn người, kiến thức uyên thâm lại lập tức hiểu ý của ông chủ mình.
Bởi vì hắn biết rõ điển cố về cái tên này.
Giao Hổ Ký của Hoàng Bá Vũ triều Minh.
Nhắc đến Giao Hổ Ký, có lẽ rất nhiều người không biết, nhưng một cái tên khác của câu chuyện này lại hết sức quen thuộc với những người mê kinh kịch.
Chu Xử diệt trừ ba tại họa!
Ba tại họa gồm hổ dữ trong núi, giao long trong nước, cuối cùng tai họa lớn nhất chính là bản thân Chu Xử tính tình hung ác.
Lý Kỳ Xương sắp xếp tài liệu trên bàn cho Tô Trung Hòa, đặt tách trà có độ ấm vừa đủ bên cạnh tay hắn, sau đó nhẹ nhàng khép cửa phòng lại.
Một phút sau, một tin nhắn từ Lý Kỳ Xương gửi đến điện thoại di động của Lục Viễn.
"Ta là Chu Xử?"
Tô Bình Nam nhìn phong cảnh lướt nhanh như bay bên ngoài cửa sổ xe, cười cực kỳ vui vẻ: "Ví dụ này không đúng tí nào."
"Không đúng?"
Lục Viễn để lộ trình độ học vấn nông cạn. Hắn gãi đầu, tò mò hỏi: "Chu Xử là ai? Sao ta không biết Thiên Nam còn có một con mãnh long như vậy?"
Hắn hỏi xong, Tô Bình Nam càng cười dữ dội hơn.
"Đọc nhiều sách vào."
Tô Bình Nam ném cho Lục Viễn một điếu xì gà: "Phải nắm chặt chuyện trung tâm giúp đỡ người tàn tật. Ta muốn xem Tô Trung Hòa sẽ có biểu cảm gì sau khi nhận được bản cáo này thì."
Nụ cười của nam nhân trở nên lạnh lẽo.
"60% nhân viên trong công ty thực phẩm dưới trướng Cẩm Tú đều là người tàn tật được ưu tiên đấy. Ta là Chu Xử?"
Đoàn xe lao nhanh đi xa...
…
Tất cả mọi người đã đoán sai.
Tô Bình Nam đột nhiên ra khỏi tòa nhà Cẩm Tú, rời khỏi Thiên Nam hoàn toàn không liên quan gì đến tranh đấu giữa tầng lớp cấp cao, cũng không liên quan đến tranh đấu thế lực gì thế.
Nguyên nhân hắn nổi hứng ra ngoài là vì nổi lòng mến tài.
Điểm đến của đoàn xe chạy nhanh như bay này là một nơi nhỏ bé chưa chắc có tên trên bản đồ.
Thôn Tùng Sơn huyện Hải Châu.
Cả huyện Hải Châu không tới ba mươi nghìn nhân khẩu, thu nhập bình quân hàng năm chưa tới hai trăm tệ.
Phải biết rằng hiện tại đã là cuối thế kỷ 20, có thể nói mức thu nhập này thấp đến mức khiến người ta thổn thức. Nhưng đây là tình cảnh của huyện, mà thôn Tùng Sơn là nơi nghèo nhất huyện lại càng tệ hơn.
Một nơi thâm sơn cùng cốc như vậy lại đáng để Tô Bình Nam đi một chuyến? Nguyên nhân rất đơn giản.
Bởi vì một người, mà theo lời miêu tả của Tô Định Bắc thì người này còn giống một kẻ ngu ngốc!
Tô Bình Nam muốn tới đây, thứ nhất là vì Tô Định Bắc vô tình phát hiện ra một con đường mới có thể tạo ra tài phú. Quang trọng hơn là tên ngu ngốc này đã đánh bại mười bảy nhân viên bảo an Cẩm Tú, bao gồm cả Vương Khải.
Sức mạnh của hắn đã vượt quá phạm vi con người.
…
Cách đây không lâu, Tô Định Bắc đã xuất hiện.
Khả năng hồi phục của nữ hài mạnh kinh người, hơn nữa sau khi xuất hiện nàng chỉ về nhà một lần rồi lập tức vùi đầu vào công việc.
Hiện tại tập đoàn cẩm Tú quá khổng lồ, lượng công việc chất chồng trong lúc nàng nằm viện đủ khiến da đầu người ta tê rần.
Nhưng vì sao Tô Định Bắc bận rộn như vậy mà vẫn dành thời gian xuất hiện ở một thôn nhỏ không có tên trên bản đồ? Vậy thì phải bắt đầu từ một món quà.
Chuyện Tô Định Bắc gặp nạn không thể che giấu được.
Huống chi Tô Bình Nam cũng không có ý định dùng đến nhân lực vật lực không cần thiết để chuyện này hoàn toàn trở thành bí mật.
Có thể nói ngoại trừ Tô phụ và Tô mẫu, chuyện Tô Định Bắc trúng đạn không phải là bí mật trong giới.
Hiện tại Tô Định Bắc là ai chứ? Tô tứ của Cẩm Tú!
Nàng không còn là nữ hài vô danh trong trường đại học, thân phận của nàng không chỉ là em gái của Tô Bình Nam.
Giờ đây Tô tứ là người điều hành ngoài sáng của tập đoàn cẩm Tú đó! Tập đoàn Cẩm Tú đã cực kỳ lớn mạnh.
Tô Định Bắc là giám đốc điều hành, quản lý các sảng nghiệp chính quy như điện tử, bất động sản, thực phẩm... Xét về thân phận địa vị, sở hữu tài nguyên, nữ hài tuyệt đối là một nhân vật lớn chính hiệu.
Nhân vật lớn bị thương, chẳng có mấy cơ hội tốt như vậy để lôi kéo quan hệ, huống chi còn có một điểm quan trọng nhất.
Tô Bình Nam mang đến cho người khác cảm giác âm trầm hung ác, không nể nang gì. Vả lại khí thế của nam nhân quá mạnh, điều này dẫn tới vòng quan hệ của hắn cực kỳ nhỏ.
Không có ai dám chủ động tiếp cận nam nhân này, cho dù những thứ hắn sở hữu có thể thay đổi số phận của rất nhiều người.