Hướng dẫn một người có lý trí làm một việc gì đó, cái khó là không biết bắt đầu như thế nào chứ không phải lo lắng hắn sẽ bỏ cuộc nửa chừng.
Trong lúc vô tình, ông chủ Kỳ đối với Tô Bình Nam từ nhìn thẳng biến thành ngưỡng mộ. Hắn không thể phân biệt được một số chuyện xảy ra xung quanh mình là ngẫu nhiên hay tất yếu.
Hết thảy không phải do Cẩm Tú sắp xếp chứ?
Ví dụ như Tô Bình Nam đưa cho hắn tài liệu liên quan đến người này, không bao lâu sau Cố Phú Trạch đã cùng với một thương nhân người Nam Chiết đến Giang Nam Nhã Cư. Vừa lúc hôm nay Giang Nam Nhã Cư có người báo án. Càng thêm trùng hợp là kiểu nữ hài mà Cố Phú Trạch thích vừa mới từ dưới quê lên đây đi làm. Con mẹ nó, làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như vậy?
Ông chủ Kỳ chẳng quan tâm sự việc nhìn bình thường đến cỡ nào, hắn đều cảm thấy chuyện đó tuyệt đối không bình thường. Người khác mỗi lần nhắc đến Tiểu Hồng Bào đều nói hắn tàn nhẫn, nhưng Kỳ Đồng Ủy lại cho rằng tầm nhìn của những người này vô cùng hạn hẹp.
Cẩm Tú đáng sợ nhất là gì?
Là tính toán không bỏ sót, là thẩm thấu năng lượng đến mọi mặt.
Không thể không nói Tô Bình Nam không gì không làm được.
Vạn vật trên đời không tồn tại đơn lẻ. Mỗi một sự kiện phát sinh sẽ giống như con bướm vỗ cánh gây nên những gợn sóng khác.
…
Ông chủ Kỳ phá vỡ quy tắc nhưng lại bị bắn ngược.
Nếu nói giữa đám quan chức thích giết người một cách vô hình, như vậy ông chủ Cung đầu tư gần chín triệu mới có một Giang Nam Nhã Cư vô cùng tức giận.
Người đời sau có một câu, có tiền thì vào câu lạc bộ, không tiền thì ra công trường làm việc. Từ câu nói này có thể thấy tiêu phí trong câu lạc bộ cao đến cỡ nào.
Lợi nhuận khổng lồ như vậy, cho nên cánh cửa ngành nghề sẽ không thấp.
Có thể mở được câu lạc bộ cao cấp nhất ở Thiên Nam, chứng tỏ ông chủ Cung ngoại trừ mạnh vì gạo bạo vì tiền thì bối cảnh tuyệt đối không nhỏ.
Ông chủ Cung tức giận không phải vì cảnh sát không điều tra ra vấn đề mà là vì ông chủ Kỳ không mời mà đến.
Cũng chỉ vì điều này, danh tiếng mà hắn khó khăn lắm mới có được xem như xong.
Không ai muốn đến một câu lạc bộ bị niêm phong cả.
Huống chi, ông chủ Cung bị oan mà.
Làm ăn ở Thiên Đô làm sao mà không chào hỏi chứ? Quản lý các ngành nghề liên quan đến câu lạc bộ, ông chủ Cung gần như đã chào hỏi hết, trong đó bao gồm luôn ông chủ Kỳ.
Quà chào hỏi cũng không nhỏ.
Dưới tiền tài vung xuống, có thể nói ngoại trừ hai vị họ Tô ở Thiên Nam, những người còn lại hắn đều đánh tiếng hết.
Cho nên, ông chủ Cung không cho rằng ông chủ Kỳ nhắm vào Cố Phú Trạch. Hắn nghĩ đả kích mà hắn phải chịu còn lớn hơn cả tên khốn Cố Phú Trạch nhiều.
Đầu tư chín triệu, con số cực kỳ lớn trong thời đại này.
Ông chủ Cung vốn đang dã tâm bừng bừng.
Bởi vì hắn nhìn ra được cơ hội kinh doanh sau khi điều tra một cách kỹ lưỡng. Nói một cách nghiêm ngặt, chín quận Thiên Nam, tám mươi ba con đường cùng với bốn thị trấn là một thị trường rất lớn. Nhưng ở Thiên Đô, có thể được xem là câu lạc bộ cao cấp cũng chỉ có hai cái rưỡi.
Càng cao cấp lại càng kiếm được tiền.
Câu lạc bộ lớn nhất tất nhiên thuộc về Cẩm Tú. Cái còn lại là Giang Nam Nhã Cư vừa mới xây dựng không bao lâu. Tại sao còn có nửa cái nữa?
Đó là câu lạc bộ của Cố Thanh Vân. Do kế hoạch phát triển của nhà họ Cố, nó không mở bán ra bên ngoài mà trở thành nơi tụ tập riêng của thế hệ thứ hai ở những tỉnh thành phố lân cận.
Cơ hội kinh doanh nằm ngay chỗ này.
Sự phát triển mạnh mẽ của nền kinh tế Hạ quốc khiến đám nhà giàu mới nổi tiến hành các loại tiêu phí mang tính ganh đua và trả thù. Mở một câu lạc bộ, lợi nhuận kiếm được không cần nói cũng biết.
Nói cách khác, thị trường này là một đại dương xanh.
Tại sao là đại dương xanh? Là do người ta không nhìn thấy thị trường này?
Dĩ nhiên không phải.
Thông qua điều tra thị trường, ông chủ Cung đã phát hiện một lý luận tạo nên hiện tượng này.
Có thể những nhân vật có khả năng mở câu lạc bộ cao cấp không muốn chia miếng ăn với Tiểu Hồng Bào.
Những lời này nghe thì có vẻ đường hoàng, nhưng người nói không che giấu được sự sợ hãi trong lòng.
Tuy nhiên, ông chủ Cung lại có cái nhìn khác biệt. Hắn cho rằng Tô Bình Nam sẽ không bá đạo như vậy.
Hiện tại, tập đoàn Cẩm Tú vẫn được ưu ái đến tình trạng hắn không thể theo kịp. Tô Bình Nam không thiếu con đường kiếm tiền.
Đây là điều thứ nhất.
Điều thứ hai, việc Tô Bình Nam khiêm tốn cùng với Thiên Nam hai Tô đã trở thành chủ đề được bàn tán xôn xao.
Dựa vào phán đoán này, ông chủ Cung chắc chắn Tô Bình Nam đang khiêm tốn sẽ không bỏ ra quá nhiều tinh lực cho thị trường ngư long hỗn tạp, dễ phát sinh tranh chấp này.
Nhưng bởi vì e ngại Tô Trung Hòa, cũng để tránh hiềm nghi, bọn hắn sẽ chọn một nơi đủ để nâng cao thể diện.
Đây là một cơ hội.
Bởi vì cầu phú quý trong nguy hiểm. Ông chủ Cung có mối quan hệ khá thân thiết với người đứng sau lưng. Cho nên, với lá gan to, hắn đã xây dựng Giang Nam Nhã Cư.
Tập đoàn Cẩm Tú khiến hắn lo lắng nhất vẫn duy trì khiêm tốn, thậm chí còn tặng cho hắn một lẳng hoa trong ngày khai trương. Điều này khiến cho ông chủ Cung hoàn toàn yên tâm.
Tuy nhiên, món quà mà hắn sai người tặng cho Tô Bình Nam và một số lãnh đạo cấp cao của Cẩm Tú đã được trả lại.
Kèm theo quà còn có một câu.
“Quà tặng không cần thiết. Mọi người kết giao bạn bè, cùng nhau phát tài.”
Chính vì câu nói này, ông chủ Cung đã không dưới một lần khoác lác với tình nhân bên cạnh mình.
“Kiếm tiền nhất định phải cẩn thận, táo bạo và sáng suốt. Tiểu Hồng Bào người ta vừa biết điều, lại không thiếu tiền, làm sao có chuyện một nhà độc đại như vậy?”