Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 218 - Chương 218: Ta Hi Vọng Người Yêu Của Ta Là Một Anh Hùng Cái Thế

Chương 218: Ta hi vọng người yêu của ta là một anh hùng cái thế Chương 218: Ta hi vọng người yêu của ta là một anh hùng cái thế

Tô An Tây kinh ngạc nhìn em gái mới mười bảy tuổi: "Nhị ca bảo ngươi xử lý?"

"Thế nên ta đến để nhắc nhở ngươi một câu. Tô An Tây, tối nay ngươi đừng lên tiếng."

Tô Định Bắc nói xong liền xuống tầng, đầu không ngoảnh lại, bản tính kiên cường và thiết huyết bắt đầu từ từ bộc lộ theo tuổi tác lớn dần.

Mười một giờ đêm.

An mập chỉnh trang lại bản thân, bảo con trai dừng xe ở nơi dễ thấy rồi mới bấm chuông cửa.

Khi vào nhà, An mập đặt quà xuống, hàn huyên vài câu, sau đó nói với An Viên Hoa: "Chào đi!"

Biểu ca của An Viên Hoa kinh ngạc trước tuổi tác của Tô Bình Nam. Hắn cứ tưởng đối phương là là một người trung niên âm trầm, nào ngờ chàng trai này trông còn nhỏ hơn hắn vài tuổi. Nhưng người này mang lại cho hắn cảm giác rất kỳ lạ, thoạt nhìn như hơn hai mươi tuổi, nhưng ánh mắt lại giống như đã hơn bốn mươi.

"Chào Tô thúc. Hôm nay ta hơi lỗ mãng, mong ngài thứ lỗi."

An Viên Hoa rất thức thời, tuy rằng đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tiểu Hồng Bào trong truyền thuyết bằng da bằng thịt, rất kinh ngạc vì đối phương trẻ như vậy, nhưng hắn che giấu rất tốt, lập tức tỏ thái độ khiêm tốn.

Biểu ca của An Viên Hoa không biết làm sao, cũng đành gọi thúc thúc theo.

Tô Bình Nam không đỡ nổi, bật cười vỗ vai An mập: "Con trai ngươi giống ngươi."

Cả buổi tối Tô An Tây đều im lặng, chỉ yên tĩnh nhìn thanh niên để kiểu đầu con nhím như biến thành một người khác. Người này không còn cợt nhả, mà co rúm người lại thành chim cút.

An mập thấy Tô Bình Nam mãi chẳng nói gì, mà con trai mình đã xin lỗi đến lần thứ ba, rốt cuộc không nhịn nổi nữa.

"Khụ, khụ."

"Tô tổng, tiểu bối không hiểu chuyện, ta cố ý bồi thường một chiếc xe."

Tô Bình Nam giơ tay ngắt lời An mập.

"Ngươi cũng nói chuyện của bọn hắn, vậy thì để bọn hắn tự giải quyết."

Hắn rất tò mò bây giờ Tô Định Bắc sẽ làm thế nào.

Suốt buổi tối Tô Định Bắc chỉ ngồi một chỗ. Sau khi Tô Bình Nam nói xong, nàng chỉ thốt ra một câu.

"Để xe lại, sau này ngươi gặp ta nhớ gọi là cô cô."

Hôm nay là lần thứ bảy Lý Nhiêu đi xem mắt.

Lý Nhiêu đã hai mươi chín tuổi, sắp thành gái ba mươi. Với tư tưởng ở thời đại này, chuyện hôn nhân đại sự của nàng dường như đã trở thành vấn đề cấp bách của Lý gia.

Lý Nhiêu có đẹp không?

Đẹp không thể nghi ngờ.

Nàng và Lý Lạc Nhiên rất giống nhau, có điều nàng anh khí hơn, bớt phần quyến rũ, hơn nữa dáng người mảnh khảnh, lồi lõm đủ cả.

Cho nên nàng chưa bao giờ thiếu người theo đuổi, nhưng nàng kén chọn, coi thường người ta.

Nếu mượn một câu nói trong bộ phim "Đại thoại Tây Du" sang năm phát sóng, có thể nói lên tiêu chuẩn kén chồng của nàng.

Ta hi vọng người yêu của ta là một anh hùng cái thế, một ngày nào đó hắn sẽ giẫm trên thất thải tường vân đến cưới ta.

Lý Nhiêu chưa gặp được anh hùng cái thế của nàng, cho nên nàng thà độc thân. Đừng thấy nàng làm việc cường thế mà lầm, thật ra nội tâm nàng là một nữ nhân mong manh.

Hiện tại văn phòng luật sư của riêng Lý Nhiêu đã dần dần có danh tiếng không nhỏ, mặc dù đối tượng xem mắt của nàng rất ưu tú, nhưng muốn để cho nàng như chim nhỏ nép vào người?

Độ khó quá cao!

Đối tượng xem mắt tối nay rất được. Dáng người cao gầy, đeo kính gọng vàng, bằng cấp và công việc đều tốt, nói chuyện hài hước, là quân tử nho nhã đúng chuẩn.

Nếu như không gặp Tô Bình Nam, có lẽ Lý Nhiêu sẽ thử qua lại với đối phương. Nhưng nếu so sánh hai người với nhau, Lý Nhiêu lập tức chán nản.

Những người này không ngầu như Tô Bình Nam, cái kiểu khí phách khiến Lý Nhiêu mềm nhũn cả người ấy.

Thật ra trong lòng Lý Nhiêu, tiền của Tô Bình Nam không quan trọng, bí mật trong lòng nàng là nàng si mê dáng vẻ cúi nhìn tất thảy của Tô Bình Nam.

"Lý tiểu thư, ta biết một quán bar rất tuyệt, nếu ngươi đồng ý thì chúng ta có thể đến đó uống một chút."

Trần Cao Ninh rất vừa ý Lý Nhiêu, bất kể ngôn từ hay là phẩm vị đều xuất sắc hiếm thấy, cho nên một người mắt cao hơn đầu như hắn hiếm khi chủ động đưa ra yêu cầu đi bar.

"Được."

Lý Nhiêu gật đầu đồng ý, nàng cảm thấy mình sắp điên rồi. Người ấy là bạn trai của cháu gái mình, người trước mặt cũng không tệ, có lẽ thử qua lại là biện pháp tốt nhất để thoát khỏi ý nghĩ ma quỷ kia.

Quán bar Trần Cao Ninh chọn tên là Tình Cờ Gặp Gỡ, hắn cảm thấy cái tên này rất hợp hoàn cảnh. Ông chủ quán bar cũng từng là du học sinh, rất thích nhạc Blues, bầu không khí trong quán bar không tệ.

Hai người ngồi xuống.

"Cho hai ly Wisky."

Sau khi hỏi ý kiến Lý Nhiêu, Trần Cao Ninh lịch sự nói với tửu bảo.

Lý Nhiêu giỏi uống rượu, tâm trạng khá u sầu nên uống rất nhanh. Trần Cao Ninh rất ga lăng, không nói gì mà chỉ uống từng ly từng ly với nàng. Hai người uống khoảng mười mấy phút thì có bảy tám người trẻ tuổi đi vào, vẻ mặt tò mò, ngồi trong phòng kín cách Lý Nhiêu không xa.

"Chẳng phải nói là quán bar này toàn mỹ nữ sao? Ta chỉ thấy có một người, lại còn có chủ rồi."

Một người trẻ tuổi trong số đó nói to, Lý Nhiêu nghe thấy rõ.

"Vội cái gì? Chắc là chưa đến lúc thôi. Khi nào về Thiên Đô, chúng ta tới quán bar ZT chơi. Ở đó toàn là nhân viên của Cẩm Tú, có thể giảm năm mươi phần trăm."

Hai từ "Cẩm Tú" và "Thiên Đô" khiến Lý Nhiêu say chuếnh choáng vểnh tai nghe.

Bình Luận (0)
Comment