Trong cuộc đời mỗi con người, bất kể địa vị nghề nghiệp cao hay thấp đều có một chấp niệm.
Hiển nhiên chấp niệm của Tư Tư là muốn đạt được danh hiệu hoa khôi ba tỉnh Đông Bắc một lần. Nàng muốn nói cho những ả ngu ngốc xinh đẹp mắt mọc trên đầu kia một đạo lý.
Trong cái ngành này, không phải tỷ tỷ ta thì không được.
Chỉ cần ta muốn, vậy thì tất cả các ngươi phải dạt ra đằng sau.
Các ngươi đều cho rằng ta bị Ma gia vứt bỏ như một con chó sẽ giống như rất nhiều đóa hoa dại ven đường cuối cùng sẽ héo úa lụi tàn, biến mất trong cống rãnh hôi thối bẩn thỉu.
Nhưng sẽ có một ngày tỷ tỷ ta đạp lên cầu vồng trở về, bắt tất cả các ngươi quỳ gối trước mặt ta!
Đây là cảnh tượng Tư Tư chỉ dám tưởng tưởng trong mơ vô số lần. Thậm chí theo thời gian trôi đi, nàng đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Nhưng đến khi nàng đã định nghĩa chấp niệm này là hoang tưởng, hơn nữa còn dự định kiếm chác một mẻ lớn ở Thiên Nam rồi lấy một người đàng hoàng, thì Cẩm Tú xuất hiện.
Cẩm Tú có rất nhiều phương pháp khống chế người khác, nhưng suy cho cùng chỉ tóm gọn bằng một câu nói: đưa ra một điều kiện mà đối phương không thể từ chối.
Cho nên tối hôm ấy sau khi Lục Viễn đưa ra điều kiện, Tư Tư đã đồng ý không chút do dự. Nhưng nàng không ngờ Cẩm Tú lại nâng đỡ mình đến vậy. Vốn dĩ trong tính toán của nàng, có thể nhờ Lục Viễn ra mặt đảm bảo cho sự an toàn của nàng là đã thỏa mãn lắm rồi. Nàng không thể ngờ được boss tổng của tập đoàn Cẩm Tú là Tiểu Hồng Bào Tô Bình Nam lại đích thân ra mặt!
Trong gen nữ nhân vĩnh viễn sùng bái kẻ mạnh, nhất là những nữ hài đau khổ vùng vẫy dưới đáy xã hội.
Mặc dù Tư Tư chưa từng gặp nam nhân chỉ xuất hiện trong truyền thuyết kia, nhưng nàng vẫn kích động đến nỗi mặt đỏ bừng.
Nàng không thiếu khả năng quan sát, cũng không thiếu kinh nghiệm xã hội, vì vậy từ chi tiết nàng có thể phát hiện ra rất nhiều thứ mà người bình thường không chú ý tới. Trong những năm tháng lăn lộn ở ba tỉnh Đông Bắc, Tư Tư đã gặp rất nhiều ông trùm bá đạo.
Nhưng trong thời gian ở Thiên Nam, nữ hài kinh ngạc phát hiện ra một chuyện.
Dường như sức ảnh hưởng của những thế lực Đông Bắc trong rất nhiều phương diện không bằng địa vị của Cẩm Tú ở Thiên Nam. Lưu nhị ca, Ma gia gì đó đều không thể so với sức ảnh hưởng của nam nhân được người ta gọi là Hồng Bào ca kia.
Tiếc là có đôi khi thông minh tài trí cũng cần sân khấu và tầm cao.
Nếu không, một người thông minh đến mấy cũng chỉ là người thông minh nhỏ bé mà thôi, ếch nhảy ra khỏi miệng giếng chỉ là số ít.
…
"Số may đấy."
Lục Viễn nhìn theo bóng lưng Tư Tư đã biến mất trong tầm mắt, nụ cười có hơi lạnh lùng. Hắn thấp giọng cảm thán một câu rồi thản nhiên rời đi.
Tư Tư có thông minh đến mấy, mạnh vì gạo bạo vì tiền đến mấy cũng chỉ là một kẻ đáng thương lăn lộn phong trần mà thôi.
Vị trí khác nhau, đương nhiên góc độ nhìn nhận sự việc cũng khác nhau.
Tư Tư bị niềm vui bất ngờ đập cho choáng váng, khiến cho nàng quên mất một đạo lý trao đổi đồng giá.
Phải biết rằng công lao nàng lập được hoàn toàn không có tư cách, cũng không có vốn liếng để boss tổng của Cẩm Tú làm ra hành động tốn công vô ích như vậy. Xét từ góc độ giang hồ, Cẩm Tú giúp nàng gạt bỏ mối phiền phức bị Ma gia tìm đến trong phạm vi Thiên Nam đã là tận tình tận nghĩa rồi.
Muốn Tô Bình Nam ra mặt nâng đỡ? Đùa cái gì thế?
Tiểu Hồng Bào là ai chứ?
Một nhân vật lợi hại xuất thân chân đất, lăn lộn đến giờ đã hùng bá Thiên Nam! Trong mắt rất nhiều người, dùng từ lòng dạ độc ác, trở mặt vô tình để miêu tả Tô Bình Nam cũng miễn cưỡng tính là khen ngợi, có thể thấy Tô Bình Nam thâm trầm khó dò cỡ nào.
Có thể tưởng tượng được một người như vậy tuyệt đối không đối đầu với các nhân vật lớn Đông Bắc chỉ vì một nữ hài không có chỗ dựa, không có nợ ân tình, chỉ có gương mặt xinh đẹp.
Thế giới hiện thực tàn khốc như vậy đó!
Vậy tại sao Tô Bình Nam lại làm vậy?
Nguyên nhân chỉ có một.
Lợi ích, một lợi ích khiến Cẩm Tú động lòng!
…
Lâm Hoa Hoa chăm chú nhìn góc nghiêng gương mặt của Hậu Đại Khánh nãy giờ, lần đầu tiên phát hiện thì ra thần tượng của mình không giấu được cảm xúc.
Từ tâm trạng nặng nề ban đầu đến phấn chấn tinh thần lúc này, trong mấy phút ngắn ngủi biểu cảm của Hậu Đại Khánh thay đổi liên tục.
Nữ hài cũng biết tất cả là do một cuộc điện thoại, cuộc điện thoại thông báo ông chủ Tùy bị bắt vì một lý do ngoài ý muốn.
"Bất ngờ sa lưới vì xảy ra tai nạn xe cộ với Lục Viễn tập đoàn Cẩm Tú?"
Mặc dù trong quá trình cấp dưới báo cáo, Hậu Đại Khánh nghe thấy một cái tên khiến hắn cực kỳ bất ngờ, nhưng lúc này toàn bộ tâm tư của hắn đều dồn vào việc bắt ông chủ Nghiêm về điều tra, vì vậy hắn nhanh chóng ném bỏ sự nghi ngờ và điểm bất thường trong trực giác.
"Thông báo cho mọi người xuống xe."
Sau khi cúp máy, Hậu Đại Khánh nhìn phòng họp trên tầng sáu của phủ Thái Thú, vẻ mặt nghiêm túc như đang xông ra chiến trường: "Con dâu xấu kiểu gì cũng phải gặp ba mẹ chồng, có một số việc chúng ta phải làm một lần thì cuộc đời mới không có tiếc nuối."
Nam nhân đóng cửa xe rất mạnh làm phát ra âm thanh nặng nề. Hệ thống giám sát Thiên Nam bước ra một bước đầu tiên làm cả Hạ quốc chấn động!
…
Bên trong phòng họp trên tầng sáu phủ Thái Thú, cuộc họp đã đi đến hồi kết.
Cho tới lúc này, toàn bộ hộp nghị đã bỏ phiếu thông qua ba quyết định...
Thứ nhất, vụ án của ông chủ Lưu nhất định phải được xử lý ở Thiên Nam, không cho phép bộ phận giám sát nhúng tay.
Thứ hai, vị trí tổ trưởng của Hậu Đại Khánh bị bãi bỏ, toàn bộ vụ án do ông chủ Quý phụ trách.
Thời gian này ông chủ Quý không khỏe, ông chủ Nghiêm tạm thời thay thế.
Thứ ba, trước khi điều tra rõ ràng vụ án của ông chủ Lưu, tuyệt đối nghiêm cấm tiến hành phát triển sự việc thêm một bước.