Trương Tam là tên vô lại ở khu đông Ô thành, gần đây dựa vào Thực phẩm Cẩm Tú, làm vận chuyển mới phát tài, đâu dám đắc tội vị phó quản lý của tập đoàn Cẩm Tú ở Ô thành này, lập tức tươi cười nói: "Vị đại ca này, ta uống say rồi, xin lỗi xin lỗi, hóa đơn ta tính."
Trương Lam Vũ khoát khoát tay, rộng rãi nói với Trương Tam: "Xin lỗi bạn ta, sau đó về uống rượu của ngươi đi."
Trương Tam lập tức quay đầu cười làm lành với Kiều Tịch Tịch: "Tịch Tịch tiểu thư, xin lỗi, mong ngài rộng lòng tha thứ cho ta."
Kiều Tịch Tịch hoảng sợ, liên tục khoát tay.
"Cút."
Đại Bản sắc mặt lạnh lùng, nhìn Trương Tam lải nhải lắm điều mắng một câu, Trương Tam lập tức lui ra khỏi phòng. Bây giờ Đại Bản là thủ hạ đắc lực của Quách Quang Diệu trong Cẩm Tú, xem như là một nửa người phụ trách ở Ô thành, hắn đâu dám nói một tiếng không.
Chờ Trương Tam rời đi, Trương Lam Vũ nhìn người trẻ tuổi hơi quen quen trước mặt, hỏi: "Ngươi là?"
Đại Bản vươn tay, rất nhiệt tình: "Lý Bản của tập đoàn Cẩm Tú. Ngày đó ngươi và ông chủ Cố gặp Tô tổng, chúng ta đã gặp mặt."
Trương Lam Vũ lập tức nhớ được tại sao đối phương có chút quen mặt, lúc ấy người này đi theo sau lưng Quách Quang Diệu, còn bắt tay với hắn.
"Xin chào."
Trương Lam Vũ cầm tay của đối phương, luôn miệng nói, đồng thời cũng thấm sâu thêm về sự bá đạo của tập đoàn Cẩm Tú. Vừa rồi rõ ràng người đó không phải loại lương thiện nhưng lại sợ một tùy tùng của quản lý tập đoàn Cẩm Tú đến nước này.
"Hôm nay theo mấy người bạn tới chơi, vừa khéo thấy thư ký Trương ở chỗ này, sợ xảy ra chuyện gì nên không mời mà tới, mong đừng trách nha. Ngươi làm việc của ngươi, chúng ta đi trước."
Từ chối lời mời ở lại uống mấy ly của Trương Lam Vũ, mấy người trẻ tuổi tới lui như gió, phòng trống rỗng, chỉ còn lại hai người Trương Lam Vũ với Kiều Tịch Tịch.
Kiều Tịch Tịch kinh ngạc nhìn bạn học cũ không đáng chú ý trước kia. Nàng không biết người trẻ tuổi đó nhưng lại nghe nói tới cái tên Lý Bản.
Lý Bản của Cẩm Tú, đối với những người ở dưới đáy Ô thành như nàng thì đó là nhân vật thủ đoạn thông thiên, vậy mà lại khách sáo với Trương Lam Vũ như thế.
Trương Lam Vũ cười nói: "Ngốc ở đó làm gì, ngồi xuống uống rượu đi."
Kiều Tịch Tịch lẳng lặng ngồi sát vào Trương Lam Vũ, vẻ mặt sùng bái khui một chai bia đưa cho hắn: "Bạn học cũ, ta mời ngươi một ly. Bây giờ ngươi thật là uy phong, nói đùa chứ phải chi lúc ấy ngươi theo đuổi ta thì tốt biết mấy."
Nói xong cười khanh khách đứng dậy, khi tiếp xúc với tay Trương Lam Vũ thì ngón tay linh hoạt cào cào lòng bàn tay Trương Lam Vũ.
Nhìn Kiều Tịch Tịch mị nhãn như tơ, tim Trương Lam Vũ đập thình thịch, nhất thời bầu không khí có chút ấm áp.
Khi Kiều Tịch Tịch về nhà thì đã gần mười hai giờ đêm, nàng cũng không làm gì với bạn học cũ đã phất lên như diều gặp gió đó, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng đối phương đang khắc chế dục vọng của mình. Thở dài, Kiều Tịch Tịch mở cửa phòng trọ cũ nát của mình.
"Về rồi sao? Kiều tiểu thư?"
Một giọng nói đột vang lên ở sau lưng nàng, Kiều Tịch Tịch kinh hô một tiếng, đột nhiên quay đầu lại, bóng dáng Lý Bản chậm rãi đi từ trong bóng tối ra, mỉm cười nói: "Kiều tiểu thư, ta nghĩ chúng ta có thể làm một giao dịch, giao dịch này có lợi cho cả ta và ngươi."
Sắc mặt Kiều Tịch Tịch trắng bệch, có chút chưa tỉnh hồn nhìn Lý Bản, nói: "Bản ca, ta không hiểu ý ngươi."
Lý Bản nói: "Một giao dịch liên quan tới bạn học cũ của ngươi."
Trầm mặc thật lâu, Kiều Tịch Tịch nói: "Ta cần phải làm gì? Có thể được cái gì?"
Lý Bản cười cười: "Tiền, rất nhiều tiền."
Dừng một chút, nói tiếp: "Còn có tình hữu nghị."
Vừa hết tết xuân, Tô Bình Nam cao điệu nhập cảng, ba giờ sau, quả bom thứ nhất rơi xuống thị trường chứng khoán Cảng thành.
Liễu Loan Hùng thông báo, dùng giá tám ngàn vạn chuyển nhượng ba mươi bốn phần trăm cổ phần của quán bar trên núi cho tập đoàn nội địa Cẩm Tú.
Một hòn đá kích thích sóng ngàn trượng, sau đó tập đoàn Cẩm Tú tuyên bố thông qua thị trường cấp hai, đã thu nạp đủ mười sáu phần trăm cổ phần của Peninsula Hotel, chính thức hẹn thu mua Peninsula Hotel.
Lời hẹn vừa phát ra, khu giao dịch xôn xao.
Cuối năm ngoái, Liễu Loan Hùng ngang nhiên công kích cổ phần Peninsula Hotel của gia tộc Kadoorie ở Cảng thành, muốn thu mua nó. Chuyện này đã nhấc lên sóng to gió lớn, vô số kẻ đầu cơ theo gió ra trận.
Kết quả Liễu Loan Hùng thua chạy, đại hội cổ đông với người theo gió ra trận bị xui xẻo cuối năm đó, đã có một phần người cắt thịt rời cuộc. Kết quả bây giờ tập đoàn Cẩm Tú đã dần dần thanh danh vang dội này đột nhiên thò tay vào, khiến cho những người còn lại nhảy cẫng lên hoan hô.
Giá cả mà Tập đoàn Cẩm Tú đưa ra tương đối bình ổn, bây giờ giá cổ phiếu Peninsula là ba chấm sáu đồng, chào giá bốn chấm hai đồng, cao hơn tận mười phần trăm.
"Hèn hạ vô sỉ, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!"
Thủ lĩnh gia tộc Kadoorie đổi phong cách hành sự khiêm tốn ngày xưa, chửi Liễu Loan Hùng với Tô Bình Nam ngay trên báo chí.