Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 231 - Chương 231: Hợp Tác Vui Vẻ

Chương 231: Hợp tác vui vẻ Chương 231: Hợp tác vui vẻ

Hồ Nhuận làm bảng Bách Phú Hạ quốc, còn được gọi là bảng mổ heo. Tô Bình Nam nhớ những người trong này hầu như không một ai có kết quả tốt, phá sản, ngồi tù, chạy trốn, kiểu gì cũng có.

Tô Bình Nam cũng không biết rõ kiếp trước Hồ Nhuận như thế nào, ngươi cũng không thể trông cậy vào một tên khi ngủ còn nhét hung khí dưới gối sẽ nghiêm túc đọc tạp chí tài chính và kinh tế gì đó.

Tô Bình Nam chỉ biết là cái tên Hồ Nhuận này rất biết chơi, làm ra một đống danh sách. Hơn nữa danh sách này còn có uy lực không nhỏ.

Đối với chuyện lên bảng, Tô Bình Nam không có hứng thú, hắn cảm thấy hứng thú chính là khống chế những danh sách này, khống chế Hồ Nhuận.

"Nếu không phải tin tức về ngươi quá nhiều thì ta cũng không biết ngươi đến Cảng thành."

Ngồi đối diện Tô Bình Nam, Quan Chi Lâm nháy mắt một cái, rất quyến rũ.

"Gần đây như thế nào?"

Tô Bình Nam không để ý đến sự u oán trong lời nói của Quan đại mỹ nhân, chuyển chủ đề.

"Dễ dàng hơn rất nhiều, cám ơn ngươi."

Quan Chi Lâm chỉ món quà mà Tô Bình Nam tặng cho nàng sau khi từ Ma Cao về. Nàng vốn không hứng thú nhiều với giới văn nghệ, thích nhàn nhã, cho nên bây giờ nàng ít nhận phim, đương nhiên thời gian nhẹ nhõm hơn nhiều.

"Ngươi sẽ ở lại đây bao lâu? Có muốn ta theo ngươi hay không?"

Quan Chi Lâm nhớ tới Tô Bình Nam mạnh mẽ như thế nào, thân thể có chút nhũn ra, sóng mắt lưu chuyển.

"Được."

Tô Bình Nam nhớ tới đủ loại kỹ năng trên người Quan Chi Lâm, trong lòng cũng có chút nóng bỏng, híp mắt gật đầu nói: "Vừa xem vai Lam Tiểu Điệp của ngươi, rất kinh diễm."

Quan Chi Lâm liếc Tô Bình Nam một cái, quyến rũ nói: "Quay xong, ta mua, ở trong nhà của ta."

Nâng ly lên, Quan Chi Lâm có ý khác nói: "Khó trách trên báo chí đều nói ngươi và Lâm Khinh Hà, hóa ra ngươi thích kiểu hóa trang của Đông Phương Bất Bại."

Tô Bình Nam ngạc nhiên.

Trước giờ hẹn nửa tiếng, Hồ Nhuận đã chờ sẵn ở đại sảnh Peninsula Hotel.

Trực giác bén nhạy của hắn mách bảo ý nghĩ này của hắn sẽ khiến cho cuộc đời hắn thay đổi lớn.

Khi thấy đoàn người Tô Bình Nam đi đến, Hồ Nhuận lập tức đứng lên, đi lên phía trước mấy bước, sau đó bị mấy hán tử áo đen chặn đường.

"Ta muốn gặp Tô tiên sinh, chúng ta đã hẹn trước."

Hồ Nhuận lập tức giải thích với hán tử chặn đường hắn.

Tô Bình Nam khoát tay với mấy người: "Cho hắn tới."

"Uống gì, cà phê hay là trà?"

Ngồi ở quán cà phê Peninsula Hotel, Tô Bình Nam hỏi.

"Trà. Cảm ơn."

"Ta rất thích văn hóa Hạ quốc, ta cũng rất quen với thói quen phương Tây, cho nên ta là lựa chọn tốt nhất. Tô tiên sinh, ta muốn nói cho ngài biết ý nghĩ của ta, đầu tiên là lợi dụng giao thiệp với quan hệ của tiên sinh trong nội địa để thống kê ra số lượng phú hào ở Hạ quốc, sau đó khách hàng chủ yếu của chúng ta là phương Tây, bởi vì sự hiếu kỳ của bọn họ dành cho phương Đông là các ngươi không thể tưởng tượng nổi.”

Hồ Nhuận nắm lấy hết thảy cơ hội để giới thiệu ý nghĩ của mình. Tô Bình Nam không nói một lời, chỉ lẳng lặng nghe.

Khi Hồ Nhuận uống xong ly nước trà thứ ba, Tô Bình Nam nói: "Rất tốt, ngươi cần bao nhiêu?"

Hồ Nhuận tim đập loạn, nhanh chóng nói ra: "Tiên sinh, ba mươi vạn, ta chỉ cần ba mươi vạn đồng Tinh Điều."

Tô Bình Nam gật đầu: "Được, ta có ba yêu cầu."

Hồ Nhuận nín thở, chờ yêu cầu của vị phú hào có thể thay đổi vận mệnh của hắn.

"Thứ nhất, trên bảng danh sách vĩnh viễn không thể xuất hiện tên của ta."

Hồ Nhuận nghĩ nghĩ, nói: "Tô tiên sinh, với thanh danh của ngài bây giờ, không lên bản thì không ổn lắm."

Ánh mắt Tô Bình Nam trở nên lạnh: "Nhớ kỹ, ngươi chỉ cần làm được mà không phải đưa ra nghi vấn."

Hồ Nhuận bị Tô Bình Nam đột nhiên lộ ra khí thế hù dọa, lập tức gật đầu nói: "Đã hiểu, Tô tiên sinh."

Ánh mắt sắc bén của Tô Bình Nam hòa hoãn xuống, sau đó nói tiếp: "Thứ hai, ta cần năm mươi mốt phần trăm cổ quyền, nhưng chia hoa hồng ta chỉ cần ba mươi phần trăm. Tiền đề cho tất cả là khi ở thời điểm thích hợp, đưa người ta cần lên bảng."

Tô Bình Nam biết kiếp trước gia hỏa này có đức hạnh gì, giở trò dối trá, không điều tra, chỉ dựa vào mấy cái tạp chí mà viết lung tung, không có tiết tháo chút nào.

Quả nhiên, Hồ Nhuận lập tức gật đầu, không có một chút do dự.

"Một điều cuối cùng, đừng nói cho bất kỳ kẻ nào là ta có cổ phần."

Mặc dù không rõ là vì cái gì nhưng Hồ Nhuận vẫn gật đầu đồng ý.

"Hợp tác vui vẻ."

Thấy Hồ Nhuận đồng ý, Tô Bình Nam đứng dậy, đưa tay.

Hồ Nhuận vội vàng đứng lên, hai tay nắm tay phải của Tô Bình Nam, kích động nói: "Tô tiên sinh, nhất định sẽ không khiến cho ngươi thất vọng..."

Tô Bình Nam khoát khoát tay với Hồ Nhuận: "Nhớ kỹ, tuyệt đối đừng làm trái ước định của chúng ta."

Nghe hàn ý ẩn giấu trong giọng điệu bình thản của Tô Bình Nam, Hồ Nhuận rùng mình một cái, kiên định gật đầu.

Tô Bình Nam định dùng danh nghĩa Lý Nhiêu đầu tư, đồng thời công ty sẽ đăng ký ở Nhật Bất Lạc quốc, sau đó lại dùng danh nghĩa công ty ở Nhật Bất Lạc quốc mà lập văn phòng ở Hạ quốc. Cứ như vậy thì cho dù có người tra được tới Nhật Bất Lạc quốc, không phải là công ty trên sàn chứng khoán thì tối đa cũng chỉ có thể tra được tới Lý Nhiêu là xong, rất khó liên hệ đến hắn.

Bình Luận (0)
Comment