Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2312 - Chương 2312. Mất Khống Chế Là Thất Bại

Chương 2312. Mất khống chế là thất bại
Chương 2312. Mất khống chế là thất bại

“Thích việc lớn hám công to?”

Với trí tuệ chính trị, Tô Trung Hòa biết rất rõ hắn nhất định phải dùng thế lôi đình đánh vỡ thế vây kín của đám sói đó. Hắn không chút khách sáo, dùng lời nói kịch liệt nhất để vạch trần bộ mặt thật của ông chủ Hoàng ở quan trường Thiên Nam: “Bây giờ, 50% thông tin kiến nghị bị dập tắt hàng năm của Hằng thành vẫn đến từ những nhân viên cải cách doanh nghiệp trong những năm đó. Ta thấy ngươi không phải thích việc lớn hám công to mà là có mưu đồ khác. Ngươi nên giải thích cho mọi người hiểu rõ đi.”

Lý Kỳ Xương nhìn thấy Tô Trung Hòa nổi giận, trong đầu hắn đột nhiên có một suy nghĩ.

Bất luận hôm nay giao phong ai thắng ai thua, trình độ đặc sắc của cuộc họp hôm nay chú định sẽ được ghi vào lịch sử Thiên Nam.

Trong phòng họp tràn ngập khói thuốc, nhưng tại cung văn hóa cách phòng họp mười mấy cây số, Hách Liên Thành đã đưa ra những nhận xét kinh người.

“Dựa theo lệ cũ, với cấp bậc của ông chủ Tô, hắn nhất định sẽ tổ chức một cuộc họp tổng kết sau chuyến công tác thu hút đầu tư nước ngoài. Nếu ta là Cố Thanh Tùng, sáng nay ta sẽ thể hiện ý đồ tuyên chiến, như vậy trong cuộc họp, ta nhất định phải nhấn mạnh sự tồn tại của mình. Phương thức tốt nhất là phủ định một số phương châm của ông chủ Tô.”

Lục Viễn cầm điện thoại di động gật đầu hỏi: “Cố Thanh Tùng có thể thành công không?”

“Ngươi trở nên thông minh hơn rồi đấy, đồng chí Tiểu Lục.”

Lục Viễn không phản bác phân tích của mình, Hách Liên Thành cảm thấy rất vui.

Chỉ là hắn không hiểu rõ lực lượng của Cẩm Tú, cho nên Hách Liên Thành hắn không ngờ tất cả những lời nói trong cuộc họp đều có người dùng hình thức nhắn tin gửi đến điện thoại của Lục Viễn. Đây là nguyên nhân Lục Viễn tán đồng phân tích của hắn.

“Thành công?”

Hách Liên Thành lắc đầu: “Bất cứ Cố Thanh Tùng dùng phương pháp gì hay tìm được bất kỳ sai lầm của Tô Trung Hòa, hắn không thắng được trong cuộc họp lần này đâu. Bí thư chính là bí thư, là trên hết trong cấp bậc thể chế. Bản lĩnh của Tô Trung Hòa rất mạnh. Điều này không cần nghi ngờ. Hắn sẽ không lùi bước.”

“Như vậy Cố Thanh Tùng làm không công sao?”

Lục Viễn hỏi tiếp.

“Mấu chốt thắng bại không phải Cố Thanh Tùng có thể phản bác được hạng mục lần này của Tô Trung Hòa hay không, mà là ai có thể nắm bắt và khống chế xu hướng của toàn bộ cuộc họp.”

Hách Liên Thành trả lời: “Cố Thanh Tùng biết rất rõ điều này. Tất cả hành động của hắn trong cuộc họp chỉ là muốn khống chế không khí cuộc họp, tạo ấn tượng cho toàn bộ quan trường Thiên Nam rằng quyền uy của ông chủ Tô có thể bị khiêu chiến.”

Cuối cùng, Hách Liên Thành đưa ra một lời giải thích rất dễ hiểu bằng cách sử dụng động vật: “Điều này giống như một đám linh cẩu khiêu chiến vua sư tử. Mà Cố Thanh Tùng là thủ lĩnh của những con linh cẩu này.”

“Hắn nhất định phải phát động công kích mang tính thăm dò, để những con linh cẩu đang dao động nhào lên. Nếu không, đám linh cẩu cụp đuôi sẽ bị cắn chết từng con.”

“Ông chủ Tô sẽ làm thế nào?”

Lục Viễn nhìn tin nhắn mới gửi đến, hỏi một vấn đề cuối cùng.

“Phản công. Một đòn phản công mạnh mẽ, hơn nữa còn không từ thủ đoạn.”

Hách Liên Thành suy nghĩ thật lâu mới lên tiếng: “Nếu ta là Tô Trung Hòa, ta sẽ làm một chuyện trong cuộc họp, ai ngoi đầu lên ta đánh người đó. Nợ cũ năm xưa ta vứt ra hết, dùng thái độ và thực lực nói cho phe địa phương biết ai mới là thủ lĩnh chân chính của Thiên Nam. Vua sư tử nhất định phải dùng thái độ cường thế nhất mới có thể khiến cho đám linh cẩu sợ hãi.”

“Cuộc họp rất đặc sắc. Mà đặc sắc nhất là sau cuộc họp lần này.”

Giọng điệu Hách Liên Thành vô cùng chắc chắn: “Nhất định sẽ có người phải trả giá đắt cho trận giao phong trong cuộc họp lần này nhưng ta không cách nào xác định đó sẽ là bên nào.”

“Sẽ chết người đấy, chắc chắn.”

Đây là kết luận của Hách Liên Thành.

Hách Liên Thành dự đoán rất chính xác hành động của Tô Trung Hòa.

“Không có lửa làm sao có khói. Ngươi hãy giải thích cho ta biết vì sao nhà máy máy kéo Hằng thành trị giá tám mươi triệu lại trở thành âm vốn trong tay ngươi? Đừng nói với ta là ngươi không biết vì sao chính quyền Hằng thành lại hay bị người ta kiện nhé?”

Tô Trung Hòa biết rất rõ hắn nhất định phải dùng thủ đoạn mạnh mẽ nhất để Hoàng Mậu Nghiệp thất bại thảm hại. Nếu không, những con linh cẩu khác sẽ như thủy triều xông lên. Đến lúc đó, tình huống sẽ bị mất khống chế.

Mất khống chế đối với hắn là thất bại.

“Khi ta rời chức, ta tất nhiên sẽ điều tra. Bây giờ ông chủ Tô nhắc lại chuyện xưa, chẳng khác nào phủ định hệ thống giám sát Thiên Nam, là không tin tưởng Hoàng Mậu Nghiệp ta.”

Ông chủ Hoàng rõ ràng bị đánh trở tay không kịp, một lúc lâu sau mới phản công lại được.

Bốp.

Tô Trung Hòa lại đập bàn: “Công tội của ngươi ở Hằng thành tất nhiên sẽ có kết quả. Hiện tại, ta phê bình ngươi là vì ngươi không có tư cách và năng lực đánh giá dự án điện gió. Hiện tại điều ngươi cần làm là ngồi xuống.”

Câu nói sau cùng của Tô Trung Hòa vang vọng toàn bộ phòng họp.

Cơ thể Hoàng Mậu Nghiệp lắc lư. Trong ánh mắt thất vọng của Cố Thanh Tùng, hắn ngoan ngoãn ngồi xuống. Đám linh cẩu ngo ngoe muốn động khác cũng không còn dám có bất kỳ biểu hiện nào. Người nào cũng mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.

“Thảo luận các vấn đề khi chúng phát sinh và kỷ luật cuộc họp phải được tuân thủ…”

Cố Thanh Tùng lại một lần nữa ra tay. Nhưng ngay khi hắn đứng dậy, ánh mắt hắn nhìn Hoàng Mậu Nghiệp tràn đầy sự khinh thường. Hiển nhiên hắn cực kỳ thất vọng về năng lực nói chuyện của người nhà họ Hoàng.

“Tan họp.”

Tô Trung Hòa không biết phe phái địa phương còn có bao nhiêu chuẩn bị đằng sau. Cho nên, khi hắn nhìn thấy mọi người có sự e ngại, hắn quyết định kết thúc cuộc họp.

“Vấn đề hôm nay sẽ được thảo luận tại cuộc họp thường vụ vào thứ Hai tuần sau. Hiện tại, ta nghĩ với trạng thái của mọi người bây giờ cũng không bàn ra được kết quả gì đâu.”

Thậm chí không cho Cố Thanh Tùng bất cứ cơ hội lên tiếng nào, hắn đã bước thẳng ra khỏi phòng họp.

Hết chương 2312.
Bình Luận (0)
Comment