Phản ứng của nữ nân kia rất nhanh. Nàng nhìn thấy chồng mình ngăn trước mặt, nàng lập tức kéo đứa con gái vẻ mặt ngây thơ chạy ra ngoài.
Nhưng khi tay của nàng vừa chạm vào nắm cửa, Gadi đã dùng dao gọt trái cây trong tay đâm thẳng vào cổ họng của nàng.
“Khi ngươi đâm vào cổ họng đối phương xong, ngươi đừng rút dao vội. Cổ tay ngươi xoay một chút, có như vậy mới cắt đứt được khí quản của đối phương. Đau đớn ngạt thở sẽ khiến đối phương mất đi khả năng chiến đấu trong thời gian ngắn nhất.”
Đây là lời dặn dò của Nobel.
Lúc này, Gadi đã thực hiện mệnh lệnh của Nobel một cách hoàn hảo. Mặc dù hắn không dám đối mặt với ánh mắt đau đớn của nữ nhân nhưng hắn vẫn ra tay không chút do dự.
Máu đỏ sậm phun ra, hai tay nữ nhân ôm chặt lấy cổ họng nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.
Khụ khụ khụ…
Nữ nhân nhìn Gadi bằng ánh mắt oán độc mà hắn cả đời khó quên, sau đó nàng bỗng nhiên quỳ xuống.
“Ta xin các ngươi đừng giết con gái của ta.”
Trong cơn đau đớn tột cùng khi khí quản bị cắt đứt hoàn toàn và nghẹt thở, nữ nhân dùng chút sức lực cuối cùng để nói ra những lời này.
Gadi hoảng hốt.
Chaha đã nghe được động tĩnh, hắn gần như phát điên ôm chặt eo Gadi.
“Ta muốn ngươi chết.”
Một nam nhân đang chiến đấu trong tuyệt vọng, một đứa bé si ngốc, một nữ nhân suy sụp và mặt đất đẫm máu.
Hiện tại, nơi này là Địa ngục.
…
Nếu không phải Chaha vừa bước vào cửa đã bị Nobel làm mù mắt, nếu Nobel không dùng súng, Chaha nghĩ mình có thể dễ dàng giết chết hai người bình thường không có năng lực chiến đấu này.
Chẳng cần quan tâm hai người kia có vũ khí trong tay hay không, bọn hắn không phải đối thủ của hắn.
Đây là sự tự tin được rèn luyện bởi nam nhân đã làm việc chăm chỉ trong ngành hơn mười năm.
Đáng tiếc, hết thảy đều không có nếu như.
Chaha nghe rõ những lời cuối cùng của vợ, điều này khiến hắn phát điên tột độ.
Khoảnh khắc hắn vòng tay qua eo Gadi, nắm đấm phải của hắn lập tức vung mạnh đánh vào bụng Gadi.
Cú đấm thứ hai, cú đấm thứ ba… trong vòng mười mấy giây Gadi đã bị năm sáu cú đấm đánh vào bụng. Cũng may là hai mắt của Chaha bị mù, trạng thái không tốt, không cách nào đánh chuẩn. Nếu không, Gadi có thể bị đánh đứt ruột.
Bụng của một người bình thường chưa rèn luyện khả năng chiến đấu không thể chịu được những đòn nặng nề của võ sĩ chuyên nghiệp. Tuy nhiên, Chaha chỉ là một võ sĩ hạng hai đã giải nghệ nhiều năm.
Gadi bị đánh điên cuồng. Trong lúc bị đánh, hắn bất ngờ vặn người, dùng răng cắn vào cổ đối thủ.
Chaha đang đau đớn càng lúc càng vung nắm đấm nhiều hơn. Nhất thời, Gadi giống như một bao đấm người bị đánh đến mức lung lay sắp đổ.
Nhưng dù vậy, Gadi vẫn không thả ra, đôi mắt dần dần mờ đi, thậm chí máu bắt đầu rỉ ra từ khóe miệng.
Hiển nhiên nếu cứ tiếp tục như vậy, Gadi sẽ bị đánh chết!
“Dừng tay.”
“Ta nói dừng tay. Nếu không, ta sẽ giết chết con gái của ngươi.”
Nobel cuối cùng cũng lấy lại được chút sức lực, loạng choạng đứng dậy, đi tới chỗ đứa bé gái buộc tóc đuôi ngựa, dùng một con dao sắc như máu đâm vào da cổ nàng.
Sau khi thấy tiếng gầm của mình không có tác dụng gì với hai người đang chiến đấu, Nobel giận dữ hét vào mặt cô bé vẫn còn đang ngẩn ra: “Khóc, ta muốn ngươi khóc.”
Nhìn Nobel giống như ác ma, đứa bé gái kịp phản ứng rốt cuộc khóc lên. Chính tiếng khóc của đứa con gái đã khiến Chaha điên cuồng ngừng vung nắm đấm.
“Nó chỉ là một đứa bé, ta xin ngươi thả nó đi.”
Chaha ngừng hành động với vẻ mặt buồn bã, mặc Gadi bám trên người mình như một con gấu túi.
“Nếu ngươi nghe lời, ta sẽ bỏ qua cho nàng.”
Nobel thở hổn hển trả lời. Hắn vẫy tay với Gadi bị đánh đến thần chí mơ hồ: “Tìm dây thừng trói hắn lại.”
Gadi cuối cùng cũng buông miệng ra. Nam nhân lắc lắc đầu, phun ra một ngụm nước bọt dính máu. Hiển nhiên, nội tạng của hắn đã bị thương cực kỳ nghiêm trọng.
Chaha không chống cự trong toàn bộ quá trình bị trói. Gadi vụng về trói hắn như một cái bánh chưng. Hành động duy nhất của hắn là không ngừng an ủi con gái của mình.
Chỉ là giọng nói của Chaha càng lúc càng yếu ớt. Rõ ràng thể trạng của hắn đã trở nên vô cùng suy yếu do mất máu quá nhiều từ hai vết thương trên mắt và cổ.
“Tiếp theo chúng ta phải làm gì bây giờ?”
Sau khi trói Chaha xong, Gadi kiệt sức ngã xuống đất, nhìn Nobel rồi chậm rãi nói.
“Chờ.”
Nobel giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ: “Ta đã cầu cứu ông chủ được một tiếng rưỡi rồi. Nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, nhiều nhất ba tiếng nữa sẽ có người đến đưa chúng ta ra khỏi cái nơi chết tiệt này.”
“Đại ca này của ngươi lợi hại như vậy sao?”
Ánh mắt của Gadi càng thêm hiếu kỳ: “Lão gia tử muốn chúng ta tự cứu mình, tìm một nơi vắng vẻ chờ tình thế lắng xuống. Ta không nghĩ một tên gia hỏa ở xa hàng nghìn kilomet có thể giúp được.”
“Lão đại là thần.”
Trả lời xong, Nobel loạng choạng đi đến giữa phòng khách, nhặt con dao gọt trái cây mà Gadi đã làm rơi lên.
“Ta không tin ngươi, cho nên, ngươi muốn con gái của ngươi sống sót thì đừng có mà lộn xộn.” Nobel chậm rãi ngồi xổm xuống bên cạnh Chaha đang bị trói, chậm rãi kề con dao gọt trái cây sắc bén trong tay lên cổ đối phương. “Cho nên, ta sẽ giết ngươi.”
Cơ thể của Chaha vặn vẹo điên cuồng. Nhất thời, Nobel cảm thấy mình không có chỗ để xuống tay.
“Ngươi đừng lộn xộn, ta sẽ tha cho con gái của ngươi.”
Một câu của Nobel khiến Chaha ngừng giãy dụa. Sau đó, hắn để mặc cho đối phương cắt cổ họng của mình như mổ heo.
Máu tươi chậm rãi nhỏ xuống đất. Hai mắt nam nhân không hề nháy nhìn Nobel, dường như đang chờ đợi câu hứa hẹn của đối phương.
“Ta lừa ngươi đấy.”
Nobel cười giống như ác ma: “Nhìn vết máu trên tay hai vợ chồng ngươi, ta sẽ không tha cho các ngươi.”
“Súc sinh, nó vẫn còn là con nít.”
Sức mạnh của lửa giận khiến Chaha hét lên bằng tất cả sức lực của mình.