Đưa thời gian trở về hiện tại.
Cả quãng đường phải chịu sự sợ hãi và khủng bố làm cho Daley không biết từ lúc nào đã chìm vào giấc ngủ, trong khi người vợ vẫn đang thao thao bất tuyệt. Khi hắn mở mắt ra lần nữa đã là lúc ánh đèn bật sáng, nhưng nó hoàn toàn khác với màn đêm yên bình thường ngày, mặc dù thời tiết vẫn mát lạnh nhưng những ánh lửa và tiếng la hét vang lên bên cửa sổ đã nói cho Daley biết rằng, mọi chuyện xảy ra vào ban ngày không phải là một giấc mơ.
“A Khiết!”
Việc đầu tiên sau khi đứng dậy là giúp Mike Triệu còn đang hôn mê lau vết thương và thay băng, sau đó Daley mới nhận ra rằng bên trong căn phòng yên tĩnh đến đáng sợ, hắn bất giác giật mình.
Theo quy luật thường ngày, người vợ lúc này lẽ ra phải bận rộn ở trong bếp, nấu một bữa tối không quá thịnh soạn nhưng đủ ấm cúng cho cả nhà.
Nam nhân có chút sốt ruột gọi tên vợ mấy lần, nhưng trong căn phòng vẫn không có phản hồi. Điều này dường như đã chứng minh rằng suy đoán đáng sợ trong đầu hắn có lẽ đã biến thành hiện thực.
Daley hiểu rất rõ vợ mình.
Một người phụ nữ hiền lành tốt bụng sinh ra trong một gia đình nghèo.
Nhút nhát.
Có lẽ là vì hoàn cảnh gia đình, nên người vợ rất coi trọng tiền bạc. Thậm chí có thể nói là keo kiệt. Cũng chính vì điều này mà sự ham muốn giàu có của người vợ đã đến mức có thể coi là tham lam.
Tập đoàn tài chính Hợp Sinh.
Đương nhiên Daley biết tập đoàn tài phiệt này hoàn toàn do người Hạ quốc nắm giữ. Tài sản của tập đoàn này trải rộng hầu hết các ngành nghề ở ở Java. Hắn thừa nhận những lời mà vợ hắn nói rất kích thích, số tiền mặt tích trữ trong một công ty như vậy nhất định sẽ rất lớn.
Nhưng loại tiền như vậy có thực sự dễ lấy không?
Mặc dù tập đoàn Hợp Sinh do người Hạ quốc kiểm soát, nhưng nếu xét xử đến cùng, chính phủ có thể sẽ giao ra một số người. Hơn nữa số tiền nhiều như vậy sẽ làm cho những tên điên đó bộc phát hoàn toàn bản tính bạo lực, mà vợ của hắn thì lại rất yếu đuối…
Một tờ giấy đặt trên bàn ăn đã xác nhận sự nghi ngờ của Daley,
“Vian nhà bên đã mang về được những món đồ trị giá hàng nghìn đô la, nàng gọi ta cùng đến tòa nhà Hợp Sinh để lấy đồ. Sẽ không có nguy hiểm gì đâu, bởi vì vụ thảm sát này nhằm vào người Hạ quốc, đây là cơ hội để chúng ta thoát khỏi sự nghèo đói hoàn toàn.”
“Vợ yêu của ngươi.”
“À đúng rồi, ta mang theo con gái cùng đi. Bởi vì có thêm một đôi tay có thể lấy được càng nhiều thứ hơn, cơ hội chỉ có một lần, ta không muốn đánh mất.”
Nội dung trên tờ giấy khiến Daley rơi xuống vực thẳm, hắn biết vợ của mình ham tiền, nhưng không thể ngờ rằng nàng lại tham lam đến mức vậy! Con gái của mình mới có mười hai tuổi!
Quá hoảng sợ, Daley giật lấy quần áo rồi lao nhanh xuống dưới.
Tòa nhà Hợp Sinh là một trong những tòa nhà nổi bật ở Jakarta, đây là nơi mua bán các sản phẩm cao cấp nhất, nam nhân đương nhiên biết địa điểm đó, nó chỉ cách chỗ này khoảng nửa giờ đi đường, chỉ cần hắn đi đủ nhanh, thì có thể sẽ ngăn cản được nữ nhân tham lam đáng chết đó.
Đôi cánh của Tô Bình Nam một lần nữa lại gây ra sự thay đổi của thời không.
Ở một thời không song song khác, mặc dù không phải là vụ cướp tòa nhà Hợp Sinh. Nhưng một vụ cướp có sự tham gia của vợ Daley ở một trung tâm thương mại cao cấp khác lại được diễn ra một cách rất suôn sẻ. Hơn nữa việc nàng mang con gái đi cùng đã kiếm thêm được bốn mươi nghìn đô la cho gia đình của mình!
Phải biết rằng số tiền đó ở năm 1998!
Cũng chính vì hành động này của vợ hắn, dựa vào số tiền của người Hạ quốc đó mà sau này Daley đã trở thành ông chủ của một công ty in ấn. Con gái của hai người họ cũng thuận lợi bước vào một trường cấp ba trọng điểm và có một cuộc sống hạnh phúc.
…
Đáng tiếc trong thời không này lại có nhiều hơn một nam nhân, nhiều hơn một Cẩm Tú.
Khi xe của nam nhân lao đi với tốc độ cực nhanh chỉ cách tòa nhà Hợp Sinh chưa đầy ba trăm mét, hắn đã chết lặng tại chỗ. Thậm chí bởi vì hắn thất thần mà ô tô đã bị tông vào cột điện thoại bên đường.
Daley không có thời gian chú ý đến dòng máu đang chảy ra từ trên trán, cũng quên mất cơn đau nhói trên cơ thể, hắn loạng choạng mở cửa xe, ánh mắt nhìn thẳng vào tòa nhà đầy khói ở trước mặt, ánh mắt tuyệt vọng.
Bản năng mách bảo hắn là vợ và con gái của hắn đang ở bên trong. Ở trong tòa nhà đó đang bốc cháy với một ngọn lửa khổng lồ!
“Không ai có thể sống sót!”
Nam nhân lẩm bẩm một mình.
Không chỉ có Daley, mà tất cả những người chứng kiến sự việc này đều sốc.
Bọn hắn đều chưa từng nhìn thấy ngọn lửa nào mãnh liệt như vậy. Làn khói đen dày đặc bao phủ toàn bộ bầu trời, đến mức ánh trăng không thể nào xuyên qua. Mặc dù không có ánh trăng nhưng cả con phố đều giống như ban ngày.
Một mảng trời màu đỏ đen được hình thành do sự đan xen của lửa và khói dày đặc, đã nói cho những người bản địa này biết thế nào mới là địa ngục thực sự.
“Tại sao?! Như vậy thật không công bằng!”
Không thể chấp nhận hiện thực, Daley đau lòng kêu lên: “Ta chẳng làm gì cả, thậm chí ta còn cứu một người Hạ quốc! Tại sao ông trời lại thiêu chết vợ con của ta!”
Ngọn lửa mãnh liệt bùng lên dữ dội, giống như đang cười đùa với mọi thứ.
Không ai có thể cho hắn câu trả lời...
…
Các tòa nhà hiện đại sử dụng rất nhiều vật liệu hóa học. Ví dụ như tấm vật liệu polystyrene thực sự có thể làm cho chất lượng của công trình tốt hơn mà đẩy nhanh được tốc độ xây dựng. Nhưng có ưu điểm thì có khuyết điểm, những vật liệu này khi bị đốt cháy thì có thể tuyên bố một câu.
Vô phương cứu chữa.
Cả tòa nhà Hợp Sinh đã biến thành một đống nhiên liệu, giống như làn khói đen từ địa ngục tuôn ra điên cuồng nuốt chửng mọi thứ xung quanh, khiến cho toàn bộ khu phố hô hấp cực kỳ khó khăn. Đây chưa phải là điều đáng sợ nhất, lúc này trong bán kính mấy chục dặm hoàn toàn không thể phân biệt được ngày hay đêm.