“Agassi!” Trịnh Tiểu Mễ reo lên.
Tuy có chút kinh ngạc, nhưng Xa Chung Quốc đã phản ứng rất nhanh lập tức giơ tay lên dùng nắm đấm đánh về phía đối thủ.
“Quá chậm.”
Xa Thái Tích tự nhủ ở trong lòng, nhanh chóng lao tới né tránh đòn đánh rất đẹp mắt, tay trái bế cô bé lên đồng thời tay phải đâm vào cổ họng Xa Chung Quốc.
Cơ thể cường tráng của Xa Chung Quốc lập tức ngã xuống!
“Đại thúc!”
Trịnh Tiểu Mễ ôm chặt Xa Thái Tích giống như đang ôm cả thế giới!
Cô bé ôm chặt đại thúc của mình, trong mắt không còn chứa thứ gì khác.
Nhân gian là biển khổ.
Không ai biết cô bé Trịnh Tiểu Mễ này rốt cuộc đã phải trải qua bao nhiêu khổ đau mới có thể trưởng thành như thế này. Nhưng trưởng thành không có nghĩa là lạnh nhạt, từ nhỏ đến lớn, cô bé không nhận được tình cảm mẫu tử như nàng mong muốn.
Do dòng đời xô đẩy, Trịnh Tiểu Mễ lại có được cảm giác an toàn từ đại thúc râu ria xồm xoàm, vẻ mặt lạnh lùng này.
Không kỳ thị, không bắt nạt.
Chỉ có cảm giác nhẹ nhàng và ấm áp.
Đặc biệt là mỗi lần đến tiệm cầm đồ làm bài tập, Xa Thái Tích với khuôn mặt lạnh lùng và trái tim ấm áp sẽ nhiệt tình giúp cô bé tìm ra cách giải tốt nhất trước khi Trịnh Tiểu Mễ trở về nhà. Điều này đã khiến Trịnh Tiểu Mễ trước giờ chưa từng được ăn một bữa cơm gia đình bình thường đã đắm chìm vào đó.
“Rất giống ba mình!”
Đây chính là cảm giác được viết trong nhật ký của cô bé khi nàng đối mặt với Xa Thái Tích. Vì vậy khi ở bên cạnh Xa Thái Tích, Trịnh Tiểu Mễ luôn bất giác coi mình là con gái của Xa Thái Tích.
…
Tạm thời không nhắc đến Trịnh Tiểu Mễ đang rơi vào trạng thái nào, cuộc chiến hiện tại vẫn đang diễn ra.
Ngay tại thời điểm Xa Chung Quốc bị hạ gục, một số thành viên của Kim Môn đứng gần đã lao vào hắn.
Trái ba phải hai.
Trong hoàn cảnh này, với sức mạnh của tập đoàn Kim Môn ở xứ sở kim chi, có thể nói những đòn mà đám người này giáng xuống đều là những đòn kết liễu.
Khi đám người này lao tới, bọn hắn rút dao găm từ thắt lưng ra rồi đâm mạnh về phía Xa Thái Tích.
Những người này đều rất giỏi trong chiến đấu đường phố, bọn hắn rất biết cách hợp tác, mặc dù không có sự giao tiếp, nhưng bộ phận tấn công của mỗi người đều khác nhau, có thể nói bọn hắn đã luyện được kỹ năng chiến đấu trong giang hồ đến mức cực điểm.
Động tác tiếp theo của Xa Thái Tích khiến tất cả mọi người thấy sốc.
Phải biết rằng, nam nhân này đang bế một bé gái trên tay! Nhưng cho dù là vậy, hắn vẫn dễ dàng trượt về phía trước rồi đá đá văng nam nhân phía trước sang một bên.
Vẫn chưa hết.
Khoảnh khắc chân phải của Xa Thái Tích chạm đất, nam nhân lập tức cúi người về trước!
Hắn không lùi bước mà tiếp tục tiến lên!
Mà chính hành động có phần bất ngờ này đã khiến con dao dài của hai nam nhân chém vào khoảng không. Bọn hắn ngay lập tức thu dao, tập trung sức lực bám theo hắn. Nhưng chính khoảnh khác này đã tạo ra cơ hội cho Xa Thái Tích đánh trả.
Co gối, tấn công!
“Rắc!”
Một thành viên Kim Môn đã bị Xa Thái Tích lên gối đá vào sườn tạo ra tiếng xương gãy và tiếng la hét. Mà cú đấm nặng nề từ tay phải của Xa Thái Tích cũng khiến người còn lại ngã xuống đất.
Xoay người, lại một cước khiến một kẻ khác ngã xuống.
Trong lúc mọi người đang sốc trước sự dũng mãnh của nam nhân, Xa Thái Tích bất ngờ lao về phía Kim Tại Hổ đang lấy khẩu súng ở thắt lưng!
Đây là thế giới thực, không ai có thể lấy một địch vạn.
Tô Bình Nam không thể, Xa Thái Tích lại càng không.
Xa Thái Tích là một đặc công đã nghỉ hưu từ lâu, nhưng hắn vẫn không mất đi khả năng và kinh nghiệm chiến đấu. Lúc ở trên lầu, hắn đã quan sát được tất cả, cũng đã nghĩ ra các biện pháp đối phó.
Tập đoàn Kim Môn cử đến đây hơn ba mươi người. Hơn nữa xét theo hành động của những người này, bọn hắn có rất quy củ, không phải là những tên xã hội đen bình thường, chắc chắn là những kẻ giết người không chớp mắt trên giang hồ, phân tích này khiến Xa Thái Tích từ bỏ ý định sử dụng những phương pháp tàn nhẫn đẫm máu để dọa nạt đối thủ.
Hơn nữa nhìn quần áo của họ, Xa Thái Tích khá chắc chắn rằng một số những người này có mang theo súng!
Vì vậy Xa Thái Tích đã lên kế hoạch cho mọi thứ ngay từ khi hắn bắt đầu cứu người.
Đánh người phải đánh ngựa trước, bắt trộm phải bắt kẻ cầm đầu.
Hắn bắt buộc phải túm được tên cầm đầu làm con tin trước khi những người này kịp phản ứng, mà hắn cũng chỉ có một cơ hội!
...
Ban đầu Kim Tại Hổ không rút súng ra để bắn ngay, lý do rất đơn giản.
Thứ nhất, hắn không ngờ một nhân vật mạnh mẽ như vậy lại xuất hiện ở một nơi giống như khu ổ chuột này.
Thứ hai, hắn sợ vô tình giết chết Trịnh Tiểu Mễ.
Kim Tại Hổ đã nhận được thông tin rất chính xác từ Hàn Thiên Ân, cô bé này phụ trách tất cả các đường dây vận chuyển của tổ chức Tam Mộc, hay nói cách khác, tất cả các đường dây bí ẩn và đáng tự hào nhất của tổ chức Tam Mộc cô bé này đều nắm rất rõ!
Vậy nên Trịnh Tiểu Mễ không được chết trước khi nói ra mọi chuyện!
Chính vì điều này mà Kim Tại Hổ không nổ súng ngay. Đến khi hắn kịp phản ứng lại thì đã quá muộn.
Xa Thái Tích đã tiếp cận được Kim Tại Hổ, giáng một cú đấm như tia chớp vào cổ tay đang cầm súng của Kim Tại Hổ.
Kim Tại Hổ hét lên trong đau đớn.
Lúc này hắn mới hiểu tại sao những cấp dưới mạnh mẽ của mình lại bị nam nhân này hạ gục bằng một cú đánh, thì ra người này mạnh kinh người! Chỉ một cú đấm đơn giản như vậy đã khiến cổ tay của hắn như bị gãy.
Súng của Kim Tại Hổ rơi khỏi tay hắn, mà tốc độ của Xa Thái Tích nhanh kinh người, hắn nhanh nhẹn di chuyển chân trái, một giây tiếp theo khẩu súng lục màu đen tỏa ra ánh sáng mờ nhạt đã xuất hiện trong tay hắn.