"Đến rồi."
Xe của Lý Đầu Sâm đỗ cạnh một kho hàng ở vùng ngoại thành Seoul.
"Người phụ trách của ba khu vực Seoul, Busan, Incheon đã đến đông đủ. Bọn hắn đã đợi hai mươi phút, trong lúc chờ đợi đều rất yên tĩnh, không có ai tỏ ra bất mãn."
Vệ sĩ của Lý Đầu Sâm là Xa Phản Đấu cung kính đứng trước xe báo cáo.
"Ta biết rồi."
Lý Đầu Sâm xuống xe, gật đầu, đi tới kho hàng.
Ngay khi chân trái của hắn còn cách cửa nhà kho chưa đầy một mét, một tờ báo được gió thổi tới dính lên bộ vest của nam nhân.
Điều này làm cho Lý Đầu Sâm có tính sạch sẽ lập tức nhíu mày dừng bước.
Khoảnh khắc hắn khom lưng chỉnh lại quần áo.
Bùm!
Kho hàng bỗng nổ tung, lực xung kích khiến Lý Đầu Sâm văng ra ngoài. Hơn nữa, có thể nói nếu không phải một giây trước hắn trùng hợp cúi xuống, thì cho dù hắn không bước vào kho hàng, mảnh vỡ của cánh cửa văng ra cũng đủ cắt đôi cơ thể hắn!
Nhưng dù vậy vẫn có mấy mảnh nhỏ đâm xuyên qua cơ thể Lý Đầu Sâm, máu nhuộm nơi hắn ngã xuống thành màu đỏ kinh người!
"Đi thôi!"
Lý Đầu Sâm lảo đảo bò dậy, trông cực kỳ nhếch nhác. Hắn không quan tâm tới vết máu trên người và cơn đau khắp mình mẩy, lập tức hét lên với vệ sĩ Xa Phản Đấu cũng mới bò dậy.
Không cần bất cứ chứng cứ gì, ngay khi đầu óc tỉnh táo lại, Lý Đầu Sâm đã biết kẻ nào muốn lấy mạng mình!
Không có người khác, cũng không phải kẻ thù tập đoàn Kim Môn!
Chắc chắn là người anh trai điên rồ của mình!
Trong những năm qua, có biết bao nhân vật cấp cao của tổ chức Tam Mộc đã chết trong vụ nổ.
Lý Đầu Sâm biết rõ thủ đoạn của Lý Đấu Sâm, tên điên kia cho rằng ngọn lửa do vụ nổ gây ra có thể tiêu hủy mọi tội ác.
Vì vậy, đây là thủ đoạn thường dùng nhất khi tổ chức Tam Mộc tiến hành thanh trừ.
Thanh trừ!
Lý Đầu Sâm đã đi theo Lý Đấu Sâm nhiều năm, hắn hiểu rõ phong cách làm việc của anh trai mình, biết rằng một khi hành động thanh trừ bắt đầu thì sẽ không dừng lại, cho nên hắn nhất định phải rời khỏi nơi nguy hiểm này ngay lập tức.
Bởi vì không chừng tổ hành động phụ trách kiểm tra và bù lấp sai sót đang ở quanh đây quan sát tất cả!
"Quản lý, ngươi ổn chứ?"
Xa Phản Đấu mới vừa bò dậy, tình trạng cũng không tốt lắm.
Một đoạn thép bay lạc đâm thủng đùi hắn, không cầm máu được, khiến cho đùi hắn bị tàn phế hoàn toàn. Hơn nữa, Lý Đầu Sâm đoán rằng nếu không lập tức rút đoạn thép kia ra rồi cầm máu cho Xa Phản Đấu, thì không đầy mười phút nữa, tên thuộc hạ trung thành duy nhất của mình sẽ chết vì mất máu quá nhiều.
Pằng!
Một viên đạn không biết bay tới từ đâu khiến đầu của Xa Phản Đấu vỡ tung như dưa hấu. Lý Đầu Sâm lập tức phản ứng lại, lảo đảo bò vào trong xe.
Pằng! Pằng pằng!
Lại thêm mấy tiếng súng vang lên, những dấu vết màu trắng xuất hiện trên kính của chiếc xe Mercedes có tính năng chống đạn nói cho Lý Đầu Sâm biết rằng đối phương quyết tâm lấy mạng hắn.
"Muốn giết ta, thế thì mọi người cùng chết!"
Lý Đầu Sâm bộc phát hung tính. Hắn cắn răng nhịn đau, khởi động xe. Xe gầm rú bất chấp tiếng súng lao lên đường cái, nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi.
…
"Tất cả đã chết, chỉ có Lý Đầu Sâm chạy thoát."
Một nam nhân trên mặt có vết sẹo hình chữ thập nhìn chiếc xe của Lý Đầu Sâm đằng xa, gọi điện cho Lý Đấu Sâm. Nếu nơi này có kẻ may mắn sống sót trong vụ nổ súng ở bến tàu Busan, thì bọn hắn liếc mắt một cái sẽ nhận ra những hán tử nổ súng này chính là nhóm người ở bến tàu!
Hiển nhiên để thanh trừ mà không để lại sơ hở, Lý Đấu Sâm đã điều động đội súng tinh nhuệ nhất, bưu hãn nhất của hắn.
"Tiền và đồ quý giá của hắn đều được giấu ở chỗ một ả tình nhân tên là Hứa Ưu Mỹ."
Lý Đấu Sâm đã điều tra em trai mình vô cùng cặn kẽ: "Ta sẽ gửi địa chỉ cho ngươi. Làm sạch sẽ chút."
"Ta biết rồi."
Nam nhân mặt sẹo chữ thập cúp máy.
…
"Ngươi không tha cho ta, vậy thì cùng chết!"
Lý Đấu Sâm hiểu Lý Đầu Sâm, mà Lý Đầu Sâm là em trai cũng hiểu rõ người anh trai độc ác nham hiểm của mình!
Hắn biết rõ bắt đầu từ lúc anh trai mình dự định thanh trừ, mọi quỹ tích hành động của mình đều nằm trong tay tổ chức, bao gồm cả căn nhà bí mật và nữ nhân rất ít người biết kia!
Nếu không nắm chắc một trăm phần trăm thì Lý Đấu Sâm tuyệt đối sẽ không ra tay!
Vì vậy, hiện tại Lý Đầu Sâm biết rõ ở đâu cũng có sát thủ đang chờ lấy mạng hắn.
Máu chảy ra đã nhuộm đỏ chiếc xe, Lý Đầu Sâm từng đi qua bệnh viện nhưng làm như không thấy! Bởi vì hắn biết con đường sống duy nhất của mình chỉ có một nơi!
Tổng cục Phòng chống ma túy!
Đó không chỉ là nơi duy nhất hắn có khả năng sống sót, mà còn là nơi duy nhất có thể kéo tên điên kia cùng xuống địa ngục!
…
Khi xe của Lý Đầu Sâm đâm sầm vào cổng tổng cục Phòng chống ma túy Seoul, tất cả cảnh sát có mặt đều không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mọi người cứ thế ngơ ngác nhìn chiếc xe Mercedes xa hoa tông thẳng vào bồn hoa trong sân mới dừng lại, sau đó một nam nhân toàn thân đẫm máu, sắc mặt tái nhợt, lảo đảo bò ra khỏi xe.
"Tiên sinh?"
Một nữ cảnh sát lo lắng đi tới trước mặt nam nhân: "Xin ngài hãy lập tức nằm xuống, thả lỏng hô hấp. Ta đã thông báo cho nhân viên y tế đến đây..."
"Đúng là một lũ ngu xuẩn, hèn chi bao năm qua các ngươi vẫn luôn thua chúng ta."
Lý Đầu Sâm lau máu bên mép, lắc đầu với nữ cảnh sát, đồng thời nở nụ cười khinh miệt: "Đi thông báo cho tổ trưởng Triệu Chấn Hùng của các ngươi, nói với hắn Lý Đầu Sâm đến rồi..."
Lý Đầu Sâm còn chưa nói xong, biểu cảm khinh miệt đã chuyển sang kinh ngạc và sợ hãi.
Bởi vì trong tầm mắt của hắn, Liễu Trạch Nam - người phụ trách tổ hành động hung ác nhất tổ chức Tam Mộc, cũng là thân tín của anh trai mình - đã đứng dưới cột đèn giao thông ở cổng tổng cục từ bao giờ, đang nhìn mình chòng chọc bằng ánh mắt lạnh như băng!
"Nhanh lên!"
Lý Đầu Sâm ớn lạnh trong lòng, gào đứt ruột đứt gan: "Cmn ta là Lý Đầu Sâm thuộc tổ chức Tam Mộc, ta muốn làm chứng! Ta có thể giúp các ngươi bắt Lý Đấu Sâm, có thể giúp các ngươi tiêu diệt tổ chức Tam Mộc hoàn toàn!"