Thẩm thành, ở thành phố nổi tiếng ngang Thiên Đô này, lịch sử của tam giáo cửu lưu cũng lâu đời. Nếu nói tình hình tam giáo cửu lưu Thiên Đô phức tạp khiến người ta thấy mà giật mình, thì Thẩm thành có rất nhiều quy củ. Người nơi này tuy hiếu chiến và hung ác, nhưng vẫn khá chú trọng vai vế, cho nên trong rất nhiều chuyện lớn, bọn hắn có thể ngồi xuống bàn bạc.
Nếu truy cứu nguyên nhân chân chính, có lẽ còn liên quan đến các lão đại tung hoành năm xưa.
Dù sao từ sáu mươi năm trước, tình trạng hảo hán tụ tập thành bầy ở nơi này đã nổi tiếng toàn quốc. Nếu không có quy củ đầy đủ thì e là rất nhiều chuyện không thể làm tiếp.
"Nếu không thương lượng được thì phân thắng bại định sinh tử. Năm xưa Nguyệt Sinh ca nói muốn ăn tô mì ân tình này, mấy người các ngươi sao lại không hiểu? Ngồi xuống bàn bạc đi."
Đây là câu cửa miệng của Kiệt thúc có bối phận cao nhất Thẩm thành.
Đừng tưởng lão nhân bụng phệ, tóc đã rụng sạch dám nói ra câu này là cậy già lên mặt. Kiệt thúc là lão nhân Thanh bang có chữ lót ở Thẩm thành, thậm chí ở ba tỉnh phương Bắc.
Thiên, Thông, Ngộ, Học.
Năm xưa ông chủ Đỗ cũng chỉ là vai vế chữ Ngộ mà thôi, trong khi Kiệt thúc mười ba tuổi đã có chữ Học vì liên quan đến đời cha chú. Mặc dù hồi ấy địa vị của chữ Học thấp kém như tứ cửu tử Cảng thành, nhưng dù sao vào bang cũng có mạng lưới quan hệ.
Nhiều năm qua đi con dâu thành mẹ chồng, hơn nữa bang Hồng Thanh Nhị là tồn tại cực kỳ nổi bật trong lịch sử Hạ quốc. Vì vậy, dân giang hồ thế hệ trước ở ba tỉnh phương Bắc đều nể mặt lão nhân này mấy phần.
Đương nhiên thân phận này không phải nguyên nhân chân chính khiến hắn tự tin nói ra câu này, hơn cả là bởi vì hắn từng cứu mạng một nhân vật lớn trong thời loạn lạc, mà sau này nhân vật lớn kia thăng chức rất nhanh, đã quản lý Thẩm thành gần mười năm.
Bối phận cao, ô dù vững không có nghĩa là người này độc ác nham hiểm!
Trong mười năm hoàng kim, Kiệt thúc vô cùng thông minh rất ít làm mấy chuyện chém giết. Ngược lại, hắn chọc được một hai phần bản lĩnh từ vị đại nhân có vai vế chữ Ngộ kia.
Điều này giúp hắn kiếm được không ít tiền, và cũng tránh được vài kiếp nạn lớn.
Kiệt thúc hiểu hơn ai hết đạo lý chỉ có khôn ngoan mới có thể lâu dài, vì vậy hắn càng lớn tuổi, chẳng những uy vọng không giảm bớt theo thế lực suy yếu, mà ngược lại hắn còn trở thành sự tồn tại giống như linh vật hòa giải ở Thẩm thành.
Dù sao ra ngoài lăn lộn cũng vì cầu tài, trong tình huống không ai muốn đánh nhau sống mái tất nhiên cần một bậc thang như vậy.
Ngay cả Lưu nhị ca như mặt trời ban trưa khi tình cờ gặp Kiệt thúc cũng tươi cười chủ động chào hỏi, có thể thấy người này khéo đưa đẩy và thành công cỡ nào.
…
Ở thập niên 90, nhà hàng nổi tiếng nhất Thẩm thành chính là Tử Khí Các xây dựng theo lối kiến trúc của Nga.
Món mì của ba tỉnh phương Bắc nổi tiếng khắp Hạ quốc, vì vậy mặc dù giá cả của nhà hàng này cao ngất ngưởng khiến người ta líu lưỡi, nhưng ngày nào cũng kín chỗ. Giống như hộp đêm Hoàng Gia ở phố Bát Lan, mỗi dân giang hồ đều lấy làm tự hào về việc có thể mở tiệc đãi khách ăn uống thoải mái ở đây.
Nhất là căn phòng Đế Vương lớn nhất này lại càng được nhiều người săn đón.
Bởi vì có thể tiêu phí ở phòng Đế Vương một lần chứng tỏ ngươi có đủ tiền, đủ thể diện, cũng đủ tiếng nói trên giang hồ.
Nhưng hôm nay Tử Khí Các lại thông báo cho các vị khách đã đặt đặt trước là sẽ hủy bỏ các lịch đặt trong ngày hôm nay, hơn nữa còn không đưa ra bất kỳ một lý do nào, chỉ hứa hẹn sẽ bồi thường gấp đôi tiền đặt cọc.
Không có ai làm ầm ĩ, không có ai gây chuyện.
Mặc dù người có thể dùng bữa trong phòng Đế Vương ở Tử Khí Các đều là hạng cường thế, nhưng khổ nỗi người gọi điện thông báo không phải ai khác mà chính là Tây Thi Ức Khổ và Điêu Thuyền Tư Điềm của Giá Thế Đường phụ trách việc liên lạc.
Mấy năm nay Giá Thế Đường có xu hướng phát triển mạnh ra toàn quốc, đại bản doanh ở Thẩm Thành lại không cường thế như trước. Dù vậy các mãnh long nghe thấy ba chữ Giá Thế Đường vẫn phải nể mặt vài phần.
Có một số nội tình không thể học theo được.
Cả Hạ quốc đều biết Lưu nhị ca Thẩm thành ngông cuồng, binh cường tướng mạnh dưới trướng nhiều như mây.
Nhưng trong mắt cường hào và lão giang hồ, như vậy lại không phải chuyện tốt gì. Bọn hắn không phải là người trẻ tuổi mới bước chân vào xã hội, trong mắt chỉ thấy sự oai phong và huy hoàng. Bọn hắn hiểu hơn ai hết đạo lý cây cao đón gió.
Địa bàn của Lưu nhị ca càng lớn, nhìn thì oai phong như thật ra cảm giác mang lại cho các lão giang hồ như lửa mạnh thêm dầu. Vì vậy bọn hắn cực kỳ xem trọng thế lực khiêm tốn suốt mấy chục năm như Giá Thế Đường.
Cho nên phải nể mặt.
Nhưng từ trước đến giờ Giá Thế Đường luôn cho rằng mình là thương nhân, rốt cuộc chuyện gì có thể khiến huynh đệ Lưu gia mắt cao hơn đầu dừng kinh doanh sản nghiệp ngày thu đấu vàng của mình?
Nhất thời rất nhiều ánh mắt đổ dồn vào Tử Khí Các.
Thậm chí dũng tướng số một của Lưu nhị ca là Trương Thiên Vạn cũng hiếm khi xuất hiện trên đường, quan sát tất cả.
Hiển nhiên sự e ngại của Lưu nhị ca đối với Giá Thế Đường tuyệt đối không nhẹ nhàng như biểu hiện bên ngoài.
Đáp án được công bố rất nhanh.
Tây Thi của Giá Thế Đường chủ trì, tư thế khiêm nhường mở tiệc chiêu đãi Kiệt thúc - người có bối phận cao nhất và mạng lưới quan hệ rộng nhất ba tỉnh phương Bắc.
Điều này càng khiến nhiều người nghi ngờ.
Bởi vì Kiệt thúc có địa vị cao, nhưng bên dưới không có người, mạng lưới quan hệ bên trên đã về hưu hoặc qua đời từ lâu. Tác dụng của hắn chỉ là người hòa giải và người trung gian có đủ sức nặng, đủ thể diện mà thôi.
Chuyện gì đáng để hai tình nhân Tây Thi và Điêu Thuyền chịu cúi đầu làm thiếp? Hay là Giá Thế Đường cần mượn thể diện của Kiệt thúc mời ai đó ra tay giúp đỡ?