Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2533 - Chương 2533. Chưa Chắc Được Chết Già

Chương 2533. Chưa chắc được chết già
Chương 2533. Chưa chắc được chết già

Tốc độ truyền tin trong giang hồ luôn nhanh kinh người.

Một tiếng sau khi Kiệt thúc được Giá Thế Đường mời vào nhà hàng, khắp giang hồ ba tình phương Bắc đã đồn đại một chuyện.

Giá Thế Đường gặp họa rồi!

Có người không chỉ đâm một trong mười hai kim thoa của Giá Thế Đường là Sảo Nhi tỷ bảy nhát dao, mà còn ăn chặn nguồn hàng hàng năm của cả Giá Thế Đường lẫn Bạch Tướng Nhân.

Mà người này ai cũng từng nghe danh.

Không phải ai khác mà chính là một trong những nhân vật bưu hãn nhất, tàn nhẫn nhất trên giang hồ trong mấy năm gần đây.

Lấy ngọc làm nhà, lấy vàng làm ngựa, Tiểu Hồng Bào ác nhất Thiên Nam!

Trên giang hồ phải nói đến danh tiếng.

Trước khi tin tức này lan truyền, tất cả mọi người đều thấy tò mò.

Dù sao Giá Thế Đường cơ to nghiệp lớn, dân anh chị có thể khiến Tây Thi và nghiêm túc đối đãi như vậy không có ai ngoài Lưu nhị ca.

Lưu nhị ca cũng nghĩ vậy, nếu không thuộc hạ đắc lực nhất dưới trướng hắn là Trương Thiên Vạn sẽ không xuất hiện ở gần Tử Khí Các.

Thần tiên sắp đánh nhau à?

Rất nhiều lão giang hồ lo lắng.

Dù sao Lưu lão nhị cũng rất ngông cuồng, làm việc không hề cố kỵ, có trời mới biết tên này sẽ gây chuyện lớn cỡ nào. Hiện tại đừng có chọc giận bên trên chứ, dù sao vết xe đổ của Kiều lão tứ vẫn còn rành rành ra đó.

Nhưng kết quả vừa ra, bầu không khí căng thẳng lập tức bình thường trở lại.

Thiên Đô cách Thẩm thành không tính là gần, hai con hổ này đấu nhau cũng chẳng ảnh hưởng tới mọi người tiếp tục ca múa nhảy nhót đúng không?

Thậm chí Lưu nhị ca trước giờ không coi ai ra gì còn cố ý tung tin.

"Tiểu Hồng Bào, Tô Bình Nam."

Lưu lão nhị má hóp tóc ngắn, giọng điệu vẫn phách lối như mọi khi: "Ta biết người này, đúng là nhân vật số má ở Thiên Nam. Nhưng trên địa bàn ba tỉnh phương Bắc, hắn làm rồng cho ta cuộn, làm hổ cho ta nằm."

Khi nói câu này, Lưu nhị ca cố ý nhìn mọi người, phe phẩy bản kế hoạch trung tâm giải trí mà hắn đã bỏ xó rất nhiều năm.

Dễ nhận thấy hắn muốn dùng phương thức mơ hồ này nói cho Giá Thế Đường biết nếu mảnh đất trống kia và Tử Khí Các có thể bán thì mình không ngại nể tình đồng hương mà giở vài thủ đoạn.

Hiển nhiên những năm tháng xuôi chèo mát mái đã khiến Lưu nhị ca bành trướng đến độ coi thường tất cả mọi người.

So với mưa gió bên ngoài, bầu không khí trong phòng Đế Vương của Tử Khí Các cực kỳ tốt đẹp.

Giá Thế Đường cũng có lịch sử lâu đời, nên Kiệt thúc xuất thân từ Thanh bang rất hào hứng nói chuyện. Dù sao hai người này đều cho rằng tuy hiện tại Lưu lão nhị như mặt trời ban trưa, nhưng ít nhiều gì vẫn thiếu nội tình.

Không đủ nội tình, nếu còn tiếp tục ngông cuồng...

"Chưa chắc được chết già."

Kiệt thúc và Trương Ức Khổ một tên cáo già, một kẻ tâm tư cẩn thận, hai bên đã rượu quá ba tuần nhưng vẫn tỏ ra kiên nhẫn, chưa đi vào chủ đề chính.

"Hôm qua đại tướng Trương Thiên Vạn của Lưu nhị ca bắn ba phát súng ở cung văn hoá, hai người trẻ tuổi chân bị đánh tàn phế mà còn phải quỳ xuống xin lỗi hắn."

Kiệt thúc cảm khái: "Người trẻ tuổi tàn phế kia xem như là hậu bối của ta. Ta gọi điện cho Lưu lão nhị, kết quả là đối phương đáp trả một câu chuyện của đàn em thì để đàn em giải quyết. Bây giờ ta già rồi, thể diện trên giang hồ càng ngày càng giảm."

"Lão nhân gia ngài đâu có già."

Trương Ức Khổ cười ha hả, tiếp tục nâng ly: "Nếu không, hôm nay ta sẽ không cố ý bao trọn phòng Đế Vương này để chiêu đãi ngài. Nghe nói con trai của ngài vẫn luôn muốn kinh doanh trung tâm giải trí? Ngài cũng biết Giá Thế Đường có quan hệ khá rộng trong lĩnh vực này. Ngài thấy tòa nhà cũ của Cục Lương thực trước đây ở đường số 4 thế nào?"

Rốt cuộc Trương Ức Khổ cũng tung mồi.

Kiệt thúc híp mắt lại.

Tòa nhà kia là mảnh đất phong vân trong năm nay.

Ba tháng trước, sau cải cách hệ thống Lương thực đã bán ra không ít tài sản, lúc đó biểu hiện của Giá Thế Đường vô cùng cường thế, thậm chí vào lúc Lưu lão nhị còn chưa kịp phản ứng, Giá Thế Đường đã vào cuộc. Bây giờ bọn hắn lấy ra có thể nói là đủ thành ý.

Người già tinh, quỷ già linh.

Làm sao Kiệt thúc lại không hiểu đạo lý thành ý càng nặng thì giả giá càng nhiều chứ, cho nên hắn không tỏ ra kích động mà chỉ lạnh nhạt nói: "Ta già rồi, Tây Thi nặng quà hậu hĩnh như vậy, ta không nhận nổi."

"Ngài nhận nổi."

Trương Ức Khổ mỉm cười nói: "Ngài cũng biết mấy ngày trước tập đoàn Cẩm Tú đột nhiên nổi điên, Sảo Nhi tỷ may mắn giữ được cái mạng, nhưng hàng của bọn ta chỉ cần là thượng phẩm thì đều bị mang đi hết. Hơn nữa, ta vừa mới nghe tin con hổ Thiên Nam kia dụ đi rất nhiều tỷ muội trong hội, coi bộ muốn nhập cuộc chia địa bàn."

"Thiên Nam dám động đến hàng của Giá Thế Đường các ngươi cũng chỉ có Tô Bình Nam."

Kiệt thúc vẫn không chịu: "Người này cơ to nghiệp lớn, chẳng thèm để mắt đến chút tiền buôn da bán thịt này, cũng không có khả năng vì chút lợi nhuận chốn phong nguyệt mà nhập cuộc chia địa bàn. Có phải giữa các ngươi có hiểu lầm gì không?"

"Càng cơ to nghiệp lớn thì càng tham."

Ánh mắt Trương Ức Khổ lạnh lùng: "Bọn hắn để mắt đến giới cao cấp. Kiệt thúc là người thông minh, biết giới cao cấp kia có bao nhiêu nguồn lực, nếu không Bạch Tướng Nhân đã chẳng đấu đá với chúng ta mấy chục năm."

"À phải rồi Kiệt thúc, gần đây quý công tử chơi lớn nhỉ."

Thấy Kiệt thúc không muốn tiếp tục chủ đề này, Trương Ức Khổ biết đạo lý sau khi cho củ cà rốt lại lấy ra cây gậy, cười giả lả nói: "Vụ án nữ hài nhảy lầu xảy ra vào một năm trước vẫn chưa được phá. Rốt cuộc nữ hài mới mười chín tuổi kia tự sát hay là bị đẩy xuống, lúc đó đề tài này gây tiếng vang rất lớn trong xã hội. Nhưng trùng hợp thay, nữ hài này lại Hồng cô nương của Bảo Thoa tỷ, khi thu dọn di vật, nàng đã phát hiện ra một số ảnh chụp và một cuốn nhật ký."

Tây Thi cười tủm tỉm uống hết ly rượu trắng trong tay rồi mới nói tiếp, chẳng qua giọng điệu đã trở nên lạnh lùng: "Năm xưa Thanh bang tung hoành Thượng Hải phồn hoa, Giá Thế Đường cũng từng nhận ơn huệ. Vì vậy ta đã dìm chuyện này xuống, nhưng bây giờ..."

Hết chương 2533.
Bình Luận (0)
Comment