Đi theo sau xe của Lưu Anh Việt còn có ba chiếc taxi.
Khi xảy ra tai nạn, bọn hắn không suy nghĩ nhiều mà vội vàng mở cửa, cố gắng giải cứu nhân vật lớn bị mắc kẹt bên trong xe.
Đèn đường rất sáng, nên mọi người có thể nhìn rõ hiện trường vụ tai nạn.
Cú va chạm của xe chở rác không làm chiếc Mercedes-Benz bị hư hỏng hoàn toàn, vào giây phút cuối cùng, xe chở rác đã phanh gấp. Điều này cũng khiến chiếc xe Mercedes-Benz bị biến dạng, nửa thân xe bị nghiền nát, nhưng rõ ràng những người bên trong vẫn còn sống, vẫn đang la hét cố gắng bò ra khỏi xe.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến tất cả các tài xế đang cố gắng cứu hộ đều dừng hành động.
Ba nam nhân mặc trang phục công nhân màu xanh nhảy ra khỏi xe chở rác, một trong số đó đang cầm một thứ khiến các tài xế đang định xông tới giải cứu đều phải lắc đầu.
Một khẩu súng trường.
Bất luận là ánh sáng mờ ảo hay họng súng tối tăm đều làm nản lòng những người đang định đến cứu hộ.
Kẻ gây ra tai nạn đã nói rõ cho những người ngoài cuộc một sự thật!
Đây không phải là một vụ tai nạn giao thông, mà là một vụ ám sát.
“Cứu ta, ta có rất nhiều tiền.”
Đầu óc Lưu Anh Việt ong ong, bởi vì sự việc xảy ra quá đột ngột, hiện tại hắn bị thương như thế nào, đến bản thân hắn cũng không biết!
Nhưng tình hình chắc chắn không ổn.
Bởi vì Lưu Anh Việt có thể cảm giác được phổi của mình có một lỗ thủng lớn, lưng cũng bị thương không nhẹ. Hắn có thể cảm nhận được cùng với dòng máu chảy không ngừng, sức lực của hắn đang dần biến mất. Nếu không được lập tức điều trị, hắn biết kết cục của mình chỉ có một.
Chết.
Khi nhìn thấy một đôi giày thể thao màu đen xuất hiện trong tầm mắt, Lưu Anh Việt lập tức hét lên kêu cứu lần cuối cùng: “Ta có thể trả mười triệu tiền mặt để cảm ơn, hãy giúp ta.”
Chủ nhân đôi giày chậm rãi ngồi xổm xuống, chính vào lúc Lưu Anh Việt đang rất vui mừng, thì trong tầm mắt lại là vẻ mặt nghiêm nghị của đối phương cùng khẩu súng ngắn trong tay! Điều này khiến lòng hắn lập tức chìm xuống đáy vực.
“Kim Môn?”
Không hổ là con cáo già nổi tiếng trong giới tài chính, Lưu Anh Việt lập tức đoán được kẻ đứng sau vụ tai nạn giao thông giống như ngoài ý muốn này.
“Với mức lương hàng năm tám mươi triệu, mỗi lần giảng bài và mỗi khi biến động thị trường tài chính đều kiếm được rất nhiều tiền vào túi. Có thể nói ông chủ Lưu là một trong những kẻ kiếm được nhiều tiền nhất cả nước.”
Chủ nhân của đôi giày thản nhiên nói: “Nhưng làm người không thể quá tham lam, ngươi đã rất giàu rồi nhưng vẫn có ý định nuốt chửng chúng ta. Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe câu cắt đường làm ăn của kẻ khác thì phải cẩn thận kẻo bị người ta lấy mạng?”
“Cứu ta, ta có thể khai ra tất cả.”
Lưu Anh Việt bắt đầu cảm thấy toàn thân ớn lạnh, mất đi thái độ kiêu ngạo hống hách thường ngày, khi đối mặt với cái chết, tiền tài và địa vị không khiến hắn cư xử cao quý hơn kẻ ăn xin bên đường là mấy.
“Có ba câu hỏi, ta hỏi ngươi đáp, nếu ngươi khiến chúng ta hài lòng, ngươi có thể giữ được một mạng.”
Từ câu nói này có thể nhìn ra, rõ ràng điều mà tập đoàn Kim Môn muốn từ vụ tai nạn giao thông này không phải là một đòn chí mạng, mà là lấy được thông tin tình báo mà bọn hắn muốn có một cách nhanh nhất.
Tại thời điểm phi thường, phải làm việc phi thường.
Đối với một con cáo già như Lưu Anh Việt, Tô Bình Nam biết việc cạy miệng đối phương sẽ rất phiền phức. Hiện tại tập đoàn Kim Môn không còn đủ kiên nhẫn, cũng không có thời gian giăng một cái bẫy được chuẩn bị chu đáo, cẩn thận, không thể phản công.
Mọi hành động phải thật nhanh chóng!
Phải dùng thời gian nhanh nhất để có mọi thứ đối thủ đang nắm giữ, sau đó dùng cách nhanh nhất để đánh bại hoàn toàn đối thủ.
Đây chính là chìa khóa để phá vỡ thế trận.
Nếu không, sau khi đối phương hình thành được thế trận vững như núi như biển, thì những con cá mập khác sẽ không ngồi im quan sát nữa, mà sẽ lao tới tranh giành một số lợi ích.
Đến lúc đó thì thực sự không thể cứu chữa.
...
“Câu hỏi thứ ba, đám người Thôi Thái Mẫn và Phác nữ sĩ thường tổ chức họp bí mật ở đâu?”
Trong một khoảng thời gian ngắn, chủ nhân của đôi giày thể thao màu đen đã hỏi đến câu hỏi cuối cùng, còn Lưu Anh Việt đang bị mắc kẹt trong xe đã hơi mơ màng vì mất máu quá nhiều.
Khát vọng sống khiến hắn nói ra mọi thứ.
Lúc này hắn đã kể ra hết toàn bộ kế hoạch, trong đó có rất nhiều bí mật của Vĩnh Sinh Giáo và danh sách trụ cột của phe phái, tất cả đều đã khai ra toàn bộ.
“Hai ngày sau, trên tầng ba mươi sáu của tòa nhà Phúc Ninh ở Seoul sẽ diễn ra lễ cầu phúc, mọi người sẽ xuất hiện để nhận phước lành từ thiên đường.”
Cơn đau dữ dội trên cơ thể khiến Lưu Anh Việt trả lời nhanh hơn.
Sau khi trả lời cặn kẽ từng câu hỏi, hắn run rẩy cầu xin đối phương: “Ta đã nói ra tất cả rồi, đưa ta đến bệnh viện...”
Chủ nhân đôi giày vỗ nhẹ vào má hắn, sau đó liếc nhìn tình hình trong xe, giọng điệu có chút khinh thường: “Một giáo viên luôn giữ vẻ tôn nghiêm với thế giới bên ngoài, một kẻ thành đạt hết lòng vì một gia đình hạnh phúc, một người con hiếu thảo, một người chồng tốt. Sau khi hắn chết trong một vụ tai nạn xe hơi, bị người ta phát hiện hắn đang ở cùng với một nữ minh tinh quần áo không chỉnh tề, ngươi nói có phải rất buồn cười không?”
Chủ nhân của đôi giày đứng dậy, từ tiếng bước chân dần dần biến mất có thể thấy rõ ràng là đối phương không hề có ý định cứu hắn. Hay nói cách khác, thứ mà Tập đoàn Kim Môn muốn chỉ là thông tin mà hắn nắm được, đối với mạng sống của hắn, những người này chưa từng có ý định buông tha!