Đương nhiên thời đại vẫn đang tiến bộ, phương thức phát triển của xã hội đen cũng tiến bộ cùng thời đại.
Mà Hạ quốc đang ở trong thời kỳ kinh tế tăng trưởng nhanh nhất trong trăm năm qua, tuy phía nha môn chèn ép xã hội đen trong mọi phương diện, nhưng thời đại dã man này vẫn có vô số dân nghèo quật khởi.
Mặc dù ở Thiên Nam, Cẩm Tú đã là một gã khổng lồ chính hiệu, sự tàn nhẫn của Tô Bình Nam khiến mọi người câm như hến. Nhưng Trường Giang sóng sau đè sóng trước, ở thời đại tiền tài trôi theo nước này vẫn có nhiều người bình thường leo lên sân khấu, cố gắng trở thành một trong những nhân vật chính của Thiên Nam.
Dã tâm cũng là nhân tính, vĩnh viễn không bị bóp chết.
Đừng nói là Cẩm Tú chèn ép, những người này sẽ mất đi can đảm. Không đời nào có chuyện này.
Nhớ năm đó Thủy hoàng đế uy chấn thiên hạ, nhất thống đất nước. Có đủ oai phong không? Có đủ ác không? Có đủ quyền khuynh thiên hạ không?
Vậy mà khi hắn đi tuần vẫn có vài người lộ vẻ ước ao nói một câu: Đại trượng phu sống trên đời phải như thế chứ, ta có thể thay thế hắn. Mà dã tâm trong câu nói này không chỉ dẫn đến nhà Tần diệt vong, mà còn khiến cả Thần Châu máu chảy thành sông.
Giang hồ cũng giống như vậy.
Lấy ngọc làm nhà, lấy vàng làm ngựa, Tiểu Hồng Bào ác nhất Thiên Nam.
Trên giang hồ không có ai không sợ quyền thế và sự hung ác của Tiểu Hồng Bào. Khi chiếc xe Rolls-Royce mang biển số Ô-17777 tỏa ra hơi thở quyền thế đi trên đường, sao lại không có đám thế hệ sau nảy sinh ý nghĩ muốn thay thế kia chứ?
Nơi nào có người nơi đó có giang hồ, dưới ngai vàng chưa bao giờ thiếu xương khô.
…
Côn thành.
Mười năm trước thành phố này không hiển thị trên bản đồ Thiên Nam, mấy năm gần đây lại bùng nổ tiềm lực kinh tế, không chỉ khiến GDP tăng vọt chỉ xếp sau Thiên Đô, mà còn khiến thế lực ngầm nơi này nhanh chóng phát triển.
Có hai nguyên nhân dẫn tới kinh tế phát triển.
Một là sự mở rộng thần tốc của công ty Sắt thép phương Bắc. Hai là người ta phát hiện ra mỏ Wolfram có sản lượng kinh người ở đây.
Ở thập niên 90, sắt thép và năng lượng là hai danh từ hoàng kim.
Mặc dù Tô Trung Hòa đi rồi, nhưng mọi người trong đó có Tô Bình Nam đều phải thừa nhận tầm nhìn chiến lược của người này quả thật rất xuất sắc. Dự án điện gió của hắn và bước đi ra sức thúc đẩy công ty Sắt thép Thiên Nam sáp nhập vào Sắt thép phương Bắc vừa vặn giẫm lên điểm mấu chốt quan trọng trong chiến lược di chuyển về Tây của Hạ quốc.
Heo ở đầu gió cũng có thể bay lên, huống chi là một thành phố có nội tình thâm hậu. Sự phát triển nhanh chóng của thời đại sẽ giúp rất nhiều người mới quật khởi.
Lực khống chế của Cẩm Tú ở Côn thành không thể sánh bằng Thiên Đô.
Mặc dù mảng điện tử ở đây đủ dùng, Cẩm Tú cũng có quan hệ dây mơ rễ má với nhiều nhân vật trong hai giới chính trị và kinh doanh, nhưng Cẩm Tú không có nhiều sản nghiệp độc quyền ở Côn thành.
Sách lược của tập đoàn Cẩm Tú ở Côn thành thiên về hợp tác kiếm tiền, phong cách làm việc không bá đạo như ở Thiên Đô và Phong thành, Ô thành.
Lấy đất cất nhà, độc quyền một số việc kinh doanh vật liệu đá và sản phẩm chăm sóc sức khỏe là bản đồ thương nghiệp chủ yếu của Cẩm Tú tại Côn thành. Về phần các ngành mới và con đường phát tài khác, cho dù với thế lực của Cẩm Tú cũng không có khả năng làm đến trình độ chặn đứt hoàn toàn.
Mà điều này cũng mang đến cơ hội quật khởi cho những người khác.
Trong mấy năm nay, khi nhắc đến dân thế lực ngầm Côn thành, chỉ có ba người được công nhận là đại ca.
Tống Tường Phi biệt danh Lão Hổ.
Chu Bảo Lâm dẫn theo các nhân viên an ninh của xưởng sắt thép đánh chết ba đại ca đường phố, một trận thành danh. Cuối cùng là Bạch Vạn Sơn hiện đang nổi trội nhất, biệt danh Bạch Xã Hội.
Lão Hổ Tống Tường Phi sở hữu hộp đêm lớn nhất Côn thành, hơn nữa nghe nói tất cả hàng trắng lưu thông trong cả một khu phố đèn đỏ đều có liên quan đến hắn. Còn Chu Bảo Lâm là trưởng phòng Phòng An ninh của công ty Sắt thép phương Bắc, mỗi chiếc xe vận chuyển ra vào xưởng sắt thép đều phải qua tay hắn, hoàn toàn là du côn ăn cơm nhà nước, phát triển lớn mạnh.
Truyền kỳ nhất là Bạch Vạn Sơn.
Ba năm trước lúc tập đoàn Cẩm Tú hô mưa gọi gió, người này vẫn còn làm công nhân thời vụ ở khu 3 của một mỏ Wolfram. Vậy mà thời gian ba năm ngắn ngủi không chỉ giúp người này sở hữu một mỏ Wolfram có sản lượng 3,5 triệu tấn mỗi năm, mà sản nghiệp trong tay hắn cũng bắt đầu thâm nhập vào các lĩnh vực ở Côn thành.
Thủ đoạn, phong cách và tốc độ quật khởi khiến tam giáo cửu lưu Côn thành khi nhắc đến Bạch Vạn Sơn thường bất giác lấy một người khác làm ví dụ.
Đó là Tiểu Hồng Bào Tô Bình Nam.
Đối với đánh giá này, Bạch Vạn Sơn tỏ ra vô cùng sợ hãi.
"Tô tổng là ai chứ? Ta có xách giày cho người ta cũng không xứng. Sau này ai cmn còn đùa kiểu này, ta sẽ trở mặt thật đấy!"
Bạch Vạn Sơn đã nói câu này ở nơi công cộng không chỉ một lần.
Từ một công nhân của phân xưởng số 3 một khu mỏ Wolfram ở Côn thành quật khởi thành một trong những ông trùm ăn sạch hai giới chính tà như hiện tại, có lẽ trong mắt người khác, Bạch Vạn Sơn là hạng người tâm tư kín đáo. Nhưng không ai biết rằng nam nhân chỉ có trình độ học vấn tiểu học này có thể làm đến trình độ như vậy là nhờ một câu nói trong tiểu thuyết võ hiệp.
"Chuyện trên giang hồ, danh tiếng chiếm hai phần, võ nghệ chiếm hai phần, sáu phần còn lại đương nhiên phải dựa vào thể diện trong hai giới chính tà."
Mà câu này trích trong Tiếu Ngạo Giang Hồ...