Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2670 - Chương 2671

Chương 2671 Chương 2671Chương 2671

Diễn biến tiếp theo của sự việc quả thực không nằm ngoài dự liệu của Kỷ Tây, con dao của đối phương dừng cách má hắn không đến một centimet, nhưng hơi lạnh của con dao cũng đủ khiến tim hắn đập thình thịch.

"Con mẹ nói"

Sau khi nhổ ra một ngụm đờm đặc, nam nhân cầm dao tỏ vẻ khinh thường: "Quả nhiên là một tên giáo viên vô dụng, sợ chết như vậy sao."

"Không phải là sợ chết, mà là bị giết chết vì một chút tiền cảm thấy không đáng."

Kỷ Tây vừa dùng tay đè chặt vết thương cố gắng ngăn dòng máu chảy ra ngoài, vừa đưa ra lời giải thích: "Ta cảm thấy cái mạng này của mình còn có chỗ cần dùng, cho nên phải cố gắng tranh đấu."

Dưới ánh nhìn của mấy tên côn đồ, Kỷ Tây rất bình tĩnh đi lấy một chai rượu ở trong tủ đổ vào vết thương, rồi cởi áo ra băng bó lại để đảm bảo sẽ không bị chảy máu đến chết, sau đó cúi đầu tiếp tục nói: "Ta không ngẩng đầu sẽ không nhìn thấy khuôn mặt của các ngươi, ta sẽ đưa cho các ngươi tất cả số tiên trong két, có thể lấy tiên và tha cho ta không?"

"Con người ngươi có chút thú vị, nhìn bộ dạng ngươi bình tĩnh như vậy quả thực không phải sợ chết."

Tên câm đầu mỉm cười nói: "Huynh đệ chúng ta chỉ cần tiền không cần mạng, nên sẽ lấy tiền."

"Ta không biết đại ca thuộc phe phái nào, nhưng ta hy vọng ngươi sẽ giữ lời."

Kỷ Tây chỉ có thể đánh cược một lần, ngoan ngoãn đi mở két.

Những tờ tiền xuất hiện trước mặt mọi người.

Giữa hơi thở nặng nề của các nam nhân, tên cầm đầu đứng trước mặt Kỷ Tây. "Ta có thể sống đến ngày hôm nay là hai chữ cẩn thận. Đám trí thức các ngươi thực sự rất nguy hiểm."

Nam nhân đang nói kề con dao dài trong tay vào cổ của Kỷ Tây, mà động tác này đã khiến Kỷ Tây ngẩng đầu nhìn rõ mặt đối phương.

Hắn khoảng bốn mươi tuổi, râu rậm, đầu hói, má gầy và đôi mắt giống mắt sói.

"Khi đến chỗ Diêm Vương báo oán đừng nói nhầm tên người khác. Ta là Mễ Lạc Thiên, người đời gọi ta là Mễ Lão Tam."

Lời vừa nói xong, con dao dài của Mễ Lão Tam đã cắt ngang cổ họng của Kỷ Tây...

Tri thức có thể cứu mạng.

Kỷ Tây vẫn luôn tin tưởng quan điểm này.

Những kẻ tới cướp rõ ràng đều là lão làng, bọn hắn lặng lẽ nhìn Kỷ Tây ôm cổ ngã xuống đất, sau đó mới bình tĩnh lấy tiền biến mất trong màn đêm.

Bọn hắn đã đánh giá thấp khát vọng sống của Kỷ Tây, đồng thời cũng đánh giá thấp kiến thức vốn có của Kỷ Tây.

Điểm mấu chốt nhất là vận may của Kỷ Tây cực kỳ tốt.

Con dao của Mễ Lão Tam nhìn thì có vẻ rất sắc bén, hơn nữa cảnh tượng máu tươi chảy ra rất kinh khủng. Nhưng con dao này lại không cắt đứt động mạch chính của Kỷ Tây! Nó chỉ cắt đứt khí quản của Kỷ Tây!

Sau khi tất cả đã rời đi, Kỷ Tây vừa nấy còn đang giãy giụa trên mặt đất lúc này đã đứng dậy với ý chí sinh tôn mãnh liệt. Tay phải hắn ấn chặt vào cổ, loạng choạng đi về phía chiếc tủ để những món đồ linh tinh.

Cho đến tận lúc này, Kỷ Tây vẫn không muốn từ bỏ mạng sống của mình!

Thực ra đa số những người bị cắt cổ không chết vì chảy máu quá nhiều, mà là bị máu làm cho ngạt thở đến chết. Đây là kiến thức rất ít người biết, nhưng Kỷ Tây đã đọc qua rất nhiều kiến thức có hiểu biết nhất định vê phương diện này.

Điều duy nhất Kỷ Tây cảm nhận được lúc này là phần cổ lạnh buốt, cảm nhận được một dòng chất lỏng ấm chảy xuống cổ mình. Thấy bàn tay đang giữ chặt cổ có thể làm chậm tốc độ máu phun ra, trong lòng hắn lóe lên một tia hy vọng.

Chắc là do sụn tuyến giáp và sụn vòng bảo vệ nên con dao của đối phương không cắt đến động mạch chủ của mình, mà chỉ cắt được vào khí quản!

Sau khi nghĩ thông điểm này, Kỷ Tây chậm rãi thả vết thương mà mình đang đè mạnh ra, nhưng hắn vẫn cảm thấy trong miệng và cổ họng có máu nên không thể nói hay thở được.

Cảm giác rất giống người sắp chết đuối.

Không những không thở được, mà mỗi khi mở rộng miệng còn có cảm giác như bị vật gì đó chẹn vào.

Thậm chí còn không thể ho.

Kỷ Tây đã từng nghiên cứu về sách y học, hiểu được tình hình hiện tại của mình là như thế nào.

Mặc dù đã buông tay, nhưng lúc này khí quản của hắn đã bị tắc nghẽn đầy máu. Nếu không có gì đột biến, hắn sẽ cảm thấy ngứa ngáy bên trong khí quản.

Ngứa đến mức khiến người ta phát điên.

Trong trường hợp này hắn chỉ có thời gian hai phút. Nếu như những miêu tả trong quyển sách y học đó chính xác, thì trong vòng hai phút máu chứa oxy sẽ hết, não sẽ mất ý thức mà sinh mạng cũng sẽ chấm dứt.

Theo sự chuyển động của nam nhân, dòng màu đỏ tươi trên cổ hắn không ngừng nhỏ xuống đất.

Sắc mặt của Kỷ Tây tối lại, hắn điên cuồng mò mẫm trong hộp đựng đồ linh tỉnh, cuối cùng sau hơn mười giây hắn run rẩy rút ra một cái ống dài khoảng hai mươi phân, to như một chiếc đũa. Đây là loại ống được công ty dùng để làm vòi rửa tay ngoài trời, tuy đây bùn đất nhưng Kỷ Tây lúc này đã không thể để ý được nhiều như vậy nữa.

Cho dù là bị nhiễm trùng, bị chảy máu nhiều hơn hay các vấn đề tổn thương thân kinh khác đều không bằng tiếp tục sống sót.

Chiếc ống này là cơ hội sống sót duy nhất của hắn!

Không sai, hắn đã phải chịu đựng cơn mê sảng và cơn đau dữ dội để tự mình thực hiện một ca phẫu thuật đặt nội khí quản! Dùng chiếc ống này để thay thế chức năng tạm thời của khí quản rồi tìm cách đến bệnh viện để được cứu sống!

Không ai biết nam nhân mọt sách này khi nhét chiếc ống vào cổ họng mình đã phải chịu đựng cơn đau khủng khiếp như thế nào, cũng không ai biết hắn đã phải kiên trì đến mức nào để đi bộ ba phút trong điều kiện như vậy đến đoạn đường quốc lộ đầy xe qua lại.

ebookshop.vn
Bình Luận (0)
Comment