Chương 2672
Chương 2672Chương 2672
Có lẽ ông trời cũng cảm thấy Kỷ Tây đã cố gắng như vậy, không thể kết thúc sinh mạng tại đây.
Cho nên tại thời điểm Kỷ Tây đang lảo đảo, hai mắt đã tối sâm, nhưng xe đi qua không có ai c2708hịu dừng lại, hắn đã gặp được một người!
Đó chính là Bạch Vạn Sơn.
Năm đó mặc dù Bạch Vạn Sơn không giàu có và quyền lực như hiện tại, nhưng hắn cũng được tính là một nhân vật mới nổi ở quận Bắc có năng lực nhất định.
Vì vậy khi Bạch Vạn Sơn nhìn thấy một nam nhân giống như hồ lô máu chặn xe của mình, hắn không hề hoảng sợ, ngược lại sau khi nhận ra Kỷ Tây, hắn nhanh chóng đưa Kỷ Tây lên xe rôi dùng tốc độ nhanh nhất phóng đến bệnh viện khu khai thác mỏ gần nhất. ...
Mạng của Kỷ Tây, ông trời chưa lấy.
Vậy là sau mười một tiếng đồng hồ cấp cứu, hắn đã thực sự sống sót.
"Ta vây tay với mười hai chiếc xe chỉ có ngươi là dừng lại. Tại sao ngươi lại cứu ta?"
Đây là điều đầu tiên Kỷ Tây hỏi sau khi tỉnh dậy nhìn thấy Bạch Vạn Sơn.
"Bởi vì ta biết ngươi, công ty thông tin của ngươi kiếm được rất nhiều tiền, ta vốn định tìm ngươi để hợp tác thì xảy ra sự việc này."
Bạch Vạn Sơn nghiêm túc trả lời không hề mang theo dáng vẻ đòi báo đáp: "Với lại, mặc dù ta không phải là người tốt, nhưng nhìn thấy người khác gặp khó khăn, ta cũng sẵn sàng giúp đỡ."
"Cảm ơn."
Sau khi đưa mắt nhìn xung quanh thấy trong phòng không có người, Kỷ Tây hạ giọng chậm rãi nói: "Ta biết ngươi là ông chủ Bạch, cũng biết rất nhiêu vê ngươi, ta có thể giao công ty cho ngươi, hơn nữa ta còn có thể giúp ích cho ngươi rất nhiều, nhưng ta có một yêu cầu."
"Nói đi."
Bạch Vạn Sơn khi đó không hề biết rằng nam nhân quấn đầy băng gạc và cắm rất nhiều ống truyền này sẽ mang đến cho cuộc đời hắn bao nhiêu thay đổi lớn, nhưng nhìn vào công ty cực kỳ có giá trị của đối phương, hắn vẫn rất nghiêm túc gật đầu.
"Người đã chém ta tên là Mễ Lão Tam."
Kỷ Tây nói với ánh mắt bình tĩnh sâu như vực thẳm: "Có thể giúp ta báo mối thù này được không?”
"Sao ngươi không đi báo cảnh sát? Có lời khai của ngươi, cảnh sát chắc sẽ lập án."
Bạch Vạn Sơn có chút hoài nghi.
"Ta biết tên Mễ Lão Tam này, một lão già máu mặt mới được thả ra sau hơn mười năm bị giam ở Tây Bắc, hắn ra tay rất tàn nhẫn, thuộc hạ có vài huynh đệ cắt máu ăn thê. Đây không phải là lần đầu tiên bọn hắn phạm tội ở quận Bắc, mà bọn hắn cũng có tiền án."
Kỷ Tây đã điều tra toàn diện quận Bắc lộ ra một nụ cười khinh thường: "Điều quan trọng nhất là, đã bốn năm kể từ khi Mễ Lão Tam trở về Côn thành, cảnh sát chưa từng đụng đến. Chuyện này rất thú vị, mà cũng không đơn giản như vậy. Vì vậy ta không tin cảnh sát."
"Ta đấu không lại Mễ Lão Tam."
Bạch Vạn Sơn của thời gian này vẫn còn phẩm chất thành thật, sau khi cẩn thận suy nghĩ vài phút hắn đưa ra câu trả lời: "Ta có thể mua lại công ty của ngươi với một mức giá khiến ngươi hài lòng, còn chuyện này ta không giúp được." "Chỉ cần ngươi muốn là được."
Trải qua sinh tử, Kỷ Tây đã mất đi sự nho nhã, có tàn nhẫn chỉ thuộc về giới giang hồ: "Ngươi đấu không lại hắn là vì ngươi không có ta, chỉ cần ta giúp ngươi, ngươi sẽ không sợ bất cứ ai ở Côn thành."
Nếu như Kỷ Tây nói những lời này với Bạch Vạn Sơn vào bất cứ thời điểm nào khác, nam nhân bình thường thích che giấu vẻ hung bạo này e rằng sẽ không kìm được nhổ nước bọt.
Hắn sẽ rất nghiêm túc hỏi một kẻ xuất thân là giáo viên chỉ sở hữu một công ty nhỏ còn suýt bị cắt cổ đến chết như ngươi thì có thể làm được gì?
Phải biết rằng loại người mà Bạch Vạn Sơn ghét nhất là kẻ hay chém gió.
Nhưng khi những lời này sắp được thốt ra, thì hình ảnh Kỷ Tây đẫm máu tự nhét ống vào cổ họng lại hiện lên trong tâm trí của Bạch Vạn Sơn, ma xui quỷ khiến thế nào đã khiến hắn đưa ra câu trả lời mà chính bản thân hắn còn không dám tin.
"Vậy thì thử xem?"
"Ok."
Ánh mắt của Kỷ Tây sắc lạnh: "Từ xưa đến nay, những chuyện xấu xa như tịch thu tài sản, diệt môn, đồ sát cửu tộc đều là kẻ có học làm, không ai có thể coi thường người đọc sách."
Bạch Vạn Sơn không nói gì, nhìn Kỷ Tây trước mặt, tự nhiên rùng mình một cái.....
Kỷ Tây đã thực hiện được lời hứa của mình.
Sau khi hắn xuất viện, mặc dù Bạch Vạn Sơn không có bất cứ động thái gì, nhưng Kỷ Tây vẫn chuyển quyền sở hữu công ty cho Bạch Vạn Sơn, mà hắn cũng trở thành cố vấn cho công ty trách nhiệm hữu hạn Vạn Sơn Côn thành.
Mặc dù khi đó không ai biết chức cố vấn này làm cái gì, nhưng Kỷ Tây đã dùng hai cuộc cải cách nhỏ để tạo dựng uy tín của mình trong công ty. Cải cách đầu tiên là Kỷ Tây sa thải một số kẻ lười biếng nhưng có quan hệ tốt với Bạch Vạn Sơn, đồng thời áp dụng các phương pháp quản lý hiện đại hơn.
Thứ hai là hắn giúp công ty mở kênh bán hàng trực tiếp tới đồng bằng sông Châu Giang.
Mà chỉ một tuần sau khi hắn hoàn thành được hai việc này, thi thể của Mễ Lão Tam đã được tìm thấy trong bãi phế thải của khu mỏ.
Thi thể đã bị chó hoang xé nát trở nên cực kì kinh khủng. Nếu không có hình xăm Quan Công trên lưng, thì thi thể của Mễ Lão Tam hung ác tàn bạo một thời sẽ không được nhận ra!
Đương nhiên đó là những gì đa số mọi người có thể nhìn thấy.
Còn ở đằng sau, Bạch Vạn Sơn đã dựa theo sách lược của Kỷ Tây đi theo con đường của Lý Kiến Quân - khi đó là phó đội trưởng của phân cục quận Bắc Côn thành. Mà thông qua Lý Kiến Quân, Bạch Vạn Sơn từng bước mở rộng mạng lưới quan hệ của riêng mình.
"Muốn thống trị thế giới ngâm không thể chỉ dựa vào việc có binh hùng tướng mạnh, có thanh kiếm sắc bén, mà là phải có ô dù bảo vệ."
Đây là nguyên văn lời Kỷ Tây nói khi đó: "Đừng bao giờ để bản thân bị vẻ ngoài chính trực của các ông chủ sở cảnh sát đánh lừa. Mỗi người đều có ham muốn và dục vọng riêng, để thu phục bọn hắn ngươi chỉ cần chiều theo những gì bọn hắn muốn, việc này không khó."