Chương 2689
Chương 2689Chương 2689
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.
"Chuyện gì?"
Lý Trường Hà gào lên với bên ngoài: "Đã bảo hôm nay cho dù xảy ra chuyện gì cũng không được quấy rầy ta cơ mà."
"Tào Như Ưng tới, chỉ đích danh muốn gặp ngài."
Tên thuộc hạ số một bên ngoài cửa, cũng là Tiểu Lục bến Thượng Hải hiện đang nổi tiếng nhất Bạch Tướng Nhân cung kính trả lời.
"Nhanh thật đấy, xem ra Trần Lưu Ly không muốn ta nhìn thấy mặt trời ngày mai."
Lý Trường Hà mặc kệ hồng nhan đang khóc nức nở bên cạnh. Hắn đứng dậy mặc vest vào, châm một điếu thuốc lá rồi nói: 'Cho hắn vào."
Tào Như Ưng là đại đao thủ đã làm việc cho Bạch Tướng Nhân bao năm qua, có biệt danh Quỷ Kiến Sầu.
Đối phương tìm mình vào giờ này, Lý Trường Hà biết chỉ có một mục đích.
Lấy mạng...
Người già tinh, quỷ già linh.
Sau khi biết Tào Như Ưng quang minh chính đại đến tìm mình, Lý Trường Hà không hề lộ vẻ kinh hoảng, trái lại còn có phần vui mừng.
Hắn sợ nhất là mình chết ngoài ý muốn, bởi vì nếu Trần Lưu Ly chọn cách giết mình trong âm thầm thì chứng tỏ người này đã hoàn toàn không niệm tình cũ, không đoái hoài đến tình nghĩa của Bạch Tướng Nhân.
Mặc dù Tào Như Ưng có chiến lực cường hãn nhất dưới trướng Trần Lưu Ly đến tìm mình thì kết quả cũng chẳng có gì khác biệt, nhưng điều này chứng tỏ đối phương sẽ tha cho người bên cạnh hắn.
"Ngươi không muốn rời đi thì hãy tiên ta đoạn đường cuối cùng."
Lý Trường Hà nhìn nữ nhân ôm lấy mình khóc nức nở, vỗ vai K tiểu thư: "Dặm lại phấn đi, bày ra dáng vẻ kiêu ngạo của ngươi trong hộp đêm năm xưa, ngươi như vậy mới hào hoa phong nhã."
"Được."
K tiểu thư lau nước mắt, sau đó đứng dậy mở cửa đi ra ngoài: "Ta vừa mới may một bộ sườn xám, vẫn chưa kịp mặc cho ngươi xem. Bây giờ ta thay bộ đó, đảm bảo tên khốn ngươi sẽ chết mê chết mậệt."...
Hai ly rượu vang, vài món ăn.
Nam nhân mặc vest thẳng thớm, tóc tai gọn gàng.
Nữ nhân ngồi bên cạnh mặc sườn xám thuần trắng, mái tóc dài vẫn luôn được búi lại nay đã biến thành mái tóc thẳng xõa vai. Lớp trang điểm đậm khiến gương mặt của nữ nhân vô cùng rạng rỡ dưới ánh đèn kiều diễm.
Năm phút sau, Tào Như Ưng vạm vỡ như gấu chó bước vào phòng vip thần bí nhất Dạ Giang Nam.
Cảnh tượng ấy đập vào mắt hắn.
"Lý ca, đây là một số tài liệu chuyển nhượng cổ quyền."
Đầu tiên Tào Như Ưng thực hiện lễ nghi ôm quyền đặc trưng của Bạch Tướng Nhân với Lý Trường Hà, sau đó đặt một xấp tài liệu trước mặt đối phương.
"Sau bữa tiệc rượu năm đó, ta nên giết Trần Lưu Ly mới phải."
Lý Trường Hà mỉm cười nhận tài liệu, bắt đầu ký tên. Chữ của nam nhân là thể Sấu Kim tiêu chuẩn, ba chữ Lý Trường Hà được hắn viết rất đẹp.
"Lúc đó chúng ta mới móc nối với ông chủ Triệu, khai trương sáu hộp đêm ở Phố Tây cùng lúc làm cả Hoàng Phố chấn đông. Chúng ta rất vui, vì vậy đã uống rất nhiều rượu."
Tài liệu không nhiều, sau khi ký sáu bản tài liệu liên tiếp, Lý Trường Hà đóng nắp bút máy rồi trả lại cho Tào Như Ưng.
"Lúc đó ai cũng uống say, chỉ có Trần Lưu Ly không vui mấy, mà hờ hững ngước nhìn bầu trời sao. Ta vẫn còn nhớ hôm ấy thời tiết rất đẹp, sao rất sáng."
Lý Trường Hà tiếp tục lải nhải kể vê cảnh tượng năm đó.
"Ta rất tò mò, nên hỏi Trần Lưu Ly một câu. Ta hỏi hắn vì sao không vui. Hai ngươi đoán xem hắn trả lời thế nào."
Lý Trường Hà nhìn Tào Như Ưng muốn lấy mạng mình rồi lại nhìn đàn em Tiểu Lục đang cụp mắt, nở nụ cười rợn người.
Tiểu Lục bến Thượng Hải lắc đầu. Là kẻ phản bội, hắn không dám nhìn thẳng vào mắt lão đại của mình.
“Ta không đoán được."
Tào Như Ưng cũng lắc đầu.
"Hắn nói Bạch Tướng Nhân chúng ta đã đứng đầu Thượng Hải, mọi người chỉ biết giữ lấy thành tích này, không có chí tiến thủ, cho nên hắn không vui."
Lý Trường Hà nâng ly rượu lên, cụng ly với nữ nhân rưng rưng nước mắt bên cạnh.
"Hắn nói hắn nhìn bầu trời bởi vì bầu trời đủ lớn, chỉ có như vậy mới có thể chứa giang sơn như họa trong lòng hắn."
Trước ánh mắt của tất cả mọi người, nam nhân ném viên thuốc màu trắng đã chuẩn bị sẵn vào ly rượu, sau đó uống một hơi cạn sạch.
"Lúc đó ta biết ngay là Bạch Tướng Nhân thế hệ trước đã trở thành chướng ngại vật của hắn, thế nên ta quen để thứ này trong cổ áo vest của mình, bởi vì cho dù phải chết ta cũng chỉ chết trong tay mình."
"Dù sao lão tử là Lý Trường Hà, người đầu tiên dẫn Bạch Tướng Nhân lấy được đường Hoàng Hà."
Từ đầu đến cuối Lý Trường Hà không hỏi thăm tình hình của em trai mình Lý lão nhị. Bởi vì hắn biết đứa em trai trẻ tuổi hơn mình có tính tình nóng nảy, hơn nữa vẫn luôn có dã tâm cạnh tranh với Trần Lưu Ly.
"Nhị ca chết rồi, ngoài ý muốn."
Tào Như Ưng nhìn Lý Trường Hà khóe môi rỉ máu, nhẹ giọng nói: "Nửa tiếng trước, rất mất mặt."...
Quả thật Trần Lưu Ly rất thông minh, hắn đã đoán đúng lân đầu tiên Giá Thế Đường ra tay tuyệt đối sẽ không sử dụng hành vi quá kích thích.
Mặc dù tin tức nhận được cho biết ông chủ Tiết Bảo Thoa đã buông lời hung ác, nhưng Trần Lưu Ly biết rõ hơn ai hết bên trên Tiết đại kim thoa còn có một người mới là người phát ngôn chân chính!
Chiêu Quân Liễu Tiên Khail
Một người vĩnh viễn không lộ mặt.
Liễu Tiên Khai là một ví dụ cực tốt.
Không ai ngờ rằng hình tượng người mẫu nam đại diện cho Hạ quốc thời kỳ thập niên 80 lại vượt ra ngoài biên giới, hơn nữa đại sứ hình ảnh của Tuần lễ thời trang Luân Đôn năm 1990 lại có thân phận thật sự là một kiêu hùng có vô số thuộc hạ, hô mưa gọi gió trong giới phong nguyệt Hạ quốc.
Thậm chí không có mấy người bình thường biết tên thật của hắn là Liễu Tiên Khai, bởi vì khi nhận được tất cả những thành tựu này, Liễu Tiên Khai sử dụng nghệ danh Hồ Khai quen thuộc.
ebookshop.vn