Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 2742 - Chương 2744:

Chương 2744: Chương 2744:Chương 2744:

Nam nhân luôn tỉnh mắt.

Chỉ cần liếc một cái là Tô Bình Nam có thể xác định mấy người trẻ tuổi này chắc hẳn tình cờ ngồi cùng mình, tuyệt đối không có dấu vết sắp xếp.

Rất đơn giản, trên gương mặt bọn hắn viết đầy hai chữ rạng ngời, không có nét dã tính và khinh cuồng của đám hậu bối giang hồ.

Kiểu thanh niên này đang ở giai đoạn rạng rỡ nhất nhưng cũng ngu ngốc nhất.

Bọn hắn tin tưởng tình yêu, tin vào lý tưởng, có thể đứng ra bênh vực lẽ phải vì sự tươi đẹp của thế giới này.

"Argentina nhất định sẽ thắng, A Chương."

Sau khi chọn món xong, một thanh niên mặc quần áo bóng đá của đội Argentina rõ ràng là hàng chính hãng cứ nói không ngớt. Đầu tiên hắn nói về chiến thuật, tiếp đó lại phân tích một đống dựa trên sự sắp xếp các thành viên, cuối cùng mới nói chắc như đinh đóng cột: "Ta không thể chắc chắn thắng mấy bàn, nhưng ngươi yên tâm, ngày mai ta sẽ trả số tiền ta đã vay ngươi."

"Mong là thế. Từ nhỏ đến lớn ngươi đã nợ ta bao nhiêu tiền rồi, hiện giờ hơn nửa đồ đạc trong phòng chứa đồ nhà ta toàn là thứ ngươi gán nợ cho ta, ta chẳng thấy có gì đáng giá cả. Ta thật sự không hiểu vì sao lên đại học ngươi vẫn nhất quyết thi cùng trường với †a.'

Nữ hài tên A Chương hờ hững gật đầu.

Nữ hài có gương mặt trắng nõn, tuy ngũ quan không xinh lắm nhưng gò má đầy đặn và sống mũi cao khiến nàng trông rất nổi bật.

Một nữ hài hiếm thấy.

"Để chăm sóc ngươi chứ còn gì nữa! Ngươi ngốc như vậy, dễ bị bắt nạt!" Người trẻ tuổi mặc đồng phục của đội bóng Argentina nói như lẽ đương nhiên: "Hồi tám tuổi ta giúp ngươi cướp kẹo mút, hồi mười ba tuổi ta giúp ngươi đuổi đám lưu manh, thậm chí ba năm cấp ba ta đã tẩn cái tên theo đuổi ngươi." Rõ ràng là mạch não của người trẻ tuổi này hơi kỳ lạ, thậm chí nói xong câu cuối hắn còn nháy mắt với nữ hài: "Huống chi chúng ta còn có tình hữu nghị cách mạng. Ta từng chạy trong mưa rào cùng ngươi, trốn học cùng ngươi. Điều quan trọng nhất là ta còn lấy đĩa phim cấp 3 mà ta cất giấu gán nợ cho ngươi."

"Ta chưa từng xem những thứ ngươi gán nợ cho ta. Chu đần à, bao giờ thì ngươi mới trưởng thành đây?"

Chương Vịnh Từ cảm nhận được ánh mắt như nhìn kẻ tâm thần từ xung quanh, đau khổ che mặt: "Ta sẽ thanh toán đồ nướng, ngươi đừng có lần nào cũng nói ra những lịch sử đen này khiến ta cảm thấy phải tìm một cái lỗ mà chui vào, có được không?”

Tiếng nói chuyện tíu tít của mấy người trẻ tuổi lọt hết vào tai Tô Bình Nam.

Đây là lần đầu tiên hắn không thấy phiền chán.

Hắn dễ dàng phân tích ra quan hệ giữa mấy người trẻ tuổi này. Chàng trai bị gọi là Chu đần cực kỳ sáng sủa, hẳn là từ nhỏ đến lớn không gặp trắc trở gì. Hơn nữa, từ bộ đồng phục của đội Argentina hàng chính hãng trên người hắn có thể thấy gia cảnh của hắn tốt nhất. Ngoài ra, ánh mắt hắn nhìn nữ hài tên Chương Vịnh Từ không hề che giấu tình yêu.

Mặc dù thoạt nhìn hắn nói chuyện không dùng não, nhưng từ các chỉ tiết như tư thế ngồi hay lau xiên nướng giúp nữ hài đều lộ rõ sự che chở.

Mấy người trẻ tuổi khác cũng thuộc kiểu tâm tư hời hợt, không có mưu mô gì.

Dáng vẻ mấy thanh niên chỉ nghe chuyện cười đơn giản thôi mà cũng cười nghiêng ngả khiến khóe môi Tô Bình Nam bất giác nhếch lên.

Chỉ có nữ hài tên Chương Vịnh Từ khiến Tô Bình Nam khá bất ngờ. Hắn nhìn thấy nỗi đau thương sâu sắc được che giấu trong mắt nữ hài thoạt nhìn thanh xuân phơi phới này. Rõ ràng là nỗi đau thương bị đè nén cực hạn vẫn luôn vây khốn nữ hài, chẳng qua mấy người bạn bên cạnh nàng không nhận ra mà thôi.

"Thú vị đấy."

Tô Bình Nam bưng cốc bia lên uống một ngụm rồi lắc đầu.

Nam nhân híp mắt nhìn con gấu đáng yêu trên cổ tay của nữ hài, chỗ bị con gấu che khuất có vết gì đó thoáng hiện ra trên cánh tay nhỏ nhắn của nàng. ...

Trận đấu chính thức bắt đầu.

Thế tiến công của Argentina rất mạnh, từ lúc mở màn đã vững vàng chiếm thế chủ động trên sân.

Nhất là mấy cú sút ở đường biên khiến thủ môn của Columbia thần hồn nát thần tính. Ở phút thứ mười hai của trận đấu, Chiến Thần Batis của Argentina lướt qua hậu vệ, sau đó sút một đường bóng hình vòng cung.

Tuy quả bóng trượt qua khung thành, nhưng một chuỗi pha phối hợp xuất sắc vẫn khiến mọi người bất chợt reo hò.

Phải thừa nhận rằng bóng đá là bộ môn kích thích nhiệt huyết, dễ dàng kéo gân khoảng cách giữa những người xa lạ. Tất cả mọi người hoan hô, cụng ly, bộc lộ nhiệt huyết trong lòng.

Chỉ có hai người ngồi im tại chỗ không hợp với bầu không khí này.

Ánh mắt của Tô Bình Nam bình tĩnh và lạnh lùng, khóe môi nở nụ cười mỉa mai.

Hiện tại trận đấu vẫn chưa có gì thay đổi, nhưng sau mười lăm phút Argentina tấn công mạnh mẽ, trên sân cỏ sẽ có sự thay đổi bất ngờ, Columbia sẽ dùng hai cú sút bất ngờ hoàn toàn đánh tan con hùng ưng Pampas này.

Chương Vịnh Từ cũng một mình ngồi ngây ra đó, mãi cho đến khi mọi người hoan hô, nàng mới cố nặn ra nụ cười và đứng dậy cùng hoan hô. Trong mắt người khác, nữ hài chỉ phản ứng hơi chậm mà thôi.

Nhưng trong mắt Tô Bình Nam, kỹ năng diễn xuất mà nữ hài này cố ý thể hiện mình hòa hợp với đám đông lại rất vụng vê.

Tính cách lấy lòng?

Nam nhân hứng thú nhìn nữ hài trước mặt: "Chắc hẳn thiếu thốn tình thương từ gia đình, hoặc là bóng ma tâm lý hồi nhỏ khiến nữ hài này cực kỳ tự tin. Nếu không phải chàng trai tên Chu đần kia vẫn luôn mang đến ánh nắng rạng ngời, thì e rằng nàng sẽ là một kẻ bất hạnh không thể bước ra khỏi thế giới của mình."

"Tội phạm bẩm sinh?"

Trong lúc Tô Bình Nam suy đoán tính cách của nữ hài, Chương Vịnh Từ bỗng nhìn sang Tô Bình Nam và làm động tác cụng tay.

Hiển nhiên nữ hài cũng muốn kéo Tô Bình Nam vào đám đông đang reo hò.
Bình Luận (0)
Comment