Chương 2769:
Chương 2769:Chương 2769:
"Đây là phố Bát Lan!"
Đồng nghiệp Khẩu Thủy Đạt mới vào làm là một người trẻ tuổi. Hắn căng thẳng quan sát bốn phía, nhìn dáng vẻ của hắn giống như bất cứ lúc nào cũng có thể có mấy chục tên côn đồ vác dao xông tới.
"Bây giờ không giống ngày xưa, hiện tại Hòa Ký một nhà độc đại tất nhiên không có nhiều xung đột như vậy. Các lãnh đạo cấp cao luôn cho rằng một nhà độc đại không phải là chuyện tốt, nhưng đối với đám tôm tép tâng đáy như chúng ta thì lại an toàn hơn nhiều, cho nên trong đầu đám cấp cao toàn là phân."
Lão Bành thong thả cất bước, giọng điệu trâm thấp vang lên trong con phố có vô vàn truyền thuyết: "Ngày xưa chúng ta không muốn đến đây tuần tra tí nào. Bốn người đứng đầu Cảng thành đều kiếm cơm ở đây, cũng không thiếu những kẻ mạnh mới quật khởi muốn kiếm tiền ở vùng đất phong vân này, thật sự là ngày nào cũng thấy máu."
"Mọi người đều nói ngươi là cáo già nên mới có thể làm cảnh sát hai mươi bảy năm không thăng chức nhưng cũng không xảy ra chuyện."
Khẩu Thủy Đạt còn chưa nói xong đã bị lão Bành đá mạnh vào mông một phát.
"Ngươi có biết vì sao mỗi cảnh sát tuần tra mới đến đều do ta dẫn dắt không? Là vì có quá nhiều kẻ ngốc như các ngươi, cần ta truyền dạy kinh nghiệm làm thế nào để bình an về nhà cho các ngươi."
Khi đi qua mấy hộp đêm đỉnh cấp, lão Bành quen thuộc chào hỏi mấy tên côn đồ ven đường.
Thậm chí còn có một tên côn đồ buộc tóc đuôi ngựa ném cho lão Bành một bao thuốc lá Hồng Vạn.
"Cảm ơn Bạo Long cal" Lão Bành không khách sáo, nhận thuốc lá xong mới nói tiếp: "Ra ngoài tuần tra, an toàn là quan trọng nhất, có tình huống đột xuất thì giao cho đội cơ động hoặc là tổ trọng án, chúng ta không cần liều mạng."
Lão Bành trên mặt đã có nếp nhăn võ vai Khẩu Thủy Đạt: "Mạng chỉ có một, ra ngoài tuần ra chỉ cần bình an về nhà là được."
"Sao ngươi lại nhận thuốc lá của bọn hắn? Ngươi không sợ Ủy ban Độc lập Chống Tham nhũng Hồng Kông..."
Khẩu Thủy Đạt còn chưa nói xong lại bị lão Bành đập mạnh vào lưng một phát.
"Một gói thuốc lá, Ủy ban Độc lập Chống Tham những Hồng Kông chẳng thèm để ý đến ngươi! Ngươi nghĩ trên vai mình có cành ô-liu chắc?"
"Ra ngoài tuần tra nếu muốn bình an thì quan trọng nhất là phải có nhân duyên tốt. Ngươi nhận thuốc lá của người ta mới là nể mặt. Tên ngốc may mắn như ngươi mới làm việc vài năm, chứ nếu là mười mấy hai mươi năm trước thì phỏng chừng chưa đến mười ngày ngươi sẽ xảy ra chuyện."
Lão Bành đã từng gặp quá nhiều thanh niên nhiệt huyết, vì lý tưởng và lòng tin mà thật sự không cần mạng.
Nhưng kết quả ra sao?
Bảy tám người bạn nhậm chức cảnh sát cùng đợt với lão Bành, ngoại trừ những người làm văn phòng, ba người cởi quân phục đến cục chống Xã hội đen và Tội phạm có tổ chức giờ đây mộ đã cỏ cao ba mét rồi.
"Bình an tức là không có công lao, không có công lao thì không được thăng chức, không được thăng chức thì không thể mua nhà mua xe."
Trong lúc Khẩu Thủy Đạt đang lẩm bẩm, tiếng ô tô gầm rú khiến những người còn đang lang thang trong phố Bát Lan đều nhìn về phía lối vào.
Một chiếc xe Mercedes màu đen trắng trợn chạy vào lối đi bộ. Ngay sau khi xe hơi chạy vào, phố Bát Lan vừa rồi còn vắng lặng đột nhiên như tỉnh giấc. Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn
Đám du côn trông coi hộp đêm và quán bar lần lượt xuất hiện như thể nhận được tín hiệu nào đó.
Trong thời gian chưa đầy ba phút, tứ cửu tử mặc trang phục khác nhau, tóc tai đủ màu đã đứng đầy hai bên đường! Mấy trăm người xuất hiện khiến Khẩu Thủy Đạt chấn động nhìn phố Bát Lan đã hoàn toàn thay hình đổi dạng. Hắn đã tuần tra nơi này được ba ngày, đây là lần đầu tiên hắn biết thì ra con phố này có nhiều thành viên băng đảng như vậy!
"Đừng xốc nổi, là Hòa Ký đến làm việc!"
Lão Bành đè chặt Khẩu Thủy Đạt đã sờ tay lên súng vì quá căng thẳng: "Ngươi rút súng thì chúng ta chết chắc đấy!"
"Chúng ta là cảnh sát, bọn hắn là tội phạm, chúng ta sợ gì chứ?"
Khẩu Thủy Đạt ra sức nuốt nước bọt: "Phố Bát Lan là phố đi bộ, bọn hắn quấy nhiễu người dân, nếu có người gọi điện phàn nàn thì chúng ta sẽ bị xử phạt."
"Không có ai phàn nàn đâu, chúng ta coi như không thấy chuyện tối nay."
Lão Bành nhìn từng bóng người bước từ trên xe xuống: "Hung Nhân Kiệt, Phong Thủy Thái, Thái Tử, ba trong ngũ hổ mới của Hòa Ký. Chắc chắn sự việc không nhỏ, chúng ta nhúng tay vào sẽ chết!"
"Về đêm Du Tiêm Vượng Cảng thành thuộc về Hòa Ký! Ta vẫn luôn muốn tặng ngươi câu này, hôm nay nói ra hẳn là chưa muộn."
Lão Bành kéo Khẩu Thủy Đạt vào góc đường, sau đó đưa cho hắn một điếu thuốc lá, chậm rãi châm lửa: "Hãy nhớ bình an về nhà mới là việc duy nhất mà chúng ta phải làm."...
"Phi Cơ ca đã nói chuyện với Minh Vương rồi, chuyện này không liên quan đến Hào Mã Bang." Sau khi Hung Nhân Kiệt xuống xe, Thái Tử - người đứng đầu băng nhóm ở phố Bát Lan, cũng là một trong ngũ hổ hiện tại của Hòa Ký - lập tức chạy ra tiếp đón: "Cửa trước cửa sau của hộp đêm Đế Hào đã bị chặn kín, không ai có thể tẩu thoát."
Giang hồ tàn khốc như vậy đó.
Bất kể là Hào Mã Bang, Hòa Ký hay là Tô Bình Nam đều không có góc nhìn thượng đế.
Minh Vương thấy: Đế Hào động vào đại gia nội địa trong tình huống mình không biết gì là bởi vì người đứng đầu băng nhóm dưới trướng mình nổi tâm tư bất chính, làm trái quy định, tất nhiên không thể tha thứ.
Hòa Ký thấy: boss muốn ra mặt ban ơn, vậy thì Ba Bế của Đế Hào và tất cả những kẻ tham dự chuyện này nhất định phải chịu trách nhiệm.
Tóm lại là nhìn từ góc độ của băng đảng, nếu không có sự cho phép của Ba Bế thì thuộc hạ không có gan làm chuyện lớn như vậy.
Còn Tô Bình Nam?
Phương Lâm Nhiên xảy ra chuyện thì Cẩm Tú giúp đỡ, thể diện phải cho và lợi ích phải lấy.
Về phần sẽ có bao nhiêu người chết, có bị oan hay không?
Có quan trọng không?
Từ xưa đến nay trên đời này không có công bằng. Trong dòng lịch sử năm nghìn năm liên tục xảy ra nhiều chuyện kẻ thấp cổ bé họng bị chết oan giết lầm, hơn nữa sẽ không bao giờ dừng lại. Không có ai ngờ được chuyện này do hai nhóm tội phạm truy nã gây ra.