Chương 2808. Cơ hội thăng chức trắm năm khó gặp
Chương 2808. Cơ hội thăng chức trắm năm khó gặpChương 2808. Cơ hội thăng chức trắm năm khó gặp
Kỷ Tây đang nói thì nghe thấy âm báo tin nhắn trong điện thoại, hắn cầm lên xem.
"Tập đoàn Cẩm Tú thay đổi người phụ trách dự án, là Văn Tiểu Địch."
Là tin nhắn từ Bạch Vạn Sơn.
"Một tiếng sau gặp ở chỗ cũ."
Kỷ Tây hồi âm, sau đó quay đầu nhìn học sinh của mình, tiếp tục công việc của nhà giáo nhân dân, bắt đầu lải nhải.
Mười phút sau, Kỷ Tây ra khỏi văn phòng.
Gió nhẹ thổi hiu hiu, mấy cành liễu xanh um nhẹ nhàng đong đưa, xung quanh còn loáng thoáng vang lên tiếng đọc sách, cảnh đẹp như tranh. Không ai có thể đoán được thân phận thật sự của người thầy cắp giáo án dưới nách, chậm rãi đi xuyên qua bức tranh này lại là người đứng thứ hai trong thế lực xã hội đen lớn nhất Côn thành...
Lần gặp này Bạch Vạn Sơn đến rất đúng giờ.
"Lão Kỷ, đây là mấy cây thuốc lá cung ứng riêng. Ta biết ngươi thức đêm viết giáo án thích hút thuốc nên cố ý mua cho ngươi."
Vẫn là quán ăn vỉa hè tràn ngập khói lửa, vẫn là phòng riêng nhỏ ở tận trong cùng. Rõ ràng là lần này Bạch Vạn Sơn không có tâm trạng chê bai hoàn cảnh nơi này, trước tiên ném cho Kỷ Tây mấy cây thuốc lá.
"Hương vị không tệ, nhưng không dễ mua. Cảm ơn."
Kỷ Tây nhận lấy nhìn thoáng qua, ánh mắt lộ vẻ hài lòng.
"Ngươi thấy thế nào? Giám đốc Trần đã bàn chuyện chuyển nhượng đất cụ thể với ta hai lần, hiện tại tập đoàn Cẩm Tú lại đột nhiên đổi người phụ trách." "Có phải bọn hắn đã phát hiện ra điều gì rồi không?"
So với Kỷ Tây bình tĩnh, Bạch Vạn Sơn nóng nảy hơn nhiều. Sau khi gọi món rồi đuổi nhân viên phục vụ đi, hắn lập tức lên tiếng.
"Điều kiện chúng ta đưa ra rất thấp, kẻ gây chuyện là nhà bảo vệ môi trường và chuyên gia, chúng ta không ra tay, ngươi sợ gì?"
Kỷ Tây liếc nhìn Bạch Vạn Sơn: "Tập đoàn Cẩm Tú bá đạo thì bá đạo đấy, nhưng mấy năm qua bọn hắn rất ít lũng đoạn thị trường, rõ ràng là có ý định chuyển hình lên bờ.”
"Ta không cho rằng bọn hắn có chứng cứ có thể chứng minh là chúng ta giở trò, cùng lắm cũng chỉ nghi ngờ mà thôi."
"Văn Tiểu Địch là cấp cao của tập đoàn Cẩm Tú, hơn nữa trong đám người tới lần này có Đỗ Cửu!"
"Đỗ Cửu Tứ Hải!"
Giọng điệu của Bạch Vạn Sơn có phần kích động: "Tên này chuyên xử lý việc dơ bẩn, nếu không phải đối phó với chúng ta thì hắn đến làm gì?"
"Cấp cao của tập đoàn Cẩm Tú đến Côn thành, việc ngươi cần làm nhất bây giờ là mở tiệc tiếp đãi đối phương, bởi vì có khả năng ngươi sẽ hợp tác với Cẩm Tú thêm một bậc. Làm ra vẻ ngươi ở bên yếu thế muốn cầu cạnh người ta, nếu không nhiệt tình thì sẽ khiến người ta cảm thấy kỳ lạ."
Giọng điệu của Kỷ Tây hết sức bình tĩnh: "Yên tâm đi, Cẩm Tú sẽ không tìm được bất kỳ chứng cứ nào chứng minh chúng ta nhúng tay đâu. Hiện tại chúng ta nhất định phải nắm lấy cơ hội khiến Cẩm Tú đồng ý điều kiện của chúng ta."
"Mặc dù mỏ của ngươi ngày thu đấu vàng, nhưng nguồn năng lượng có rất nhiều hạn chế. Không vượt qua được cánh cửa này của Cẩm Tú thì chúng ta không thể đi ra ngoài."
Khi nói ra câu này, Kỷ Tây đã quên mất một điều. Cho dù hiện tại tập đoàn Cẩm Tú có làm ăn đứng đắn đến mấy, nhưng bản chất bá đạo vẫn không hề thay đổi.
Xưa nay Cẩm Tú không cần chứng cứt...
Lần này tập đoàn Cẩm Tú đổi người phụ trách rất đột ngột, không có dấu hiệu nào. Người phụ trách trước đó đã bị cách chức, ngay cả việc chuyển giao tối thiểu cũng không tiến hành. Chuyện này khiến Bạch Vạn Sơn sợ hãi, nhất thời rất nhiều người rối loạn.
Một đời vua một đời thần.
Có lẽ câu này có chỗ không thỏa đáng, nhưng một dự án khai phá bất động sản lớn như vậy, các nhà cung ứng trong mắt xích sản nghiệp từ trên xuống dưới đều dựa vào Cẩm Tú kiếm tiền, bây giờ lại đổi người phụ trách, có trời mới biết hợp đồng cung ứng đã ký có còn tính hay không.
Bất kể là hợp đồng gì.
Ở thời đại dã man này, sức ràng buộc của hợp đồng không nghiêm ngặt như sau này. Huống chỉ bên A còn là tập đoàn Cẩm Tú nổi tiếng hung ác bá đạo.
Ngươi kiện Cẩm Tú ở Thiên Nam?
Trừ khi đầu óc có vấn đề, nếu không các ông chủ nhỏ phụ thuộc vào Bất động sản Cẩm Tú tuyệt đối sẽ không nảy sinh ý nghĩ dở hơi này.
Vì vậy, điện thoại của Văn Tiểu Địch mới đến Côn thành gần như bị oanh tạc.
"Mỗi người phụ trách ra ngoài làm dự án độc lập đều như vậy sao?"
Văn Tiểu Địch tắt điện thoại, nhìn trợ lý mới của mình. Đó là một người trung niên tên Triệu Nghiêu đã đi theo giám đốc Trần rất nhiều năm, là người có thâm niên trong Cẩm Tú.
"Rất bình thường, tập đoàn ăn thịt tất nhiên sẽ cho thế lực bản địa húp canh. Sách lược của Tiểu Tô tổng vẫn luôn là nhường ra một phần lợi ích, sau đó mượn sân khấu của bất động sản để cắm rễ, tạo dựng mạng lưới quan hệ. Giám đốc Trần vẫn luôn hoàn thành tốt việc này."
Triệu Nghiêu trả lời đúng sự thật, không hề hạ thấp công lao của cấp trên cũ, cũng tiết lộ mình hiểu rõ dự án một cách rất tự nhiên, pr bản thân.
Triệu Nghiêu có thể làm đến vị trí này tất nhiên không thiếu thông minh, thậm chí hắn vô cùng kích động khi Văn Tiểu Địch tới.
Cơ hội thăng chức trăm năm khó gặp!
Đây là ý nghĩ chân thực nhất trong lòng Triệu Nghiêu.
Văn Tiểu Địch là ai?
Đây là thư ký của chủ tịch tập đoàn Cẩm Tú, cấp cao hàng thật giá thật!
Thậm chí trên bảng xếp hạng các lãnh đạo cấp cao của Cẩm Tú trong lòng Triệu Nghiêu, thứ tự của Văn Tiểu Địch còn cao hơn địa vị của Lục Viễn - đại quản gia đối ngoại của Cẩm Tú.
Lục Viễn xử lý nhiều mối quan hệ đối ngoại hơn, không phụ trách việc vận hành của các bộ phận chính. Nhưng Văn Tiểu Địch thì khác, nhiều năm qua nữ hài này từ ngây ngô đi từng bước đến hiện tại, đã đạt tới trình độ có thể một mình gánh vác một phương.
Nhân vật như vậy đến Côn thành phụ trách dự án, giám đốc tuyệt đối không phải là công việc dài hạn.
Dự án này bao nhiêu tiền chứ?
Cùng lắm cũng chỉ chín chữ số, chắc chắn Văn Tiểu Địch sẽ không ở lại quá lâu.
Lặn xuống nước thì không thể nuôi giao long.
Chỉ cần mình thể hiện xuất sắc, thì người kế nhiệm chức vụ giám đốc có thể sẽ là mình.