Chương 2819
Chương 2819Chương 2819
Bác sĩ cũng cười rất vui.
Thật ra trước khi thông báo cho Hà Quốc Quang, điều hắn lo lắng nhất là ông lão này không thể chỉ trả số tiền đó. Dù sao những năm qua hắn đã gặp rất nhiều bệnh nhân phải chờ chết vì không có tiền.
Cậu nhóc Hà Khang là bệnh nhân của hắn. Đối phương là một đứa trẻ vô cùng lễ phép, nghe nói còn từng là học sinh ba tốt trong trường.
Hắn cũng không đành lòng nhìn một sinh mạng trẻ trung ra đi chỉ vì tiên bạc.
"Được rồi, ngươi mau trở vê gom tiền đi."
Bác sĩ nói: "Dù sao thủ tục trưng dụng đất cũng rất rườm rà, ngươi giải quyết xong sớm mới không làm chậm trễ việc nộp phí và phẫu thuật đúng không?”
"Vâng, ta sẽ bảo vợ đến bệnh viện, còn ta về thôn."
Lúc này Hà Quốc Quang không hề lo lắng về tình huống không lấy được tiền.
Thứ nhất là vì thôn Hà Gia rất đoàn kết, tiền của hắn không đến mức bị người ta cắt xén. Thứ hai là hắn đã nghe danh tập đoàn Cẩm Tú lắm tiền nhiều của đến nỗi tai sắp mọc kén, đối phương sẽ không bớt chút tiền lẻ này của hắn.
Hà Quốc Quang lòng như lửa đốt thậm chí không có tâm trạng đợi xe bus về thôn, một mình đạp xe lao vào màn đêm mù mịit.
Hắn đạp xe suốt nửa tiếng, khi sao giăng đầy trời cuối cùng cũng gõ cửa nhà em trai mình.
"Ngươi về rồi à?"
Em trai Hà Quốc Vĩ vẫn chưa ngủ, kinh ngạc nhìn anh trai mình.
"Cháu trai ngươi được cứu rồi! Hiện tại bệnh viện đã tìm được nguồn gan, mấy ngày nữa là có thể phẫu thuật. Ta về nhờ bí thư chi bộ Đại Xuân Tử xem có thể nói với tập đoàn Cẩm Tú trả trước cho ta một khoản hay không."
Hà Quốc Quang vui mừng hớn hở không nhận ra khi mình nói đến chuyện trưng dụng đất, sắc mặt em trai hơi khó coi.
"Buổi tối mới mở cuộc họp chỉ bộ thôn."
Em trai mở cửa mời Hà Quốc Quang vào nhà: "Ngươi có đói không? Ta bảo Hữu Mai nấu cho ngươi bát mì."
"Đừng làm phiền em dâu. Ngươi cũng biết ta đã bán nhà cho thằng ba nhà Hà lão nhị, có lẽ đêm nay ta phải ngủ nhờ ở nhà ngươi một đêm, sáng mai đi tìm Đại Xuân Tử."
Mặc dù Hà Quốc Quang đi đường đã đói bụng, nhưng hắn thật thà chất phác không muốn làm phiên em dâu của mình.
Dù sao hắn vay em trai hai nghìn tệ đã khiến em dâu bất mãn, bây giờ còn làm phiên người ta, không chừng mình đi rồi em trai sẽ bị liên lụy.
"Vậy ngươi hút điếu thuốc, nghỉ một lát đi."
Sau khi Hà Quốc Vĩ đưa cho Hà Quốc Quang một điếu thuốc, hai huynh đệ ngồi dưới ánh đèn mờ, trong phòng trở nên yên tĩnh.
Phải nói là thôn Hà Gia thật sự rất nghèo.
Dù đã là cuối thế kỷ 20, nhưng nhà Hà Quốc Vĩ vẫn không nỡ dùng bóng đèn công suất cao chiếu sáng. Dưới ánh đèn 15W, trong nhà Hà Quốc Vĩ chỉ có hai chiếc tủ đã tróc sơn, thậm chí không có lấy một chiếc tivi.
Hai huynh đệ đều là người hiền lành, trong bầu không khí yên tĩnh, Hà Quốc Vĩ nói ra một câu khiến anh trai Hà Quốc Quang như bị sét đánh giữa trời quang.
"Anh ơi, tập đoàn Cẩm Tú không trưng dụng đất nữa."
"Gì cơ?"
Hà Quốc Quang không tin vào tai mình. Phải biết rằng cách đây không lâu, hắn còn tận mắt nhìn thấy những người đó vất vả đo đạc đất, sau đó đến nhà đàm phán.
"Ngươi biết bãi bùn kia nhỉ, nghe nói đó là nơi cư trú của sếu đầu đỏ gì đó."
Em trai Hà Quốc Vĩ vừa mới tham dự cuộc họp chỉ bộ thôn, vì vậy hắn biết rõ rất nhiều chuyện. Hắn kể lại: "Hiện tại nhà bảo vệ môi trường chó má gì đó nói tập đoàn Cẩm Tú phá hoại môi trường sinh thái, ngày nào cũng đến ủy ban làm ầm lên."
"Vì thế tập đoàn Cẩm Tú không trưng dụng đất nữa, định từ bỏ thôn Hà Gia chúng ta."
Hà Quốc Quang không nghe thấy sau đó em trai nói những gì. Hắn lảo đảo đứng dậy nhìn cái miệng khép mở của em trai, sau đó tâm mắt tối sâm.......
Khi Hà Quốc Quang tỉnh lại, bầu trời đã nổi ráng bạc.
Mà người xuất hiện trước mắt hắn không phải một mình em trai Hà Quốc Vĩ, bí thư chi bộ Hà Đại Xuân và thầy thuốc duy nhất trong thôn là Hà Lão Ba cùng mấy người khác có uy vọng trong thôn Hà Gia cũng đang vây quanh hắn.
"Không sao, lửa giận công tâm thôi."
Hà Lão Ba là nhân viên y tế duy nhất trong thôn, thở dài nhẹ nhõm.
Trình độ Y học nửa vời của hắn chỉ là lừa gạt thôi, có thể cứu Hà Quốc Quang tỉnh lại kỳ thực là mèo mù vớ cá rán. Hắn giảm hai phần ba liều lượng thuốc dành cho gia súc, vậy mà lại có hiệu quả?
"Đại Xuân Tử, tại sao lại không trưng dụng đất nữa?"
Mặc dù bụng vô cùng khó chịu, nhưng Hà Quốc Quang không quan tâm gì khác, sau khi tỉnh lại lập tức hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất.
"Còn chẳng phải vì sếu đầu đỏ gì đó sao."
Xét theo vai vế thì Đại Xuân Tử phải gọi Hà Quốc Quang là Lục thúc, nhưng hiển nhiên hắn cũng bị tin tức này đả kích không nhẹ nên không còn sự bình tĩnh thường ngày, vừa mở miệng đã chửi thề.
Hiện tại người đang đứng trong nhà Hà Quốc Vĩ đều là người hưởng lợi trong lần trưng dụng đất này. Bởi vì quan hệ lợi ích nên bọn hắn hình thành liên minh một cách tự nhiên. Đại Xuân Tử có nhiều ruộng nhất, nếu lần trưng dụng đất này thành công thì chẳng những hắn có thể nhận được gần một triệu tiền đền bù mà tập đoàn Cẩm Tú còn hứa sẽ cho hắn chức phó chủ nhiệm bảo vệ một khu vực kho bãi.
Tiền lương bảy trăm tệ, hơn nữa còn có thể phụ trách việc tuyển dụng và sàng lọc người dân quanh vùng vào làm việc.
Tóm lại là sau khi dự án trưng dụng đất tiêu tùng, tổn thất kinh tế đủ khiến hắn đau thấu tim gan.
Những người khác cũng có không ít đất, tập đoàn Cẩm Tú cũng đưa ra không ít lời hứa hẹn. Sau khi mọi người nghe tin dự án đổi địa điểm, ai cũng bị đả kích nặng nề.