Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 283 - Chương 283: Cuộc Gọi Lúc Nửa Đêm

Chương 283: Cuộc gọi lúc nửa đêm Chương 283: Cuộc gọi lúc nửa đêm

"Mạnh tiểu thư là ai?"

Khi Tô Bình Nam nói những lời này, đôi mắt hắn híp lại, che đi sự lạnh lùng ẩn chứa nơi đáy mắt. Ham muốn khống chế của Tô Bình Nam cực kỳ cao, hắn ghét loại chuyện ngoài ý muốn này, Lương Như Sơn cho phép người khác can thiệp mà không hề báo trước với hắn một tiếng khiến Tô Bình Nam cảm thấy vô cùng bất mãn.

Lương Như Sơn cũng rất ngạc nhiên, lắc đầu nói: "Chẳng phải ngươi tìm nàng sao? Nhưng ta biết Mạnh tiểu thư là ai."

"Ở Thịnh Kinh chỉ có một người được Đoạn Bính gọi là Mạnh tiểu thư, và đó là Mạnh Tịnh Tuyết."

Thấy Lương Như Sơn ngạc nhiên không giống giả vờ, Tô Bình Nam gật đầu rồi đứng dậy, vươn tay: "Thù lao vẫn như cũ, mong lần này hợp tác vui vẻ."

...

"Ta không biết theo đuổi nam nhân, nhưng hắn nhất định sẽ rất tò mò, như vậy mới có cơ hội. Ta đoán hẳn là hắn sẽ liên lạc với ta sớm thôi.”

Cuối cùng Mạnh Tịnh Tuyết nói với Mạnh Vị Nhiên.

Mạnh Tịnh Tuyết đoán đúng, lúc này Tô Bình Nam đang nghĩ xem tại sao Mạnh Tịnh Tuyết lại nhúng tay, nhưng dù có nghĩ nát óc thì hắn cũng không nghĩ ra đây chỉ là phương thức để nàng tiếp cận hắn.

Mạnh Vị Nhiên cũng đoán đúng, Tô Bình Nam có ham muốn khống chế mạnh mẽ từ trong xương tủy, người có tính cách ngang ngược như hắn không thể chịu đựng được cảm giác bất lực lạ lùng này.

Tô Bình Nam từ chối lời đề nghị đi nơi khác uống rượu của Lương Như Sơn. Buổi tối hắn còn một số việc phải bàn với Dương Minh Viễn. Những việc này đều thuộc lĩnh vực chuyên môn của Dương Minh Viễn, rất nhiều việc phải cần đến vị chuyên gia này đích thân bàn bạc, cho nên lịch trình buổi tối rất bận.

Lúc rời khỏi chỗ Dương Minh Viễn thì bầu trời đã đầy sao, Tô Bình Nam lắc lư cái đầu đầy choáng váng vì say rượu. Lúc tạm biệt, Tô Bình Nam cười nói: "Nếu mọi chuyện thuận lợi thì không cần đợi đến lúc về hưu, chỉ cần năm năm tòa thành sẽ ở trong tầm với."

Tối hôm đó, Dương Minh Viễn rất vui vẻ, nói chuyện xong còn kéo Tô Bình Nam đi uống mấy chai mới chịu dừng.

Tô Bình Nam có thể cảm nhận được sự hưng phấn của nam nhân tài hoa hơn người nhưng hận đời này, cho nên cả tối hầu như hắn chỉ làm người lắng nghe, lắng nghe tâm sự trong lòng nam nhân này.

Muốn khống chế một người thì nhất định phải hiểu người đó. Tô Bình Nam dễ dàng khống chế những hán tử thiết huyết xảo quyệt, nhưng hắn vẫn cần tìm hiểu kiểu nhân tài có ba cao: thành tích cao, IQ cao, trình độ cao này.

Trong mắt Tô Bình Nam, Dương Minh Viễn khác Hà Minh Kiến.

Đầu tiên là tuổi tác.

Hà Minh Kiến coi Cẩm Tú là đích đến cuối cùng trong con đường sự nghiệp của mình, hắn rất hài lòng với sự buông tay phóng khoáng của Tô Bình Nam, sẽ không nổi lên tâm tư không thể kiểm soát. Vả lại Tô Bình Nam có bàn tay vàng lớn nhất trong lĩnh vực công thương nghiệp, đó là biết trước tất cả. Hắn có thể tránh mọi rủi ro và cạm bẫy. Nói một cách đơn giản thì Tô Bình Nam là người xác định phương hướng, còn Hà Minh Kiến thì tiến hành một cách cụ thể.

Còn Dương Minh Viễn thì đang ở tuổi trung niên, nhìn vào lý lịch công tác ở ngân hàng đầu tư hàng đầu thế giới thì khỏi cần nghi ngờ năng lực của hắn.

Theo quan điểm của Tô Bình Nam, mặc dù hai lần từ chức trước đó của Dương Minh Viễn có nguyên nhân là do đối phương, nhưng điều đó cũng cho thấy sự kiêu ngạo của hắn.

Tài hoa và năng lực của Dương Minh Viễn không có vấn đề gì, nhưng bản tính kiêu ngạo của hắn chính là vấn đề nan giải nhất mà Tô Bình Nam cần phải đối mặt.

Về tiền bạc, Tô Bình Nam luôn hào phóng.

Ở Cẩm Tú, Tô Bình Nam chính là đế vương duy nhất, hắn tự tin tuyệt đối ở phương diện quyền hành. Hiện tại điều Tô Bình Nam phải làm là dựa vào thời gian và tầm nhìn của bản thân để tìm để chinh phục nam nhân kiêu ngạo này.

Vì ngày mai có tiết học nên Tô Bình Nam đã đuổi đám Đỗ Cửu đi, hắn cần yên tĩnh.

Học viện kinh doanh Thanh Mộc.

Tô Bình Nam thảnh thơi nằm trên băng ghế dưới gốc cây ngô đồng lần trước, ngửa mặt ngắm bầu trời đầy sao, ngón tay trái bắt đầu gõ vào băng ghế một cách nhịp nhàng. Đây là thói quen mỗi khi hắn suy nghĩ vấn đề.

Mạnh Vị Nhiên nói rất đúng, Tô Bình Nam là một kiêu hùng, mà tính cách của kiêu hùng có một đặc điểm lớn là đa nghi.

Trên thế giới này không có tình yêu và sự hận thù vô cớ, tại sao Mạnh Tịnh Tuyết lại can thiệp vào chuyện này chứ?

Tô Bình Nam không thể hiểu nổi.

Danh?

Tô Bình Nam lắc đầu.

Lợi?

Tô Bình Nam chắc chắn câu trả lời vẫn là không phải. Mạnh Tịnh Tuyết không có cổ phần trong ngân hàng quốc tế Cẩm Tú, và đại tiểu thư Mạnh gia không phải Lương Như Sơn, sẽ không hứng thú với chút thù lao ích ỏi kia.

Không vì danh cũng chẳng vì lợi, vậy thì mục đích của nữ nhân này là gì? Tô Bình Nam nếm máu giang hồ, tất nhiên không hiểu tình yêu tình ái gì đó. Ham muốn khống chế và bản tính ngang ngược khiến Tô Bình Nam cảm thấy cực kỳ bực bội.

Đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên.

Là Lục Viễn gọi tới.

Tô Bình Nam lập tức có dự cảm không lành. Dưới ánh trăng, hắn giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ.

Chắc chắn là chuyện gì đó rất hệ trọng! Nếu không, Lục Viễn tuyệt đối sẽ không quấy rầy hắn vào lúc này.

Bình Luận (0)
Comment