Công ty Khai thác mỏ Đường Lâm sụp đổ, Hải Đông Thanh thất bại quay về. Nhưng tin tức về sự nguy hiểm của việc khai thác khoáng sản dưới đáy biển vẫn đang tiếp diễn.
Tập đoàn Cẩm Tú sẽ sử dụng tàu đánh cá để nói với mọi người hai điểm: Thứ nhất, đất hiếm nặng không thể tái tạo được. Nếu bọn hắn không khai thác bây giờ, chúng sẽ mang lại lợi ích cho các thế hệ tương lai. Thứ hai, tất cả những nam nhân ở Lâm Hải, An Hải và ba huyện khác sống dựa vào biển để kiếm ăn đều biết rằng việc khai thác mỏ này tương đương với việc cắt đứt sinh kế của bọn hắn, những người dựa vào biển để kiếm sống.
Nói một cách dễ hiểu, đó là để truyền tải một thông điệp rằng không thể động tới biển này, động tới nó chính là tội nhân thiên cổ. Động tới nó chính là động tới công ăn việc làm của hàng chục ngàn ngư dân ở ba huyện Lâm Hải.
Nhóm của Mạnh Hiểu Hiểu làm việc rất hiệu quả.
Chỉ mất một buổi trưa và chiều đã thu thập được tài liệu thực tế của hơn chục ngư dân.
Sau đó, bước cuối cùng là thu thập các tài liệu về bài phát biểu của tập đoàn Cẩm Tú về việc khai thác vùng ven biển, tài liệu này sẽ được biên tập và phát sóng. Phối hợp với chủ đề ồn ào gần đây “chọn môi trường sinh thái hay lợi ích kinh tế” cùng được phát sóng.
Theo lý thuyết, người được phỏng vấn phải là Trang Văn Cường, giám đốc của thủy sản Cẩm Tú, nhưng không biết xuất phát từ tâm lý gì mà Mạnh Hiểu Hiểu cứ chuyển mục tiêu phỏng vấn từ bên bộ phận quan hệ xã hội Cầm Tú thành chủ tịch của tập đoàn Cẩm Tú - Tô Bình Nam.
Người quản lý hơi sững sờ, chuyện này không giống như kết quả thỏa thuận giữa bọn hắn và Thiên Đô. Nhưng bọn hắn biết Tô Bình Nam coi trọng vấn đề này như thế nào, vì vậy đã báo lên trên.
Không có gì ngạc nhiên khi người luôn ghét xuất hiện trước công chúng như Tô Bình Nam đã từ chối.
Tất cả các thành viên đội Mạnh Hiểu Hiểu, ngoại trừ Mạnh Hiểu Hiểu đều thở phào nhẹ nhõm. Không biết tại sao lão đại Mạnh Hiểu Hiểu của bọn hắn cứ muốn phỏng vấn sếp lớn của Cẩm Tú, bọn hắn quanh năm bôn ba và đều biết những biệt danh khác của Tô Bình Nam, đều thấy hơi ảo não. Mặc dù có chút hiếu kỳ, nhưng bản thân chỉ là một con kiến nhỏ, tốt hơn hết là không nên tiếp xúc với tên hung thần ác sát này.
Mạnh Hiểu Hiểu cắn môi, hôm nay nàng cố tình ăn mặc trẻ trung tươi mát. Áo khoác sáng màu kết hợp cùng chân váy ôm trọn bờ mông khiến đôi chân của nàng dài miên man thẳng tắp.
Dưới ánh mắt im lặng chăm chú của mọi người trong đội, Mạnh Hiểu Hiểu do dự vài phút, nhưng vẫn gọi đến số điện thoại trong ký ức xa xôi mà mới mẻ, thứ mà nàng cố quên hàng chục lần vẫn nhớ.
"Tô Bình Nam của Cẩm Tú nghe đây."
Điện thoại đã được kết nối, giọng nói xa cách từ lâu của Tô Bình Nam lại vang lên.
"Ta đang ở Lâm Hải, gặp nhau đi."
Giọng của Mạnh Hiểu Hiểu rất thấp, nhưng hầu hết những người trong nhóm phỏng vấn đều nghe thấy, sắc mặt lập tức trở nên kỳ lạ.
Có ẩn tình! Đương gia lão đại nhà mình vậy mà lại thực sự có mối liên hệ với đại boss Cẩm Tú. Nhìn dáng vẻ e ấp kia không chừng là có gian tình!
Tin tức lớn à! Một số người mang vẻ mặt hóng hớt. Mạnh Hiểu Hiểu quay lại dùng đôi mắt lạnh lùng trừng bọn hắn, bọn hắn ngay lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống.
"Được, ta đi tìm ngươi."
Nhìn Mạnh Hiểu Hiểu với giọng điệu nhẹ nhàng và nụ cười nhàn nhạt trên khóe miệng, mặc dù bọn hắn không thể nghe thấy nam nhân huyền thoại kia đang nói gì trên điện thoại, nhưng bọn hắn biết rằng sẽ có kết quả tốt.
"Ta sẽ đi phỏng vấn Tô tổng bằng văn bản, các ngươi sẽ phỏng vấn giám đốc Trương. Về nội dung, vẫn như lúc đầu."
Nhìn lão đại lạnh lùng kiêu ngạo mang đôi giày cao gót kiểu mới ra mắt đang đi xa, mọi người xác định chắc chắn có vấn đề.
Phỏng vấn văn bản, ai cũng không phải là kẻ non nớt mới vào nghề, sao có thể không hiểu quá trình chuẩn bị phỏng vấn văn bản.
Nội dung chủ đề thậm chí còn chưa làm xong, MC như ngươi đi phỏng vấn cái quỷ gì.
Cuộc hẹn bên bờ biển với Tô Bình Nam.
Lại gần nhìn thấy Tô Bình Nam, Mạnh Hiểu Hiểu nghiêm túc nhìn vài cái rồi mới mỉm cười.
"Không sợ ta nữa sao."
Tô Bình Nam mỉm cười nhìn nữ nhân tươi trẻ xinh đẹp trước mặt rồi cười nói.
Mạnh Hiểu Hiểu không nói gì, nàng cảm thấy ánh mắt Tô Bình Nam đang chăm chú nhìn đùi mình thật lâu, nàng không khỏi mím môi.
Mạnh Hiểu Hiểu hài lòng nhất với đôi chân thon, thẳng và cân đối của mình.
"Đi với ta một chút đi, đã lâu rồi không gặp."
Mạnh Hiểu Hiểu vén mái tóc dài bị gió biển thổi có chút rối và nhẹ nhàng nói. Nàng luôn là người cảm tính, biển xanh khuấy động sự lãng mạn trong lòng nàng.
Tô Bình Nam nhìn đôi giày cao gót của nàng rồi nhìn bờ cát, ý rất rõ ràng.
Mạnh Hiểu Hiểu cúi xuống cởi giày, mắt nhìn thẳng Tô Bình Nam: "Vậy đi được chưa?"
Tô Bình Nam gật đầu, Mạnh Hiểu Hiểu duỗi tay nắm lấy cánh tay Tô Bình Nam một cách tự nhiên.
"Ta muốn chỉ có hai người đi dạo, bá vương Thiên Nam, ngươi không cần phải mang theo nhiều người đi theo như thế."
Mạnh Hiểu Hiểu ra hiệu cho Tô Bình Nam đang hơi ngạc nhiên, bĩu môi về phía Đỗ Cửu và Đỗ Thạch cũng như hơn một chục nhân viên bảo vệ của Cẩm Tú đang đứng quay lưng về phía hai người.
Mạnh Hiểu Hiểu chủ động nắm lấy cánh tay của nam nhân, lần đầu tiên trong đời, trái tim nàng loạn nhịp.