Đoàn xe của Cẩm Tú đã tiến vào Hải Châu.
Tô Bình Nam không biết đám người lão Di Lặc đang ẩn náu ở đâu, nhưng hắn biết những người này chắc chắn đang ở Hải Châu. Hơn nữa, Tô Bình Nam cho rằng nơi có khả năng nhất là đại bản doanh sau này của Mộ Dung Thanh Thanh ở thời không kia.
Tứ Cảng huyện Hải Châu.
Lần này tập đoàn Cẩm Tú rầm rộ đến Hải Châu với danh nghĩa khảo sát toàn diện, mục tiêu của Tô Bình Nam chỉ có một, đó là Lão Di Lặc.
Tử huyệt của Mộ Dung Thanh Thanh là lão Di Lặc.
Hắn vẫn còn nhớ rõ ở một thời không khác, lão Di Lặc xảy ra chuyện trên biển, Mộ Dung Thanh Thanh phát điên, thậm chí còn không tiếc chôn vùi Hải Đông Thanh.
Chỉ cần Tô Văn Văn có thể giữ chân Mộ Dung Thanh Thanh ở lại Thiên Đô thì kế hoạch đã thành công phân nửa. Kiếp trước nhờ có Tô Định Bắc, Tô Bình Nam biết rất nhiều thói quen của Hải Đông Thanh.
Để an toàn, khi hành động người của Hải Đông Thanh tuyệt đối không liên lạc với bất kỳ ai.
Tô Bình Nam tin tưởng lòng kiêu ngạo của Mộ Dung Thanh Thanh, cũng chính sự kiêu ngạo này và thời đại thông tin lạc hậu đã tạo cho Tô Bình Nam cơ hội chênh lệch thời gian.
…
Tập đoàn Cẩm Tú rầm rộ đến Hải Châu, đây đúng là một tin cực tốt đối với Hải Châu.
Hiện tại Hạ quốc nắm giữ nền kinh tế, chỉ cần ngươi có thể hoạt động kinh tế thì tương lai rộng mở. Hiện tại trào lưu bất động sản vẫn chưa nổi lên, tài nguyên khoáng sản ở Hải Châu rất bình thường, nếu có thể giữ lại một doanh nghiệp có thế lực lớn như vậy đầu tư vào công thương nghiệp thì đây chính là thành tích lóa mắt.
Điều khiến phủ thái thú Hải Châu kinh ngạc là điểm dừng chân đầu tiên trong cuộc khảo sát lần này của tập đoàn Cẩm Tú là Tứ Cảng huyện Hải Châu.
Chính quyền Tứ Cảng nhận được thông báo đã chờ ở giao lộ từ sớm, chuẩn bị rất hoành tráng. Đám học sinh tiểu học cầm hoa tươi đứng thành hai hàng, băng rôn đón chào treo trên cao.
Trong xe Rolls-Royce, Tô Bình Nam cúp điện thoại rồi nhìn Tôn Mạn, cất giọng nghiêm túc nói: "Nhớ là sau khi xuống xe ngươi không phải là Tôn Mạn."
Tôn Mạn hít sâu một hơi, trong lòng tràn ngập cảm giác kích thích như đang mạo hiểm. Nàng gật đầu thật mạnh.
…
Thời đại này, tuy thông tin liên lạc lạc hậu nhưng tốc độ truyền bá tin đồn không hề chậm chút nào.
Tối hôm ấy ở học viện Ngoại ngữ Thượng Hải, Đỗ Đan Đan nhận được cuộc gọi từ Lâu cẩu tử Lâu Vượng.
Rất lâu về trước, Lâu Vượng và Đỗ Đan Đan đi ăn với nhau đã xảy ra mâu thuẫn với người khác, may là có Tô Bình Nam ra tay giúp đỡ.
Cảnh tượng lúc đó khiến mấy người trẻ tuổi khắc sâu trong ký ức. Cho nên khi tin tức Tiểu Hồng Bào bị trọng thương do nổ bom truyền tới tai Lâu Vượng, chuyện đầu tiên hắn nghĩ đến là gọi điện thoại cho Đỗ Đan Đan.
"Lâu cẩu tử?"
Đỗ Đan Đan hơi ngạc nhiên khi nhận được cuộc gọi. Gần đây tên này thay đổi rất nhanh, hoàn toàn biến thành dân xã hội láu lỉnh, mấy lần tụ họp gần đây Đỗ Đan Đan toàn bơ hắn, không ngờ hắn lại gọi điện cho mình.
"Đan mỹ nữ, ca ca đặc biệt thông báo cho ngươi một tin tức quan trọng!"
Lâu Vượng căng thẳng nói trong điện thoại.
Đỗ Đan Đan cười duyên: "Sao nào, ngươi sắp kết hôn hả? Nói ta nghe xem nữ hài nhà ai bị mù thế?"
Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Lâu Vượng trong điện thoại lập tức khiến nụ cười trên gương mặt Đỗ Đan Đan cứng đờ.
"Ngươi có biết rất có thể là Tiểu Hồng Bào đã chết, bị bom nổ chết."
Tiểu Hồng Bào.
Nghe thấy biệt danh này, thân ảnh bị Đỗ Đan Đan cố ý giấu trong tim lập tức hiện ra trước mắt nàng.
"Đừng nói linh tinh! Bom, bom ở đâu ra! Ngươi tưởng đóng phim đấy à?"
Giọng Đỗ Đan Đan trở nên lạnh lùng.
"Thật đấy!"
Lâu Vượng nóng nảy, lập tức một năm một mười kể lại sinh động tin tức hắn nghe được cho Đỗ Đan Đan, cuối cùng còn dùng giọng điệu tang thương thêm thắt ý kiến của mình: "Tiểu Hồng Bào quá cường thế, đè ép biết bao anh hùng hảo hán ở Thiên Nam không ngóc đầu lên nổi. Ngươi nói xem có bao nhiêu người muốn hắn chết?"
Lâu Vượng thở dài, giọng điệu giống như cao nhân nhìn thấu hồng trần: "Nếu hắn chết thật thì đám tam giáo cửu lưu ở Thiên Nam lại sắp phân cao thấp rồi."
Đỗ Đan Đan hừ mũi, vẫn không tin, cho rằng gia hỏa này giả bộ thâm trầm lừa nàng.
Lâu Vượng cuống lên, gào to trong điện thoại: "Đại tỷ, ngươi nói xem ta có gan tung tin đồn nhảm về Tiểu Hồng Bào sao?"
Lâu Vượng vừa thốt ra câu này, Đỗ Đan Đan tin ngay, lập tức im như thóc.
Thật ra Lâu Vượng gọi cú điện thoại này chỉ muốn chia sẻ tin tức cho bạn bè, kiểu như chia sẻ tin đồn của mấy minh tinh sau này vậy đó.
Nhưng hắn không biết rằng tin tức này lại khiến Đỗ Đan Đan mất ngủ.
Đỗ Đan Đan từng yêu thầm Tô Bình Nam, nhưng Lý Lạc Nhiên quá lóa mắt làm cho nàng trở nên ảm đạm, đành đè nén ý nghĩ này dưới đáy lòng.
Có một số tình cảm càng đè nén thì càng sâu sắc. Đỗ Đan Đan vượt qua đêm ấy trong tâm trạng kỳ lạ.
Cho nên sang ngày hôm sau, khi thấy Lý Lạc Nhiên vẫn cười nói vui vẻ trong lớp học môn chung, nàng đã bùng nổ.