Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 367 - Chương 367: Cá Đã Cắn Câu

Chương 367: Cá đã cắn câu Chương 367: Cá đã cắn câu

Tứ Cảng huyện Hải Châu khác với cảng Cẩm Tú, nó là cảng nội địa, phát triển cực kỳ chậm, số lượng tàu thuyền xuất nhập cảng ít đến đáng thương.

Với cái nhìn của hậu thế, Tô Bình Nam cảm thấy Tứ Cảng là khu vực hoàng kim nhất, xung quanh liền kề huyện và thành phố với năm huyện cùng ba phủ cấp tỉnh. Hải Châu nhiều núi, mà Tứ Cảng lại là vùng đồng bằng duy nhất nằm ở phía Đông Hải Châu.

Ban đầu Tô Bình Nam chú ý tới Tứ Cảng bởi vì trong tương lai nơi này là đại bản doanh của Hải Đông Thanh sau khi ra biển.

Nhưng sau khi nghiên cứu, Tô Bình Nam đã nảy sinh hứng thú với Tứ Cảng.

Một khi nắm Tứ Cảng trong tay, tăng thêm đầu tư và mở rộng đường thủy thì vị trí quan trọng của nền kinh tế phía Đông Hải Châu chẳng khác nào nằm trong tay tập đoàn Cẩm Tú. Đặc sản địa phương của nửa huyện Hải Châu sẽ đi khắp toàn quốc theo đường thủy.

Tập đoàn Cẩm Tú không thiếu mối làm ăn hái ra tiền, song Tô Bình Nam vẫn rất hứng thú với việc kinh doanh có thể cầm đầu, kiểm soát mạch máu kinh tế một phương.

Đám hán tử thô lỗ Hải Đông Thanh đúng là chỉ biết cược mạng, tầm nhìn kinh tế kém đến nỗi Tô Bình Nam lười đánh giá.

Đám người này ôm cái bát vàng lớn như vậy mà lại thà ra biển lái thuyền cầm súng cướp chén cơm của hãn phỉ, cũng không muốn kinh doanh đại bản doanh của mình cho đàng hoàng.

Sau cải cách mở cửa, phát triển kinh tế trở thành đạo lý thép.

Ở niên đại này, một tập đoàn có thể mang đến hiệu quả và lợi ích kinh tế cho địa phương đến đầu tư, khỏi cần nghĩ cũng biết chính quyền địa phương nhiệt tình như thế nào.

Tôn Mạn vừa xuống xe đã chìm ngập trong sự nhiệt tình này, sắp không giữ nổi dáng vẻ thờ ơ đã luyện tập rất lâu.

Nàng vẫn còn là sinh viên, lập tức hoảng hốt. Tô Bình Nam lén "hừ" một tiếng, Tôn Mạn mới không để lộ nguyên hình.

Ánh mắt Tô Bình Nam rất lạnh lùng.

Đại ác nhân!

Đây là định nghĩa mà Tôn Mạn đặt cho Tô Bình Nam. Trong suốt quá trình tiếp theo, hành động của Tô Bình Nam lại lật đổ cái nhìn của Tôn Mạn về hắn.

Đầu tiên Tô Bình Nam từ chối lời đề nghị đi ăn cơm trước từ phía chính quyền, đưa ra yêu cầu ra bến cảng xem.

Thần tài đã lên tiếng thì tri huyện đi cùng nào dám khăng khăng, lập tức gật đầu.

Bến cảng không lớn, những xó xỉnh bẩn thỉu thường ngày đã được quét dọn sạch sẽ, có thể thấy được chính quyền địa phương đã chuẩn bị đầy đủ.

Thấy Tô Bình Nam gật đầu hài lòng, Trương tri huyện lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Công ty Cẩm Tú có danh tiếng cực tốt ở Hải Châu, mấy công xưởng mà Cẩm Tú đầu tư đã tạo biết bao công ăn việc làm là chuyện rõ như ban ngày. Nếu có thể giữ chân tập đoàn Cẩm Tú ở Tứ Cảng... Ánh mắt Trương tri huyện càng thêm nồng nhiệt.

Tôn Mạn nhìn Tô Bình Nam chỉ điểm giang sơn ở cách đó không xa, ngày càng cảm thấy nam nhân này thật phức tạp.

Ngôn từ chuyên nghiệp, cử chỉ hành động tự nhiên, hoàn toàn không phải là dáng vẻ nàng thấy trong mấy ngày nay.

Người này thật phức tạp, rốt cuộc đâu mới là dáng vẻ chân thật của hắn?

Có lẽ mặt nạ nhiều đến nỗi chính bản thân hắn cũng quên mất dáng vẻ chân thật của mình nhỉ?

Nhìn Tô Bình Nam trò chuyện vui vẻ, nữ hài lại bắt đầu thất thần theo thói quen.

Nếu Trần Thủy nhìn thấy dáng vẻ của Tôn Mạn lúc này thì chắc hẳn hắn sẽ gật đầu hài lòng. Tôn Mạn mặc bộ đồ đỏ rực, im lặng suốt cả hành trình, kết hợp với thần thái hiện tại của nàng chính là Mộ Dung Thanh Thanh sống sờ sờ.

Trong đám người ở bến cảng có một hán tử mặt đen thui bí mật làm mấy thủ thế phức tạp. Tôn Mạn vẫn đang thất thần, trái tim lập tức đập dồn dập.

"Đến rồi, đến thật kìa!"

May mà nàng đã được nhắc đi nhắc lại cảnh tượng này không biết bao nhiêu lần. Nữ hài nhanh chóng đè nén tâm trạng kinh hoảng.

Sau đó nàng làm động tác đã luyện tập không biết bao nhiêu lần.

Duỗi thẳng ngón út, gập ngón trỏ và ngón cái, làm mấy động tác kỳ quái.

Hán tử kia gật đầu, lập tức biến mất trong đám đông.

Mặc dù Tô Bình Nam vẫn đang nói chuyện, nhưng khóe mắt vẫn chú ý tới Tôn Mạn. Khi thấy nữ hài ra dấu, hắn lập tức nở nụ cười.

Cá đã cắn câu.

Muốn lấy về thì phải bỏ ra trước.

Tô Bình Nam rất hiểu đạo lý này, cho nên thủ đoạn của tập đoàn Cẩm Tú ở Hải Châu rất hòa nhã, có ý tiến bước nào rào bước ấy.

Khi căn cơ của tập đoàn Cẩm Tú vững mạnh, mạng lưới quan hệ dày đặc, không ai có thể dễ dàng rung chuyển, Tô Bình Nam mới lộ răng nanh của mình.

Ở Tứ Cảng, tập đoàn Cẩm Tú thể hiện phóng khoáng lạ thường.

Mới chỉ có ý định hợp tác mà Tô Bình Nam đã mạnh tay quyên góp ba trường tiểu học Hi Vọng và mười chiếc xe công vụ.

Thật sự là Tứ Cảng huyện Hải Châu cũng nghèo nàn, hiện tại ở nơi giàu có một chút người ta đã đổi sang xe Audi 100 rồi, vậy mà Trương tri huyện của Tứ Cảng vẫn lái chiếc xe 213 đời cũ.

Quyết định này vừa được tuyên bố, tiếng vỗ tay như sấm vang lên trong sảnh tiệc. Những người có chút thân phận ở Tứ Cảng bắt đầu tính toán xem mình có đủ tư cách ngồi lên chiếc xe hơi khiến người ta ước ao hay không.

Trong bữa tiệc linh đình, mấy mảnh đất hoàng kim thuộc Tứ Cảng huyện Hải Châu sắp rơi vào tay tập đoàn Cẩm Tú phân nửa.

Cả một buổi tối Tôn Mạn thể hiện rất tốt, kỹ năng diễn xuất online, hơn nữa Tô Bình Nam nói chuyện với nàng cực kỳ khách khí. Điều này làm cho rất nhiều người suy đoán lai lịch cụ thể của nữ hài áo đỏ này.

Cơm no rượu say, khách khứa đều mừng vui. Tô Bình Nam lấy cớ đường xa mệt mỏi để từ chối hoạt động biểu diễn mà chính quyền Tứ Cảng đặc biệt tổ chức.

Tô Bình Nam về khách sạn mà chính quyền địa phương sắp xếp cho, đóng cửa phòng lại.

Hắn im lặng ngồi trên sofa, ngón tay gõ lên bàn trà theo tiết tấu, toàn thân sắc bén như đao, nào còn dáng vẻ mệt mỏi trong bữa tiệc hồi nãy.

Bình Luận (0)
Comment