Người lái ca nô là một hán tử mặc áo thêu hình rồng trên cổ. Lão Di Lặc chưa kịp nói gì, đối phương đã đưa cho hắn một chiếc điện thoại vệ tinh.
Lão Di Lặc nghi hoặc nhận lấy, tức thì nghe thấy giọng nói của Mộ Dung Thanh Thanh: "Di Lặc thúc, dẫn người đến Thiên Đô. Tập đoàn Cẩm Tú mở cửa, sau này là người một nhà."
Lão Di Lặc kinh ngạc: "Ngươi chắc chứ?"
"Ừm."
Giọng nói của Mộ Dung Thanh Thanh đượm vẻ mệt mỏi. nàng không giải thích với lão Di Lặc đang kinh ngạc mà thẳng tay cúp máy luôn.
Rõ ràng là chiếc ca nô này đón bọn hắn lên bờ. Thấy cuộc gọi đã kết thúc, hán tử kia chỉ ra dấu mời chứ không nói gì thêm.
Chuyện Mộ Dung Thanh Thanh nói khiến lão Di Lặc sững sờ, đứng ngây ra hồi lâu mới thấp giọng giải thích cho mấy người khác đang ù ù cạc cạc.
Ai nấy đều im lặng.
Chuyện xảy ra gần đây quá kỳ lạ, mọi người đều ôm một bụng nghi ngờ. Song bọn hắn cũng chỉ có thể chờ đến Thiên Đô mới chậm rãi được giải đáp thắc mắc.
Mọi người lên ca nô. Ngoài lão Di Lặc ra, Để Diệu Dương có địa vị cao nhất. Hắn nhìn biển rộng xanh thẳm, bỗng thấp giọng cảm khái một câu.
"Chúng ta đi chuyến này, về sau sẽ không còn Hải Đông Thanh nữa."
Những kẻ vừa mới thoát chết kia đều đang ầm ĩ. Để Diệu Dương vừa thốt ra câu này, bầu không khí lập tức đóng băng, chỉ có tiếng động cơ của ca nô vang vọng trên mặt biển.
"Không còn Hải Đông Thanh cũng tốt."
Lão Di Lặc nói nhỏ đến độ mọi người không nghe thấy, giọng điệu bình tĩnh.
Trên gương mặt già nua tang thương không bộc lộ vui buồn.
Đã đến bờ biển.
"Không còn Hải Đông Thanh thì còn có Cẩm Tú."
Hán tử lái ca nô chắp tay nói với nhóm người đã xuống thuyền, giọng điệu tràn đầy kiêu ngạo thuộc về Cẩm Tú.
...
Ở Thiên Đô có rất nhiều tin đồn về Tô Bình Nam, nhưng tin đồn liên quan đến tình cảm lại ít đến đáng thương.
Ngoại trừ một nữ MC trong lời đồn dạo trước, gần như không có ai từng nghe thấy boss tổng nhà mình có tin đồn nào khác.
Vì vậy khi Lý Lạc Nhiên - bạn gái chính quy trong lời đồn xuất hiện, hơn nữa Tô Bình Nam còn thoải mái sắp xếp cho nàng ở Cẩm Tú Sơn Trang, điều này khiến tất cả mọi người trong Cẩm Tú Sơn Trang đều tò mò.
Cho nên mới xuất hiện cảnh tượng dưới đây.
Những người hết bận, tan làm hoặc rảnh rỗi đều chen nhau đứng tán dóc trên con đường đến phòng số 1 của sơn trang bắt buộc phải đi qua.
Không ai nói rõ nhưng chẳng ai đi hết, mọi người đều muốn nhìn xem rốt cuộc nữ nhân có thể trở thành bà chủ có dáng vẻ gì.
Khỏi cần nói ở Thiên Nam, cái tên Tô Bình Nam tập đoàn Cẩm Tú oách cỡ nào, nhiều truyền kỳ ra sao.
Nhà ai chẳng có mấy người bạn tỉnh khác, trong những buổi tụ tập vào các dịp lễ tết hiếu hỉ, chỉ cần nói đến Thiên Nam thì nhất định sẽ nhắc tới Tô Bình Nam của Cẩm Tú.
Lúc này rất nhiều lời kể được phóng đại vô số lần sẽ mang đến cho người Thiên Nam cảm giác ưu việt khó tả.
Xem đi, người này tài người kia giỏi, ai tài giỏi hơn Tô Bình Nam ở Thiên Nam?
Cho nên mọi người đều muốn nhìn xem rốt cuộc nữ nhân có thể hàng phục tên ác nhân Tiểu Hồng Bào này trông như thế nào.
Về phần liệu ông chủ có tức giận hay không, những người này có mánh khóe riêng. Boss tổng đã quang minh chính đại dẫn người đến chứng tỏ không sợ bọn hắn biết. Hơn nữa mình đứng ở đây, ông chủ cũng chẳng thể ăn mình.
…
Khi mấy người Tô Bình Nam ra khỏi phòng số 1, Đinh Đồng phát hiện mình bị ngó lơ.
Bất kể nhân viên phục vụ túm năm tụm ba hay là khách tình cờ gặp, ai nấy đều chú ý tới Lý Lạc Nhiên đang khoác cánh tay Tô Bình Nam.
Không tính nhân viên phục vụ, Cẩm Tú Sơn Trang là khách sạn tổng hợp đứng đầu Thiên Nam, người có thể đến đây tiêu tiền không giàu cũng sang. Trên người ai nấy đều toát ra khí thế mà bình thường Đinh Đồng phải ngước nhìn, vậy mà bây giờ thậm chí những người này còn tỏ vẻ nịnh nọt lấy lòng Lý Lạc Nhiên.
Trước giờ Đinh Đồng vẫn luôn cho rằng muốn nổi bật dựa vào chính mình, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy ý nghĩ lúc trước của mình là sai lầm.
Lẽ nào nữ nhân kiểu gì cũng phải dựa vào nam nhân?
...
Trong lúc Đinh Đồng hoài nghi từ trước đến nay mình vẫn luôn đi đường vòng, một cô y tá ở bệnh viện số 1 Thiên Đô đang trắng trợn chỉ trích Tô Bình Nam.
"Cái tên tim gan phèo phổi kia đúng là sao chổi mà!"
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà cô y tá Tống Chân Chân đã thấy nữ nhân thứ hai vào bệnh viện vì tên tim gan phèo phổi kia.
Có lẽ món quà lần trước quá hợp ý, hoặc là do ông chủ Trịnh muốn duy trì tình hữu nghị với Tô Bình Nam, cho nên vị bác sĩ tài ba này lại đích thân phẫu thuật chỉnh xương cho Mộ Dung Thanh Thanh.
Tống Chân Chân là tầng chót trong chuỗi thức ăn tổ y tế thì làm gì có nhân quyền, tất nhiên phải chạy trước chạy sau tăng ca, buổi tụ họp đã hẹn cũng tan thành mây khói.
Tiểu cô nương cực kỳ oán hận, đồng thời cũng thầm kinh ngạc trước sức chịu đựng của nữ hài tên Mộ Dung Thanh Thanh này.
Gãy ba xương sườn, cổ tay phải gãy xương.
Lúc đầu còn nhìn thấy xương trắng ở cổ tay phải nữ hài này.
Vậy mà từ lúc vào bệnh viện đến khi phẫu thuật xong, nàng không rên một tiếng, chẳng nhíu mày lấy một lần, vẻ mặt luôn lạnh nhạt. Sau khi nhanh chóng đăng ký tư liệu của bệnh nhân và sắp xếp một số việc cần chú ý, Tống Chân Chân đang định rời đi thì thấy nữ hài với nét mặt hờ hững kia mỉm cười cảm ơn mình.
Vì lời cảm ơn này, Tống Chân Chân không lập tức rời đi nữa, bởi vì nàng tò mò.
Nàng tò mò rốt cuộc là tại sao nữ nhân này lại bị thương. Bị tông xe sao?
Cũng không đúng, tai nạn xe cộ không phải như thế. Thật ra Tống Chân Chân cảm thấy giống con người gây ra hơn, nhưng tiểu cô nương tự bác bỏ khả năng này.
Nữ hài kia xinh đẹp thoát tục, ai lại ra tay độc ác như thế? Rõ ràng là muốn lấy mạng người ta mà!