Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 401 - Chương 401: Giữ Được Mới Là Anh Hùng Chân Chính.

Chương 401: Giữ được mới là anh hùng chân chính. Chương 401: Giữ được mới là anh hùng chân chính.

Ninh Khả thở dài, đang định ném danh thiếp vào thùng rác thì có một giọng nói vang lên sau lưng.

"Danh thiếp của ta thật sự rất hữu dụng, ngươi có chắc là muốn ném đi không?"

Ninh Khả ngoảnh đầu lại, trong đôi mắt như làn nước mùa thu ánh lên cảm xúc vui mừng, hàng mi dài cong cong. Nàng mỉm cười hỏi: "Hữu dụng cỡ nào?"

Tô Bình Nam ngẫm nghĩ, giọng điệu rất nghiêm túc: "Trong một số trường hợp có thể cứu mạng."

"Chém gió."

Ninh Khả nở nụ cười, kín đáo cất danh thiếp về chiếc ví tiền tinh xảo kia.

Loa thông báo đăng ký vang lên.

Ninh Khả hỏi ra vấn đề nàng quan tâm nhất: "Ngươi nói chuyện với ta lâu như vậy không sợ bạn gái của ngươi ghen à?"

Tô Bình Nam kinh ngạc, chỉ vào Mạnh Tịnh Tuyết chờ trong xe cách đó không xa: "Bạn gái của ta á?"

Ninh Khả gật đầu.

"Một người bạn."

Tô Bình Nam lắc đầu. Hắn vừa dứt lời thì thấy nữ hài trước mặt không nhịn được cười.

Trong tầm mắt Tô Bình Nam, dưới ánh mặt trời sợi lông tơ nhỏ li ti trên gương mặt trắng nõn của Ninh Khả tỏa ra màu vàng nhạt, cả người nàng trông rạng rỡ tuyệt trần.

Loa thông báo thúc giục đăng ký chuyến bay của Ninh Khả lại vang lên lần nữa.

"Ta phải đi rồi."

Ninh Khả làm một hành động to gan. Nàng bước lên một bước, nhẹ nhàng ôm lấy Tô Bình Nam rồi buông ra, thỏ thẻ nói: "Tạm biệt Tô Bình Nam."

Tô Bình Nam khẽ mỉm cười gật đầu.

"Đừng quên ta, ta sẽ trở về."

Có lẽ là do sắp phải rời đi nên giọng nói của Ninh Khả hơi buồn bã.

"Ta sẽ không quên."

Tô Bình Nam mỉm cười đáp lời, ánh mắt bất giác liếc xuống cặp mông của Ninh Khả. Hắn nhớ nữ hài này là người rất nhạy cảm.

Ninh Khả cảm nhận được ánh mắt của Tô Bình Nam, tức thì ngượng chín mặt, dữ dằn mắng "đồ khốn". Nỗi buồn chia ly hồi nãy bỗng không cánh mà bay.

"Ngươi sắp đi Stanford à?"

Nữ hài cố nén ngượng ngùng gật đầu. Tô Bình Nam trầm ngâm chốc lát rồi nói tiếp: "Đến nơi thì gọi điện cho ta. Rất có thể là ở bên kia ta có chút việc cần ngươi giúp đỡ."

Tô Bình Nam nói đến giúp đỡ là chỉ một số tin tức mà Cẩm Tú cần.

Ở thời không kia hắn lang bạt giang hồ, hàng ngày làm gì có thời gian chú ý tới sự phát triển của internet gì đó.

Cho nên Tô Bình Nam không biết rõ sự phát triển của các công ty internet sau này. Hắn chỉ biết là trong tương lai có những công ty nào làm lĩnh vực này.

Nhưng có điều này tương đương với Tô Bình Nam đứng ở thế bất bại.

Mà dựa theo thời gian thì ước chừng giai đoạn hiện nay ở Tinh Điều quốc đã có một số công ty bắt đầu bộc lộ thực lực, núi vàng khổng lồ internet này đã bắt đầu từ từ nổi lên mặt nước.

Hiện tại là thời điểm hoàng kim, Cẩm Tú sao có thể bỏ lỡ.

Ninh Khả lườm Tô Bình Nam, song cuối cùng nữ hài vẫn gật đầu. Từ trước tới giờ nàng luôn tao nhã trầm tĩnh, động tác gật đầu này đã ám chỉ rõ ràng nhất rồi.

Nói cho ngươi địa chỉ, ngươi đến theo đuổi ta đi!

Có lẽ đối với người khác, việc xuất ngoại xa ngoài tầm với. Nhưng từ dáng vẻ của Tô Bình Nam mấy lần trước, Ninh Khả biết khoảng cách ngắn như vậy chỉ là chuyện nhỏ đối với nam nhân này.

Ninh Khả nào biết Tô Bình Nam nói giúp đỡ thật sự là có việc cần giúp đỡ.

Đến khi Ninh Khả kìm nén nỗi ngượng ngùng và vui vẻ đi xa, Tô Bình Nam mới bừng tỉnh khỏi chuyện ở Tinh Điều quốc.

Vẫn còn quá ít nhân tài.

Hiện tại Cẩm Tú tài hùng thế lớn, nhưng thiếu rất nhiều nhân tài dự bị.

Tô Bình Nam không keo kiệt với cấp dưới, thể hiện đầy đủ khí phách và thủ đoạn kiêu hùng. Trong các phương diện như tiền, cổ phần, sinh hoạt... Tô Bình Nam luôn đưa cho đối phương một điều kiện không thể cự tuyệt.

Chung quy là do dã tâm quá lớn, Tô Bình Nam cảm thán. Nhưng sống lại một đời, Tô Bình Nam vẫn quyết định đi tiếp, hắn muốn ngắm nhìn phong cảnh trên cao.

Tả Thủ cũng quyết định phải luôn bước tiếp.

Hắn thiếu nhân thủ, cho nên bước đầu tiên là thuê người.

Dùng hai nghìn vạn để thuê người.

Thậm chí Tả Thủ không giữ lại cho mình một đồng nào. Bởi vì hắn biết nếu thua thì mạng chẳng còn, có tiền thì có tác dụng gì!

Nhất thời Đồn Môn - nơi bị các băng đảng ở Cảng thành cho rằng nghèo nàn nhất - bỗng dấy lên sóng cả ngút trời.

Hai nghìn vạn.

Mạng của một tên du côn đáng giá bao nhiêu?

Thoáng chốc gió nổi mây vần, sáu băng đảng nhúng tay, Tả Thủ một trận chiến thành danh.

Tô Văn Văn và Rebecca không chọn nhầm người, quả nhiên Tả Thủ Tả Thủ đủ hung hãn.

Trong khi tất cả mọi người đều không coi trọng, Tả Thủ dựa vào lối đánh liều mạng giữ được sáu con phố trong vòng một tuần.

Quy tắc chính là quy tắc.

Ở Cảng thành, ngươi giỏi đánh đấm không được coi là có bản lĩnh.

Giữ được mới là anh hùng chân chính.

Bởi vì ngươi đánh giỏi chỉ chứng tỏ ngươi ác nhất thời. Muốn giữ được thì ngoài giỏi đánh đấm ra, ngươi còn có thể cân bằng các mối quan hệ.

Nói thẳng ra là ba từ.

Đủ ác, khôn khéo, có người chống lưng.

Tả Thủ một trận chiến thành danh, lão Đỉnh thuộc An Phong mở sơn môn chỉ để Tả Thủ nhậm chức Tứ Nhị Lục của An Phong.

Nhất thời Tả Thủ ở Đồn Môn cực kỳ nổi tiếng.

Bây giờ vừa nhắc tới Tả Thủ ở Đồn Môn, ngay cả Hạng Thất thuộc Tân Vạn An và Đặng Cửu thuộc Hiệu Mã cũng phải mỉm cười khen hậu sinh khả uý.

Vẫn là căn phòng băng kia ở Đồn Môn.

Hoàng Gia Nhạc từng nói ở Đồn Môn ai dám không nể mặt ta đã biến mất không còn tăm tích.

Tả Thủ hung hăng ngang ngược trước mặt người ngoài lúc này vô cùng yên tĩnh, thong thả uống một bát cháo chè, híp mắt nhìn nữ nhân đã thay đổi vận mệnh của hắn.

Thậm chí Tả Thủ đến trước nửa tiếng chỉ để bày tỏ thái độ thần phục của mình.

Tả Thủ là người thông minh, hắn biết rõ nếu như không có nữ nhân này tác động ở khía cạnh nào đó thì hắn tuyệt đối không chống đỡ được.

Tả Thủ có địa vị, nhưng hiện tại hắn thiếu tiền. Hắn phải nuôi người, song kiếm số tiền này bằng cách nào thì phải xem đối phương yêu cầu hắn kiếm cơm như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment