Rượu được mang lên, Văn Tiểu Địch chỉ huy mấy nữ nhân viên công ty rót rượu chia cho mọi người, sau đó những nhân viên này lui ra ngoài.
Tô Bình Nam nâng ly, ánh mắt sáng ngời nhìn Rebecca: "Bước lựa chọn đầu tiên của ngươi là bãi bỏ phí bảo kê ở Đồn Môn, điều này rất tốt."
Rebecca gật đầu, thái độ khiêm tốn: "Boss, không thể bỏ qua công lao của Văn Văn, ta chỉ chiếm địa lợi mà thôi."
Tô Văn Văn không nói gì. Trong mắt hắn, làm việc cho Tô Bình Nam là lẽ hiển nhiên, đâu cần kể công.
Làm tốt thì lão đại vui vẻ, Tô Văn Văn cảm thấy đây là món quà khen thưởng tốt nhất.
"Thế nên phía Tả Thủ rất quan trọng."
Tô Bình Nam nhấp một hớp rượu vang đỏ thẫm: "Tuyệt đối không thể lơ là người này."
Rebecca và Tô Văn Văn lập tức đứng dậy, khom lưng đáp lời. Giọng điệu của Tô Bình Nam dần trở nên nghiêm túc: "Hắn nghe lời không có nghĩa là thuộc hạ của hắn cũng nghe lời."
Rebecca ngẩng đầu lên, nét mặt lộ vẻ nghi hoặc.
"Hiện giờ những người đó nghe lời ngươi bởi vì Cẩm Tú là chỗ dựa cho bọn hắn, lại thêm địa bàn của Tả Thủ vẫn chưa vững vàng, cần phải mượn thế Chung gia."
"Nếu một ngày nào đó Tả Thủ tìm được một cơ hội kiếm phú quý đủ để khiến hắn liều mạng một lần, đến lúc đó tất cả những gì các ngươi đang làm rất có thể sẽ làm dậy sóng lần nữa."
Tô Bình Nam phun ra một ngụm khói xanh, vẻ mặt bình tĩnh nhưng ánh rất hung dữ.
"Phải làm cho hắn biết thế nào là kính sợ."
Tô Bình Nam nâng ly, rượu màu đỏ thẫm trong ly thủy tinh trong suốt đỏ như máu.
...
Phòng 402 tòa nhà ký túc xá nữ đại học Thiên Đô.
Mấy nữ hài thường ngày trang điểm xinh đẹp nằm nhoài trên giường của mình chẳng có tí hình tượng nào, từng tiếng oán than vang trời dậy đất.
Vừa mới trải qua những năm tháng cấp ba gian khổ như ma quỷ, giờ lại gặp phải tập quân sự.
Tập quân sự thời nay khác với hậu thế, gần như là hoàn toàn dựa theo hình thức của quân đội, huấn luyện đám thiên chi kiêu tử khổ không thể tả.
Cửa túc xá bị đẩy ra, Tô Định Bắc để mặt mộc đi vào. Tô Định Bắc không giống mấy nữ sinh trong ký túc, lưng ưỡn thẳng tắp. Nàng nhìn mấy người uể oải kia nhưng cũng không nói gì, mà chỉ lẳng lặng trang điểm.
Mấy nữ hài còn lại đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc như trông thấy người ngoài hành tinh.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi Tô Định Bắc đã chinh phục những bông hoa trong nhà ấm này.
Không sai, chính là chinh phục.
Trong khi những nữ hài này vẫn còn vùi đầu vào sách vở, Tô Định Bắc đã bắt đầu tiếp xúc với thế giới mà có lẽ là các nàng vĩnh viễn không thể hiểu được.
Theo tuổi tác dần tăng, khí chất của Tô Định Bắc ngày càng đặc biệt, cũng ngày càng lạnh lùng. Nữ hài này mang lại cảm giác khó gần hết sức rõ ràng.
Mặc dù Tô Định Bắc là người nhỏ nhất trong ký túc xá, nhưng không ai dám bắt nàng gọi là chị. Trái lại, trong rất nhiều việc các nàng đều phải xem ý kiến của Tô Định Bắc.
Từ thế trận hôm Tô Định Bắc nhập học và chiếc xe thể thao đẹp xỉu up xỉu down kia, mấy nữ hài này đã biết rằng mình và đối phương không phải người cùng một thế giới. Không có ganh đua so sánh, lại thêm bản tính khí phách của Tô Định Bắc, trong mấy ngày tiếp theo các nàng đã trở thành cái đuôi nhỏ của Tô Định Bắc.
"Định Bắc, ngươi trang điểm á? Lẽ nào ngươi có hẹn?"
Người hỏi câu này là Trương Nhã Đình. Ngoài Tô Định Bắc ra, nàng là người nhỏ tuổi nhất trong ký túc xá.
Thật sự là nàng quá ngạc nhiên nên hỏi ngay.
Tô Định Bắc đến khiến tất cả nam sinh đại học Thiên Đô đều xôn xao. Khí chất trên người nàng quá lạnh lùng, không có một nam hài nào dám tỏ tình trực tiếp, song ngày nào cũng gửi rất nhiều đồ ăn vặt cho nàng bằng đủ mọi cách khác nhau.
Tô Định Bắc chưa từng để ý tới, còn các nữ sinh khác thì được hưởng ké. Trương Nhã Đình đã mập lên ba cân (1,5 kg) chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi.
Mấy nữ hài khác cũng trợn tròn mắt. Trước giờ Tô Định Bắc không phấn son gì hết, vậy mà hôm nay lại trang điểm, đây là tin hot đó!
Tô Định Bắc ngoảnh đầu nở nụ cười xinh đẹp: "Có một bữa tiệc, anh trai bảo ta trang điểm, nói là trang điểm để tỏ thái độ tôn trọng."
Tô Định Bắc nhanh chóng rời đi.
"Rốt cuộc nhị ca của Định Bắc là người như thế nào? Chỉ khi nhắc đến nhị ca, nàng mới tươi cười như vậy."
Trương Nhã Đình mở chế độ nhiều chuyện.
…
"Ngươi mời mọi người ly rượu đầu tiên nhé!"
Trước khi bữa tiệc bắt đầu, Tô Định Bắc đến gặp riêng Tô Bình Nam.
"Vì sao?"
Tô Định Bắc thắc mắc.
"Ta muốn cho ngươi một danh phận - danh phận người thừa kế Cẩm Tú."
Tô Bình Nam khẽ mỉm cười, điếu xì gà trong tay tỏa khói xanh lượn lờ.
"Xảy ra chuyện gì sao?"
Tô Định Bắc lạnh lùng hỏi.
"Đừng đoán mò, chiến lược cần thiết của công ty mà thôi."
Tô Bình Nam mỉm cười: "Thời gian tới ta sẽ đặt trọng tâm ở Đông Nam Á, kế hoạch Nam Hải của Cẩm Tú áp trận."
Tô Định Bắc gật đầu, Tô Bình Nam không giấu Tô Định Bắc kế hoạch Nam Hải nên nàng nắm rõ.
"Điện tử Cẩm Tú là một bước hết sức quan trọng của tập đoàn, vì vậy ta cần một người trong Tô gia trông coi giúp ta, nếu không thì ngươi không thể phục chúng."
Tô Định Bắc gật đầu. Hôm nay nữ hài này mặc váy dài màu xanh trang nhã, trông rất xinh đẹp.