Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 453 - Chương 453: Cẩm Tú Chuẩn Bị Vào Sân

Chương 453: Cẩm Tú chuẩn bị vào sân Chương 453: Cẩm Tú chuẩn bị vào sân

Mộ Dung Thanh Thanh cũng đang nhìn Vạn Thu Sinh. Người này đến Bổng Tử quốc giúp mình, là vị tướng do Tô Bình Nam đích thân chỉ định.

Trong điện thoại, Tô Bình Nam rất coi trọng nam nhân tên Vạn Thu Sinh này, đến giờ Mộ Dung Thanh Thanh vẫn còn nhớ nội dung cuộc gọi của Tô Bình Nam.

"Điện tử Samsung có tầm quan trọng không thể tưởng tượng được đối với tập đoàn Cẩm Tú trong hai mươi năm tới, vì vậy cục xương này rất khó gặm nhưng chúng ta vẫn phải gặm được."

Giọng điệu của Tô Bình Nam vừa tàn nhẫn vừa kiên quyết: "Căn cơ của tập đoàn Samsung ở Bổng Tử quốc quá sâu, từ quan trường đến thương trường, từ bạch đạo đến hắc đạo, đủ mọi lợi ích, đủ loại quan hệ phức tạp. Có thể nói động đến bọn hắn còn khó hơn lên trời."

"Ngươi là thanh đao sắc bén nhất của Cẩm Tú, nhưng không thể trực tiếp chém đứt. Bởi vì ở sân nhà của đối phương, thanh đao là ngươi rất dễ rơi vào. Lee Jay-hyun cho chúng ta cơ hội ngàn năm có một, nhưng kiểu đấu đá ngầm này không phải thế mạnh của ngươi. Ta sẽ cho một người đến giúp ngươi."

Tô Bình Nam cảm thấy ở Bổng Tử quốc Mộ Dung Thanh Thanh còn thiếu một trợ thủ bày mưu tính kế, vừa hay Trần Thủy đề cử Vạn Thu Sinh cho hắn.

Sau khi điều tra lai lịch của người này, Tô Bình Nam bỗng cảm thấy Vạn Thu Sinh là một sự lựa chọn cực kỳ thích hợp. Mộ Dung Thanh Thanh quá tôn thờ sức mạnh, cứng quá dễ gãy. Cho Vạn Thu Sinh sang đó thì có thể bù lại.

Lịch trình của Tô Bình Nam quá dày đặc, hắn không kịp nói chuyện trực tiếp với Vạn Thu Sinh, chỉ đưa ra một yêu cầu cho Vạn Thu Sinh thông qua điện thoại: "Từ quá khứ của ngươi có thể thấy ngươi làm việc quá thận trọng. Đây là chuyện tốt, nhưng ở Cẩm Tú ngươi phải học được trong ổn có ác."

"Được rồi, làm thế nào thì làm, ta tin ngươi một lần, nhưng ngươi đừng khiến ta thất vọng."

Mộ Dung Thanh Thanh kết thúc cuộc nói chuyện.

Sau năm tiếng rưỡi, trong phòng tổng thống ở tầng cao nhất của khách sạn, Tô Bình Nam với vẻ mặt vô cảm khép lại tài liệu. Lần này Nobel làm việc hiệu suất rất cao.

"Gia tộc Corleone từ bỏ rất nhiều mối làm ăn chui, sức khỏe của Corleone không tốt sao?"

Tô Bình Nam ngẩng đầu lẩm bẩm vài câu, khớp xương ngón tay trái gõ bàn theo nhịp.

Ánh đèn trong phòng mờ tối, đám cấp dưới không dám thở mạnh, chỉ sợ quấy rầy mạch suy nghĩ của lão đại. Nhất thời trong căn phòng rộng lớn chỉ có tiếng gõ bàn không nhanh không chậm của Tô Bình Nam.

Tập đoàn Cẩm Tú phát triển đến bây giờ, Tô Bình Nam là người cầm lái, mọi chuyện xảy ra sau quyết sách đều chứng minh tầm nhìn và thủ đoạn của hắn. Nhóm cấp dưới đều biết một khi lão đại có biểu cảm này tức là chuyện đang suy nghĩ cực kỳ quan trọng.

"Don Corleone đã chọn xong người thừa kế của hắn, đó là Michael Corleone."

Tô Bình Nam nói tiếp: "Gia tộc Corleone muốn chuyển hình, mà chúng ta cần một đồng minh có thực lực mạnh mẽ ở Tinh Điều quốc. Xem ra việc kinh doanh dầu ô liu này quan trọng với bọn hắn hơn ta tưởng."

Tô Bình Nam nhận điếu xì gà Đỗ Cửu đưa cho, trên mặt nở nụ cười sáng tỏ. Hắn nói với Nobel: "Thông báo cho đối phương thời gian gặp mặt là chín giờ sáng mai."

"Vâng."

Nobel lập tức gật đầu.

Tô Bình Nam phả khói xanh, đổi sang tư thế thoải mái nhất: "Mọi người ngủ một giấc thật ngon đi, Cẩm Tú chuẩn bị vào sân."

...

Sự thay đổi quyền lực của một gia tộc mafia không bao giờ có thể diễn ra trong lặng lẽ, ngay cả khi gia tộc Corleone Victor Corleone có mạnh đến mấy, khống chế gia tộc tốt đến đâu đi nữa cũng nhất định sẽ có người vì lợi ích của mình mà nhảy ra.

Tô Bình Nam biết quỹ đạo rất nhiều chuyện ở kiếp trước. Theo ý hắn, cách làm của lão Corleone rất đúng đắn. Nhưng rõ ràng là không phải tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, suy cho cùng vẫn là chuyện dính đến hai chữ lợi ích.

Tám giờ bốn mươi lăm phút sáng, hai chiếc Cadillac màu đen dừng lại ở dưới khách sạn New York.

Một người da trắng cường tráng có dòng dõi Sicilia đã giúp Michael Corleone mở cửa.

Ánh mặt trời buổi sáng hơi chói mắt, Michael Corleone giơ tay ngang mày che nắng, chớp chớp mắt sau đó châm một điếu thuốc lá.

Hagan trên một chiếc xe khác cũng xuống xe. Với tư cách là luật sư của gia tộc, việc làm ăn lớn như vậy hắn phải có mặt. Người Sicilia không kính sợ luật pháp của Tinh Điều quốc, nhưng ngoài mặt phải ra vẻ tôn trọng pháp luật.

Ngoại hình của Michael Corleone giống như Don Victor Corleone, lông mày rậm mắt to, mặt mũi vuông vức, nhất là mũi ưng quả thực giống nhau như đúc.

Tất nhiên lý do giáo phụ chọn Michael không phải vì sự giống nhau của hai người, mà là Michael Corleone thừa hưởng sự trầm ổn và trí tuệ của hắn, trời sinh có một loại khí chất làm cho người ta tôn kính.

"Hagan.” Michael Corleone chỉ vào hông của những người đi theo Hagan và nói: “Chúng ta đến để bàn chuyện kinh doanh, thứ này sẽ làm cho mọi người nghĩ rằng chúng ta chỉ biết dùng bạo lực chứ không phải để làm kinh doanh tốt.”

Hagan nghe Michael Corleone nói vậy, trong mắt hiện lên vẻ khen ngợi.

"Michael, những người này ở đây để bảo vệ ngươi.”

Hagan và các nam nhân của hắn đã vây quanh Michael Corleone, giọng nói của Hagan trong đám đông rất nhỏ: "Có người đã tìm giáo phụ bày tỏ sự bất mãn đối với việc ngươi phụ trách vấn đề này. Hơn nữa buổi sáng người ở Colombia đã từ chối ý tốt của giáo phụ và chọn hợp tác cùng một gia tộc Sicilia khác. Điều mấu chốt nhất chính là Sonny đã xen vào trong hội nghị làm cho giáo phụ rất tức giận.”

“Sonny là một thằng ngốc, sao hắn có thể làm như vậy?”

Michael lập tức nhíu mày. Việc gia tộc Corleone mâu thuẫn với giáo phụ trong buổi họp sẽ khiến người khác cảm thấy gia tộc Corleone mất đoàn kết, rất có thể dẫn đến biến cố lớn.

Vì lý do này mà Michael không từ chối những người này đi theo nữa, nhưng bọn hắn đã bị một số gương mặt phương Đông chặn lại ở cửa phòng ăn của phòng tiếp khách trên tầng cao nhất.

Mấy người phương Đông này có vẻ dũng mãnh mà bọn hắn chưa từng thấy, gương mặt cương nghị, ánh mắt lạnh lùng. Nhìn đồ vật mang theo bên hông của đám người sau lưng Michael, ánh mặt bọn hắn tràn ngập hung ác.

Bình Luận (0)
Comment