Gừng càng già càng cay.
Lưu Kinh Hoa làm việc nửa đời người đương nhiên là một nhân vật khôn khéo, tuy rằng hắn không hoàn toàn nghe được nội dung cuộc điện thoại của Trương Đồng, nhưng mấy từ khóa cũng giúp hắn phân tích ra hơn phân nửa vụ việc.
Thanh niên này che giấu rất sâu, có ấn tượng này quản lý Lưu cười càng thêm sáng lạn, nhưng mà trong lòng cũng xuất hiện một nghi vấn. Rõ ràng đối phương là địa đầu xà, thanh niên này thật sự có cách xử lý hay sao?
Chiều hôm sau, quản lý Lưu phát hiện Trương Đồng vẫn luôn một mình không biết từ khi nào phía sau có thêm mấy hán tử cường tráng.
Mấy hán tử này mặt mũi khác nhau nhưng điểm giống nhau duy nhất chính là tính cách hung hãn tận xương.
Tập đoàn Cẩm Tú muốn động tới loại người không sạch sẽ như Lý Tam Lang quả thực giống như bóp chết một con kiến. Mấy người Tô Văn Văn phái tới là những tay cao thủ, không đến ba ngày một đống tài liệu đen bị đưa đến cơ quan chức năng, trong đó có một cái khiến Trương Đồng chú ý.
Lý Tam Lang dính dáng đến bột trắng.
Giết gà dọa khỉ, làm việc không dứt khoát thì làm sao người khác có thể sợ ngươi? Cho tới bây giờ tính cách Tô Bình Nam luôn đi theo tôn chỉ “thà rằng người sợ, không cần người yêu”, điều này luôn được những người phía dưới quán triệt rất triệt để, Trương Đồng cũng không ngoại lệ. Cẩm Tú thu bớt nanh vuốt không có nghĩa là những người này sẽ nhân từ nương tay.
Ngày Lý Tam Lang vào tù còn ngẩng cao đầu, hắn làm một đống chuyện sai trái nhưng giết người thì không có, cho nên vì thể diện hắn vẫn trưng ra bộ dạng tự cho là không có phẩm chất.
Trước khi lên xe, hắn nhìn thấy thanh niên ngày đó cười hì hì đưa điếu thuốc cho mình. Trong đám người, thanh niên cười lạnh và rất bí mật làm động tác cắt cổ.
Trương Đồng cũng không có ý che giấu Lý Tam Lang. Đây là chuyện do Cẩm Tú làm, ngày hôm sau sau khi Lý Tam Lang vào tù, hắn hẹn gặp hai tên địa đầu xà khác trong thôn.
"Hút thuốc không?"
Trương Đồng vẫn là vẻ mặt cười hì hì kia, nhưng mà có vết xe đổ của Lý Tam Lang nên rõ ràng là thái độ của hai tên này tốt hơn rất nhiều, một người trong đó còn lộ ra nụ cười ngây ngô như lão nông, có chút bối rối tiếp nhận điếu thuốc Trương Đồng ném qua.
"Chúng ta có thể nói chuyện không?”
Hai người hoảng hốt không ngừng gật đầu.
"Ngày đó ta nói với Lý Tam Lang, trước kia tiền các người kiếm được từ diễn viên quần chúng xem như là tập đoàn Cẩm Tú kết giao bạn bè với các ngươi, nhưng sau này chuyện liên đến phim trường Cẩm Tú các ngươi phải biết điều.”
Trương Đồng ném một tập tài liệu ra, chỉ vào tài liệu rồi hỏi: "Đọc hiểu không?"
Một người lắc đầu một người gật đầu.
"Ta không vội, ngươi xem rồi sau đó giải thích cho hắn nghe.”
Trương Đồng nghênh ngang kéo ghế ngồi xuống, lấy điếu xì gà mà Tô Văn Văn đặc biệt chuẩn bị riêng cho hắn. Đuôi xì gà bị cắt hơi lạ. Hắn yên lặng chờ hai người từ từ xem xong.
Ở Cẩm Tú, Trương Đồng cũng không có tư cách được cấp phát xì gà. Phương pháp xử lý mà Trương Đồng lựa chọn rất có phong cách thường ngày của Cẩm Tú, điều này cũng được Tô Văn Văn tán thành.
Đây là hành động mà hắn trầm tư suy nghĩ tham khảo rất nhiều từ cách làm và lời nói thường ngày của Tô Bình Nam mới nghĩ ra được, cho nên trong mắt Tô Văn Văn, đây là báo hiệu cuối cùng tiểu lão đệ kỳ lạ này cũng đã đi ra khỏi tổ ấm thoải mái của mình.
Hắn đặc biệt bảo người phía dưới mang theo một hộp xì gà đưa cho Trương Đồng, cũng có ý chúc hắn từng bước thăng tiến.
Tài liệu cũng không quá phức tạp nhưng hai người xem rất chậm. Trương Đồng vừa nuốt mây phun khói vừa tự hỏi cách làm của lão đại.
Thật ra dựa theo ý định ban đầu của hắn, hai người trước mặt này cũng không sạch sẽ gì, sau khi xử lý Lý Tam Lang xong thì tiện tay xử lý luôn hai người này, nhưng Tô Bình Nam ở bên kia đại dương cố ý gọi điện thoại tới.
"Hãy học cách lưu lại một con đường sống.”
Sau khi Tô Bình Nam nghe Trương Đồng kể lại, giọng rất vui mừng, tuy lòng hắn tàn nhẫn vô tình nhưng lại không phải loại người muốn “một tướng công thành vạn cốt khô”, thế nên hắn rất vui khi thấy Trương Đồng tiến bộ như vậy.
"Muốn học cách xử lý trường hợp thì phải học cách làm người. Nếu Thành Phố Điện Ảnh Cẩm Tú đã là một hãng phim lớn thì dĩ nhiên có rất nhiều lợi nhuận phải chia ra ngoài một ít.”
Tô Bình Nam cho rằng quan hệ vững chắc nhất trong thiên hạ chính là lợi ích ràng buộc, cho nên Cẩm Tú liên tục phát triển bất kể là Thiên Nam hay Hải Châu, sau khi Cẩm Tú tiến vào đặt địa vị độc quyền, Tô Bình Nam đều tỉ mỉ xây dựng một chuỗi lợi ích về mọi phương diện.
Có những chuỗi lợi ích liên quan chặt chẽ này, Tô Bình Nam hiểu rõ chỉ cần tập đoàn Cẩm Tú không chạm vào điểm mấu chốt, hơn nữa mình có được ánh mắt siêu việt mấy chục năm, địa bàn vốn liếng của mình chẳng khác nào vững như bàn thạch.
"Ý tưởng về công ty diễn viên quần chúng này rất tốt, xử lý cũng cực kỳ tốt. Muốn xây dựng một mạng lưới quan hệ bảo vệ lợi ích của Cẩm Tú ở địa phương, thì tầm nhìn không nên chỉ nhằm vào phía trên, tam giáo cửu lưu phía dưới cũng có tác dụng của bọn hắn.”
Chính vì những lời này của Tô Bình Nam mới có hành động hôm nay của Trương Đồng.
"Trương tổng? Ngươi nói thật sao?”
Sau khi Triệu Long kiên nhẫn giải thích, Chu Hổ kích động mặt đỏ bừng, hoàn toàn hiểu được tài liệu này nói gì, ánh mắt hai người sáng lấp lánh.
Không giống như Lý Tam Lang, hai người này cho rằng sau này phim trường Cẩm Tú nhất định sẽ rất hot.
Ngày sau không chừng có rất nhiều đoàn làm phim tiến vào quay phim. Nếu dựa theo tài liệu này, có thể nói là ngày sau hai người cơm áo không lo.