Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 498 - Chương 498: Người Máy Máu Lạnh

Chương 498: Người máy máu lạnh Chương 498: Người máy máu lạnh

"A Phát.”

Tô Bình Nam nhỏ hơn Lâm Hoài Phát rất nhiều.

Nhưng khí thế mạnh mẽ trên người hắn lại khiến người ta cảm thấy xưng hô này không có gì bất ngờ, kể cả Lâm Hoài Phát cũng cảm thấy Tô tiên sinh gọi hắn như vậy là rất bình thường.

"Con người ta có công thì thưởng, có sai thì phải phạt.”

Giọng Tô Bình Nam lạnh như băng: “Bởi vì ngươi là người có trách nhiệm nên lúc ngươi rơi xuống nước ta kéo ngươi một phen, ngươi giúp ta làm việc, ta cho ngươi phú quý.”

Lâm Hoài Phát gật đầu như gà mổ thóc, tâm tình kích động, nào còn có thể thốt lên lời.

"Cái gọi là cầu phú quý trong hiểm nguy, làm không tốt...”

Tô Bình Nam nheo mắt lại: “Ta bảo đảm ngươi sẽ cực kỳ hối hận vì đã đến gặp ta.”

Lâm Hoài Phát đứng thẳng người, ánh mắt cuồng nhiệt giống như con bạc: "Đây là ván cược ta đã mong chờ cả đời, tất cả những gì ta có thể đặt cược chỉ có cái mạng quèn này.”

“Làm không tốt, ta bằng lòng thua cược, đó là điều hết sức bình thường.”

Lâm Hoài Phát khom người, bên tai truyền đến lời nói của vị Tô tiên sinh mạnh mẽ kia: “Ta tin tưởng phán đoán của ta. Thiên Lý, ngươi dẫn hắn đến bộ phận quan hệ công chúng, cổ áo thêu hình rồng.”

...

Tiền kiếm được từ việc đánh bạc ở Hào Giang hay là lợi nhuận ở California Tinh Điều quốc cao hơn?

Xét về diện tích và quy mô khách sạn, nói Las Vegas vượt qua Hào Giang không có gì phải nghi ngờ, nhưng nhắc đến lợi nhuận của ngành công nghiệp cờ bạc, rất nhiều người không biết Tinh Điều quốc lại vượt mặt vị kia.

Đặc biệt là sau năm 1999, số tiền giới nhà giàu Hạ quốc chi ra đã khiến cho ngành công nghiệp cờ bạc thế giới phải chấn kinh, đó là lý do vì sao về sau mới có chuyện các ông trùm cường thế giết vào Hào Giang đến gió tanh mưa máu.

Tô Bình Nam nhận thức rất rõ xu thế trong vài năm tới. Cho nên, Hào Giang chính là tình thế bắt buộc đối với hắn trong những năm sắp tới.

Có thể trở thành ông trùm thế giới trong ngành công nghiệp cờ bạc, ai mà không phải nhân vật phong vân, lòng tham không đáy không từ thủ đoạn chứ. Tuy nhiên, điều này chẳng những không khiến Tô Bình Nam cảm thấy sợ hãi, ngược lại còn khiến hắn hưng phấn hơn.

Thương hải hoành lưu, quần hùng nổi lên mới thể hiện rõ được bản sắc anh hùng.

Sau khi tiễn Lâm Hoài Phát, sự bận rộn của Tô Bình Nam không hề có dấu hiệu dừng lại.

Phó tổng giám đốc tập đoàn Hà Minh Kiên và người phụ trách các bộ phận bắt đầu báo cáo kết quả hoạt động.

Xác minh và ký tên các khoản tài chính lớn, phê duyệt kế hoạch phát triển thị trường.

Hoàn tất một loạt công việc, ngay cả Tô Bình Nam luôn tràn đầy sức sống cũng cảm thấy rã rời.

“Nhân tài vẫn còn ít quá.”

Cảm nhận được bàn tay Ôn Uyển xoa nắn cần cổ, Tô Bình Nam thở dài nói.

Khả năng thực hiện công việc của người bên dưới không thể chê được, nhưng người khiến hắn phải sáng mắt ngoài trừ em gái Tô Định Bắc ra, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa phát hiện được thêm một ai.

Liên tục đi công tác, công việc chồng chất như núi, sau khi trở về hắn gần như không nghỉ ngơi, làm việc không nghỉ suốt ngày suốt đêm.

Ôn Uyển không lên tiếng, ngón tay xoa bóp lại càng dùng lực, mười ngón tay linh hoạt di chuyển ở phần xương cổ của Tô Bình Nam.

Bây giờ, nàng là đối tượng được nhóm chị em hâm mộ nhất.

Phúc lợi tốt, đãi ngộ cao, công việc nhẹ. Hơn nữa, bởi vì nàng là người bên cạnh Tô Bình Nam, trong rất nhiều trường hợp, những nhân vật trước kia nàng phải nể mặt thì bây giờ lại phải nể mặt nàng.

Ôn Uyển rất hiểu chuyện. Nàng biết rất rõ vị trí của mình. Mặc dù có rất nhiều chị em muốn tìm nàng nhờ giúp đỡ giải quyết một số phiền phức nhưng tất cả đều bị nàng từ chối.

Nhìn Tô Bình Nam được mình xoa bóp nhưng lông mày vẫn cau chặt như cũ, đột nhiên trong lòng Ôn Uyển không biết vì sao lại cảm thấy cực kỳ đau lòng cho nam nhân này.

Hắn ngày nào cũng bận rộn, không thấy nghỉ ngơi, cho dù đang được xoa bóp, hắn cũng luôn suy nghĩ đủ loại vấn đề. Thậm chí những lúc có thời gian rảnh, Tô Bình Nam sẽ tranh thủ đọc những quyển sách chỉ nhìn tên thôi cũng sẽ cảm thấy choáng đầu.

Nói tóm lại, Ôn Uyển cho rằng Tô Bình Nam là một người máy máu lạnh không biết mệt mỏi.

Hôm nay, lần đầu tiên nàng nhìn thấy người máy đó lộ ra vẻ mệt mỏi. Có như vậy Ôn Uyển mới cảm nhận nam nhân trước mắt nàng mới thật sự chân thật.

Cho đến nay, dường như Tô Bình Nam không gì là làm không được. Điều này khiến cho Ôn Uyển cảm thấy hắn chính là một biểu tượng chứ không phải một nam nhân có máu có thịt.

“Ngươi nhất định rất mệt.”

Nàng chỉ dám lặng lẽ quan tâm một câu. Ôn Uyển rất sợ Tô Bình Nam. Điều duy nhất mà nàng dám làm chính là thay đổi kỹ thuật, dụng tâm xoa bóp huyệt Phong Phủ của Tô Bình Nam, giúp hắn nhanh chóng giải trừ mệt mỏi.

Tô Bình Nam đang nhắm mắt còn không biết Ôn Uyển đang lén lút nhìn hắn bằng ánh mắt dịu dàng như nước.

Nữ hài một mình phiêu bạt luôn có máu liều, nhưng cũng rất biết nhìn mặt gửi lời, nước chảy bèo trôi.

Đây là bản năng sinh tồn của các nàng. Cho nên, Ôn Uyển biết Tô Bình Nam không có bất kỳ ý gì khác đối với nàng. Liên quan đến điều này, nàng cực kỳ khẳng định.

Ánh mắt Ôn Uyển có thể đọc hiểu ánh mắt Tô Bình Nam nhìn nàng.

Ánh mắt nam nhân này sạch sẽ một cách lạ thường, không có lòng ham muốn chiếm hữu hoặc hương vị sắc tình gì cả, càng nhiều hơn chính là sự tôn trọng.

Có lẽ trong mắt rất nhiều người, với địa vị và tài phú của Tiểu Hồng Bào bây giờ, đừng nói là một thư ký riêng, cho dù có thêm năm ba người nữa cũng là chuyện bình thường.

Mặc dù Ôn Uyển không lên tiếng bình luận như những người bạn của mình, nhưng trong lòng hẳn cũng ngầm thừa nhận.

Ban đầu, Ôn Uyển cũng đã giải thích với rất nhiều người. Mặc dù nàng giải thích rất nghiêm túc, nhưng nàng có thể nhìn thấy trong mắt đối phương sự ứng phó qua loa. Dần dà, Ôn Uyển không đề cập đến nữa.

Bình Luận (0)
Comment