Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 527 - Chương 527: Ngô Gia

Chương 527: Ngô gia Chương 527: Ngô gia

Cùng lúc đó, trong một phòng VIP của nhà hàng cao cấp ở Ô thành, năm nam nhân ngồi cùng bàn say sưa ăn cơm uống rượu.

"Thiên Giang Các này cũng được, nhưng không ngon bằng Cẩm Tú Các."

Một nam nhân mặc jacket màu vàng gắp món sơn dã, nếm xong thì nhận xét.

"Ha ha."

Một lão nhân tóc hoa râm gật đầu, nói sang chuyện khác: "Ngươi lo hương vị, không bằng lo nghĩ về tiểu cô nương mới đến thay thế."

Lão giả vừa nói vừa đưa mắt nhìn người trung niên ngồi ở chủ vị.

Người trung niên rất gầy, nghe thấy câu này thì mỉm cười, thong thả châm một điếu thuốc rồi mới lên tiếng: "Tô Văn Văn ở đây, chẳng phải chúng ta cũng kiếm được không ít tiền sao? Một tiểu cô nương thì sợ gì chứ?"

Lão giả lắc đầu: "Ta không sợ tiểu cô nương này, ta sợ chuyện Tô Vĩnh Vượng. Dù sao Tô Vĩnh Vượng và Tiểu Hồng Bào cũng có giao tình."

"Muốn ăn thịt trong miệng Cẩm Tú thì đừng sợ bị đánh."

Ánh mắt của người trung niên gầy gò rất lạnh lùng: "Huống chi Tiểu Hồng Bào cũng là người, không đáng sợ đến vậy."

Câu này vừa thốt ra, mấy người còn lại lộ vẻ mặt khác nhau, thậm chí Hồng gia tóc hoa râm phải mím môi.

Không đáng sợ đến vậy?

Không đáng sợ đến vậy thì anh rể ngươi lên nắm quyền làm phức tạp như vậy làm gì? Hao tâm tổn trí quanh co mười tám vòng còn chẳng phải vì xóa dấu vết và che giấu sao?

Nghĩ thì nghĩ vậy, chứ mấy người Hồng gia vẫn nghiêm túc gật đầu.

Nam nhân trung niên cầm đầu tên là Ngô Khải, cũng coi như là nhân tài mới nổi mấy năm gần đây ở Ô thành, căn cơ rất sâu, hơn nữa tính tình hào phóng, vì thế cái tên Khải ca cũng có tiếng.

Hắn có quan hệ rộng, rất nhiều công trình đều nhập vật liệu đá từ hắn, ăn nên làm ra trong thị trường vật liệu đá.

Kinh doanh vật liệu đá ở Trường Dương, mọi người đều xem nhẹ lợi nhuận kiếm được từ thị trường này, đương nhiên là ngoại trừ Tô Bình Nam.

Nhất là năm nay Thiên Nam có bốn đường cao tốc đồng loạt xây dựng, cùng với sự phát triển của việc đô thị hóa xây dựng, nhu cầu vật liệu đá nhiều đến nỗi khiến cho những người bị tập đoàn Cẩm Tú loại bỏ ra khỏi thị trường hối hận xanh ruột.

Đúng vậy, tất cả mọi người đều thừa nhận Tiểu Hồng Bào rất tàn nhẫn, nhưng không ai tin Tiểu Hồng Bào có thể nhổ cỏ tận gốc, một lưới bắt gọn bọn hắn.

Hiện tại rất nhiều người hối hận, nếu lúc trước mọi người đoàn kết đồng lòng phá vỡ thủ đoạn của Tiểu Hồng Bào thì kết quả sẽ ra sao?

Rất nhiều người cho rằng Tiểu Hồng Bào sẽ thắng, nhưng bọn hắn không thua hoàn toàn.

Chỉ cần không thua hoàn toàn thì ít nhất là tài nguyên vật liệu đá như máy in tiền kia sẽ có một phần thuộc về bọn hắn, như vậy bọn hắn sẽ không bị người ta ngáng chân như vậy.

Vốn dĩ theo thời gian qua đi, thế lực của tập đoàn Cẩm Tú càng thêm đáng gờm. Mặc dù Tô Văn Văn tàn nhẫn nhưng răm rắp nghe lời Tô Bình Nam, duy trì nhiều mối quan hệ ngoài mặt rất tốt. Những nguyên nhân này làm cho bọn hắn dần mất hết hy vọng.

Đúng vậy, cướp con đường kiếm tiền chẳng khác nào giết ba mẹ người ta, nhưng quỷ thần cũng phải sợ ác nhân, những người này dần an phận kiếm tiền dưới sự khống chế của Cẩm Tú.

Mãi cho đến khi Khải ca xuất hiện, cuộc sống ấy mới lặng yên xuất hiện một chút biến hóa.

Nguyên nhân gây ra là do một tin tức, đẩy Tô Vĩnh Vượng xuống đài chỉ là bước đầu tiên.

Thế lực nhà Ngô Khải đều ở bộ Giao thông, quen tay hay việc, công cuộc kiến thiết trong mấy năm gần đây đã tạo cơ hội phát tài nghìn năm có một cho gia tộc của Ngô Khải.

Trên đời này thứ khó thỏa mãn nhất là lòng người. Sau khi tích lũy được khối tài sản khổng lồ, Ngô Khải không hài lòng khi sống dưới mái hiên của tập đoàn Cẩm Tú, mà lúc này một tin tức được hé lộ khiến hắn và gia tộc động lòng.

Công trình đường quốc lộ 109 xuyên qua huyện Trường Dương.

Công trình này vẫn tồn tại trên giấy tờ, có tiến hành hay không vẫn chưa xác định, nhưng Ngô gia tiến hành phân tích thì có tới sáu mươi lăm phần trăm cơ hội.

Sáu mươi lăm phần trăm cũng đủ để bọn hắn đánh cược một lần.

Nếu bọn hắn phán đoán chính xác, chưa nói đến các phương diện khác, chỉ riêng bốn mỏ đá lộ thiên ở khu vực phía Bắc hẻo lánh nhất huyện Trường Dương sẽ trở thành miếng bánh thơm ngon danh xứng với thực, có thể nói là ngày thu đấu vàng.

Thế lực và sự bá đạo của tập đoàn Cẩm Tú không phải Ngô gia có thể rung chuyển, vì vậy bảy mươi hai mỏ đá huyện Trường Dương nằm trong tay Cẩm Tú, Ngô gia không dám nhúng tay. Mục tiêu của bọn hắn là bốn mỏ đá không thuộc sở hữu của tập đoàn Cẩm Tú.

Tại sao bốn mỏ đá này không thuộc sở hữu của tập đoàn Cẩm Tú, chủ yếu là bởi vì khi Cẩm Tú gia nhập, vị trí của bốn mỏ này hẻo lánh, chi phí vận chuyển làm cho lợi nhuận của mấy mỏ này không đáng kể.

Sống lại không có nghĩa là chuyện gì cũng biết, huống chi lúc con đường quốc lộ này thi công, Tô Bình Nam đã lưu lạc giang hồ, sao có thể nhớ rõ được.

Thật ra trong Ngô gia cũng có những ý kiến khác nhau về bốn mỏ này, nguyên nhân chính là vì Tô Bình Nam.

Bởi vì thông qua phong cách từ trước đến giờ của Cẩm Tú có thể biết được Tô Bình Nam bá đạo cỡ nào. Rõ ràng vật liệu đá Trường Dương là vùng cấm của Cẩm Tú, vì bốn mỏ đá này mà trở mặt với Cẩm Tú có đáng không?

Cuối cùng ý kiến của Ngô Khải chiếm ưu thế.

Thứ nhất, đây không phải sản nghiệp của Cẩm Tú, nếu tập đoàn Cẩm Tú có ý kiến thì khả năng cao là sẽ tăng lượng hàng nhập vào, dùng số tiền lớn để đền bù.

Thứ hai, Tô Bình Nam không phải thổ phỉ chiếm núi làm vua, chỉ cần Ngô gia hành động bí mật, giai đoạn đầu bố trí thỏa đáng, thì cho dù Tiểu Hồng Bào có ác đến mấy cũng không thể ăn thịt người giữa ban ngày ban mặt đúng không?

Thứ ba cũng là điều quan trọng nhất. Bọn hắn đã dự tính nếu như đường quốc lộ thật sự khởi công thì có thể mang đến lợi nhuận lên tới một trăm tám mươi triệu.

Một trăm tám mươi triệu, con số cực lớn này khiến mọi người hạ quyết tâm.

Bình Luận (0)
Comment