Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch)

Chương 562 - Chương 562: Dương Vũ

Chương 562: Dương Vũ Chương 562: Dương Vũ

“Ngươi là Tưởng Học Sinh à?”

Thời gian trôi qua không biết bao lâu, sau đó cuối cùng hắn cũng đến được vùng đất bên kia đại dương, Tưởng Học Sinh rất muốn khóc.

Hắn biết mình đã an toàn và người kia không lừa hắn.

Bởi vì nếu như muốn giết người diệt khẩu thì hắn đã chôn thân nơi biển cả mênh mông rồi.

“Là ta.”

Tưởng Học Sinh hơi thấp thỏm trả lời, nhìn hai đồng bào da vàng trước mặt cùng một đám người người da trắng.

“Chào mừng đến với Tinh Điều quốc.”

Một người mặc áo trên cổ có thêu hình rồng Hạ quốc mỉm cười nói, dấu hiệu này làm cho Tưởng Học Sinh hơi hoảng hốt, hắn mơ hồ nhớ lại ở Thiên Đô đã nhìn thấy hoa văn này.

“Thấy quen à?”

Người nọ chỉ chỉ vào cổ áo: "Tập đoàn Cẩm Tú.”

Tưởng Học Sinh nghẹn lời, người Thiên Nam nói đến tập đoàn Cẩm Tú trước tiên sẽ nghĩ đến tên Tô Bình Nam, hắn lắp bắp nói: "Tô Tô…”

“Đúng, lão đại chính là Tô Bình Nam.”

Thừa dịp rèn sắt khi còn nóng.

Tô Bình Nam thuận miệng nói một câu ăn cơm, An mập để ý, năng lượng của gã mập mạp này quả thật không nhỏ, hơn nữa Triệu Ngạn đã chủ động ra đầu thú nên chuyện giải quyết nhanh chóng, chuyện vừa giải quyết xong, An mập lập tức gọi điện thoại tới.

Hắn vẫn chọn địa điểm ở Thiên Hương Lâu.

Nguyên nhân rất đơn giản, An mập rất tinh mắt, chuyện Tô Bình Nam nhìn Khả Khả bằng đôi mắt không che giấu được kinh ngạc không qua được mắt An mập.

Lần này An mập đã thông báo cho Thiên Hương Lâu từ sớm, hắn biết hương vị thức ăn của Thiên Hương Lâu quả thật bình thường nên còn cố ý mang theo một đầu bếp tới. Đối với hành động rõ ràng không thích hợp này, ông chủ Quản Vân của Thiên Hương Lâu chẳng những không có ý kiến gì mà ngược lại còn cảm ơn An mập lại chọn Thiên Hương Lâu một lần nữa.

Chuyện lần trước làm hắn sợ đến gần chết, Tiểu Hồng Bào xung đột với người khác ở Thiên Hương Lâu, tuy nói không liên quan gì tới mình nhưng thanh danh đối phương quá lớn, lỡ như trong lòng có khúc mắc chỉ cần tùy tiện giày vò thôi cũng đủ mang tới cho hắn rắc rối to.

Phải nói mấy ngày nay chủ đề nóng nhất của giới xã giao thượng lưu ở Thiên Đô là gì? Chính là Ngô gia bị Đại Trùng kia làm cho tan cửa nát nhà.

Bọn hắn cũng mặc kệ là chứng cớ hay vận may gì, bọn hắn chỉ tin tưởng phân tích của mình, bởi vì tất cả tin tức hợp lại đã cho ra kết quả rất rõ ràng.

Thứ nhất, tập đoàn Cẩm Tú chỉnh đốn thị trường đá Trường Dương, kết quả là Ngô Khải xảy ra chuyện.

Thứ hai, sau khi Ngô Khải gặp chuyện không may, Ngô lão tứ tìm Tô Bình Nam gây sự ở Thiên Hương Lâu.

Thứ ba, sau khi Ngô lão tứ gây sự, Ngô gia lập tức xảy ra chuyện, ngoại trừ lão đại Ngô gia gần bảy mươi tuổi ra, còn lại từng người một bên dòng chính toàn bộ đều không thể chạy thoát.

Phong cách tàn nhẫn trước sau như một, muốn nói phía sau chuyện này không có bóng dáng của của Đại Trùng kia thì đánh chết bọn hắn cũng không tin.

Vốn dĩ là hình tượng Tô Bình Nam khó chơi cũng đã ăn sâu vào tiềm thức của bọn hắn, nhưng một năm nay tập đoàn Cẩm Tú làm việc khiêm tốn nên có đôi lúc mọi người không còn quá kiêng kỵ như trước, kết quả chuyện này vừa xảy ra, mọi người lập tức có được một nhận thức chung.

Đó là hổ có ngủ gật cũng là hổ, mở mắt ra là muốn ăn thịt người.

Ông chủ Thiên Hương Lâu Quản Vân cũng là một trong số đó nên ngày hôm nay hắn đến sớm chờ Tô Bình Nam đến, căn dặn người phía dưới kỹ càng nhất định phải khiến Tô Bình Nam thoải mái như ở nhà.

Hôm nay Dương Khả Khả vẫn mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen tuyền, khác với ngày đó là hôm nay nàng quấn tóc lên, trên cổ còn phối một sợi dây chuyền trân châu khiến cả người nàng trông thật rạng rỡ.

Dương Khả Khả tên thật cũng không phải là Dương Khả Khả mà là Dương Vũ.

Thế nhưng toàn bộ Thiên Đô ngoại trừ ông chủ Thiên Hương Lâu Quản Vân ra, người biết cái tên này không có vượt qua một bàn tay, có thể thấy được nữ nhân này giấu mình kỹ như thế nào.

Nàng vẫn có một giấc mơ, kiếm đủ tiền nửa đời sau thì rời khỏi tất cả những nơi quen biết nàng, tìm một nơi biển rộng xuân ấm hoa nở để sống tiêu dao nửa đời còn lại.

Dương Vũ chưa từng nghĩ đến việc lập gia đình, bởi vì nàng biết quá khứ và nội tâm của mình quá phức tạp đã không thể làm cho nàng chuyên tâm mà đi yêu một nam nhân.

Cho đến ngày đó Dương Vũ mới biết được, vậy mà thật sự có một nam nhân có thể làm cho nàng vừa nhớ tới thì cả người run rẩy, nội tâm giống như có ngọn lửa đang thiêu đốt.

Nữ nhân lịch duyệt càng phức tạp thì lại càng không có sức chống cự đối với nam nhân cường thế. Huống chi tướng mạo của Tô Bình Nam lại thuộc mẫu người Dương Khả Khả thích.

Chi tiết phục vụ được nàng xác định lại ba lần vẫn còn ngại không đủ. Điều này khiến cho Quản Vân vẫn luôn thưởng thức nàng phát hiện nữ nhân này không thích hợp.

“Đại nhân vật đến đây cũng không ít, nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy ngươi khẩn trương như vậy. Ngươi không có suy nghĩ gì khác chứ?”

Dương Khả Khả liếc nhìn ông chủ của nàng. Vị trí của nàng ở Thiên Hương Lâu, cùng với công việc CEO giúp cho nàng có quyền tự chủ rất lớn.

“Ông chủ, có vẻ như ngươi cũng không ổn hơn so với ta mà.”

Nghe nàng nói xong, Quản Vân cảm thấy thoải mái, quay đầu nhìn chung quanh, sau đó thấp giọng nói: “Cái hôm phát sinh xung đột, ngươi vẫn luôn có mặt tại hiện trường. Ngươi nói xem chuyện của Ngô gia có phải do Tiểu Hồng Bào làm không? Nếu đúng, vậy thì đáng sợ quá. Ngươi nhất định phải tránh xa người đó.”

Dương Khả Khả lắc đầu không nói gì, cảm xúc chập trùng. Mấy ngày nay, nàng có một sự quan tâm đặc biệt đối với Tô Bình Nam. Cho nên nàng cực kỳ chú ý đến tiến triển của sự việc. Trực giác của nữ nhân nói cho nàng biết, sự việc đúng là như vậy. Điều này lại càng khiến cho Dương Khả Khả cảm thấy nam nhân kia vô cùng hiếm thấy. Tối thiểu nhất nàng cho rằng, trong số những đại nhân vật mà nàng quen biết, không ai có thể so sánh với nam nhân đó.

Bình Luận (0)
Comment